Editor: KimH

Beta: Maria



Lý Thành Ngôn đi đầu đẩy cửa phòng bệnh đơn ra.

Phòng bệnh của trấn nhỏ cực kỳ đơn sơ, phong cách trang hoàng giống những năm 70-80, chỉ có một chiếc giường, một cái tủ đầu giường và một chiếc TV thời xưa.

Tối qua Sài Vĩnh làm một cuộc phẫu thuật khâu tay đơn giản, khâu bàn tay bị đứt vào, vết thương trên vai cũng được trị liệu và băng bó.

Lý Thành Ngôn đi đằng trước mở cửa thay Lâm Tinh Hà, để Lâm Tinh Hà đi vào trước.

Lâm Tinh Hà lập tức đi đến cạnh giường bệnh Sài Vĩnh, hỏi: "Tuyết Nữ có đến tìm anh không?"

"Không đến."

Lý Thành Ngôn ở một bên nói tiếp: "Chắc là do chúng ta đốt công viên tượng băng và khu vui chơi băng tuyết đấy, hủy diệt vũ khí của cô ả, bây giờ cô ả bị tổn thương nguyên khí, vậy mới không đến tìm anh đó."


Phương Tử Duyệt nói tiếp: "Anh Sài anh không biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì đâu, chị Tinh Hà lợi hại lắm! Cả trấn nhỏ bây giờ nghe lời chúng em hết đấy. Chúng em không ở trung tâm cứu viện nữa rồi, trưởng trấn nơi này đã chuẩn bị chỗ nghỉ mới cho chúng em, là một biệt thự nhỏ ba tầng có vườn hoa và suối nước nóng, hoàn cảnh khá hơn trung tâm cứu viện nhiều, đồ ăn cũng rất ngon, giữa trưa chúng em còn ăn tôm hùm đất xào cay và lẩu đấy. Anh Sài, nếu anh nghe lời chị Tinh Hà nói sớm một chút thì không phải nằm trên giường bệnh rồi."

Lâm Tinh Hà đang muốn mở miệng, ánh mắt bỗng nhiên dừng trên gối giường bệnh.

Những đốm nhỏ giống như vết máu.

Cô khẽ ngửi một cái, cho dù mùi cồn khử trùng của bệnh viện rất nặng, nhưng cô vẫn ngửi thấy mùi máu tanh như có như không bay ra từ gầm giường.


Lâm Tinh Hà chợt cười, nói: "Xem ra trình độ bác sĩ nơi này cũng được phết, trông sắc mặt anh Sài không tệ lắm nhỉ, chắc là do bình thường cơ thể anh khỏe mạnh lắm ấy. Chúng ta chụp một bức ảnh làm kỉ niệm nha..."

Cô nói với Đường Tâm: "Đường Tâm cậu ra kia chụp ảnh, Lý Thành Ngôn, Phương Tử Duyệt, các cậu đứng ở hai bên anh Sài."

Đường Tâm đầu óc mơ hồ không biết đang yên lành tại sao Lâm Tinh Hà lại muốn chụp ảnh, nhưng giáo chủ đã lên tiếng, cô ấy cũng không hỏi tại sao, giơ di động lên chụp một bức ảnh.

Lâm Tinh Hà liếc nhìn, nhíu mày nói: "Không được, chụp xấu quá, tôi che mất hơn nửa mặt anh Sài rồi, không được không được, làm lại, Đường Tâm, cậu đứng ở chỗ lúc nãy, để tôi ngồi xổm xuống tránh che mặt anh Sài."

"Ơ hả, được."

Lâm Tinh Hà ngồi xổm xuống.


Cô cười tươi, nói: "Đường Tâm, cậu đếm 1 2 3 đi."

Cô vừa nói vừa để tay phải xuống móc di động trong túi ra, chụp một bức ảnh trong gầm giường, sau đó lại coi như không có việc gì cất điện thoại vào.

Đường Tâm lại gần: "Bức ảnh này có được không?"

Lâm Tinh Hà nói: "Gửi cho tôi, tôi photoshop một chút."

Di động được mang từ trong Trường học Nhân Vật Phản Diện vào trường thi, tuy chức năng của di động ở chỗ này bị hạn chế nhiều, nhưng gửi ảnh thì không cần mạng cũng gửi được.

Đường Tâm dùng chức năng Bluetooth gửi ảnh sang cho Lâm Tinh Hà.

Lâm Tinh Hà nhìn qua, nói: "Vẫn không được, cậu căn góc không chuẩn, cậu ra đứng đi, để tôi chụp, cậu đứng cạnh Phương Tử Duyệt đi."

Chờ Đường Tâm đứng xong, Lâm Tinh Hà mới mở bức ảnh mình vừa chụp gầm giường ra.
Hơi thiếu ánh sáng, nhưng cũng đủ để chụp rõ gầm giường.

Là một khuôn mặt chết thảm.

Sài Vĩnh bị Tuyết Nữ bóp chết nên mặt đã phình ra biến thành màu tím.

Lâm Tinh Hà mở bức ảnh ra như thế, chẳng hiểu sao lại bị đẩy thẳng lên màn hình lớn ở căng tin khiến tất cả mọi người đang ăn cơm không hẹn mà cùng buông đũa xuống.

"Má ơi, đang ăn cơm mà nhìn thấy cái này, khẩu vị nặng quá."

"Lâm Tinh Hà thông minh quá trời, không chút biến sắc phát hiện Sài Vĩnh ở gầm giường, chắc là có thể đoán được người ở trên kia là Tuyết Nữ rồi."

"Ôi sốt ruột quá, sợ Tuyết Nữ gϊếŧ chết giáo chủ quá."

"Tố chất tâm lý của Lâm Tinh Hà đỉnh thật đấy, tự nhiên nhìn thấy một bức ảnh như thế mà mặt không biến sắc luôn, còn cười làm động tác giả chụp ảnh cho bọn họ."

Cố Đào Yêu lén lút nhìn Tạ Vô An.
Từ góc độ của cô ấy, vừa lúc có thể nhìn thấy ánh mắt vô cùng chăm chú của Tạ Vô An.

Cũng vào lúc này, phần khen thưởng trong kênh livestream của Lâm Tinh Hà hiện lên hàng chữ ——

Tạ Vô An khen thưởng năm viên Lựu Đạn cho streamer Lâm Tinh Hà.

Mọi người trong nhà ăn ngay lập tức nhìn về phía Tạ Vô An.

Mà bản thân Tạ Vô An lại coi như không thấy, vẫn mặt không đổi sắc xem livestream của Lâm Tinh Hà.

Mấy học viên cách Cố Đào Yêu không xa lập tức mồm năm miệng mười thảo luận.

"Vô...vô nhân tính quá trời, năm viên Lựu Đạn, nếu không chia cho trường học thì có thể trực tiếp từ cấp D lên cấp C đấy, cũng chỉ học viên cấp S như Tạ Vô An mới có thể vung tiền như rác như thế."

"Một viên Lựu Đạn là 100 điểm, năm viên là 500 điểm, trường học và streamer sẽ chia điểm theo kiểu 9:1, Lâm Tinh Hà có thể được chia cho 50 điểm, tương đương với học phí và phí thuê ký túc xá một tháng rồi."
"Lâm Tinh Hà ở trường thi này kiếm được gấp đôi rồi, giữ được 50 điểm gốc, thêm cả khen thưởng của Tạ Vô An nữa, 100 điểm lót nền, còn chưa tính khen thưởng của người xem trong các vị diện khác. Tuy không thể đổi thành điểm số, nhưng chia đều 5:5, tính ra Lâm Tinh Hà có thể mua được đạo cụ bảo vệ mạng sống cấp thấp đấy."

"Hâm mộ..."

"Hâm mộ +1..."

Mà lúc này Lâm Tinh Hà rất tỉnh bơ cất di động, trở lại cạnh giường bệnh.

Cô quan tâm nhìn về phía "Sài Vĩnh".

"Tôi đã nghe trưởng trấn Giả nói về chuyện của Tuyết Nữ, sau khi Tuyết Nữ biết Trương Chinh nɠɵạı ŧìиɦ, không gϊếŧ Trương Chinh ngay lúc ấy, mà khoảng hơn một tháng sau mới gϊếŧ Trương Chinh. Một tháng này, không biết Tuyết Nữ đã trải qua những ngày tháng giày vò cỡ nào... Trương Chinh đúng là tên cặn bã, anh ta lừa gạt tình cảm của hai người phụ nữ, Tuyết Nữ trực tiếp gϊếŧ anh ta là quá lời cho anh ta rồi!"
Ánh mắt cô vô cùng chân thành, giọng nói dịu dàng như rượu mơ ướp lạnh giữa hè.

"...Anh Sài, anh biết không? Sau khi biết nửa kia của mình nɠɵạı ŧìиɦ hoặc là chơi trò mập mờ với cô gái khác, phụ nữ trên thế giới này sẽ có ba cách làm: loại thứ nhất là kiểu quyết đoán say goodbye luôn; loại thứ hai là kiểu hối hận khóc sướt mướt nhưng vẫn ti tiện không muốn rời đi; loại thứ ba là kiểu rất rối rắm, rất mâu thuẫn, khi thì nhớ đến những điều tốt đẹp của anh ta, khi thì nhớ đến những thứ không tốt của anh ta, rơi vào một loại cảm xúc kỳ quái không biết làm sao mới đúng, muốn quyết đoán chấm dứt nhưng mà trong thời gian ngắn lại không làm được."

"...Người đời ca tụng loại thứ nhất, cảm thấy các cô ấy quyết đoán dũng cảm, dứt khoát không ướŧ áŧ bẩn thỉu với tình cảm, phê phán loại thứ hai, cho rằng tra nam tiện nữ tồn tại muôn đời. Thật ra hai loại này khá là ít, đa số các cô gái sẽ thuộc tình huống thứ ba, bởi vì đang ở trong tình cảm, muốn thoát khỏi nó thì cần một chút thời gian."
"...Tuyết Nữ là loại thứ ba, cho nên cô ấy cho mình thời gian một tháng. Tôi có thể hiểu cho cô ấy, thậm chí có thể đoán được một tháng kia cô ấy phải trải qua những ngày tháng đau khổ đến không muốn sống như thế nào. Cô ấy giả vờ như không biết gì ở chung với Trương Chinh, Trương Chinh đối xử tốt với cô ấy, ngọt ngào với cô ấy, làm cô ấy mềm lòng đồng thời cũng đau lòng, loại ngọt này là trong đường có thủy tinh, mỗi một ngụm nếm thử là xé mở miệng vết thương, máu chảy đầm đìa. Trong một tháng đấy, tôi tin cô ấy đã cho Trương Chinh cơ hội, cũng đã cho bản thân cơ hội, nhưng đó chỉ là cho cơ hội bên ngoài, một khi ở một mình, sẽ không cầm lòng được mà nhớ đến việc Trương Chinh phản bội. Cô ấy cứ nghĩ đi nghĩ lại, một lần lại một lần khổ sở, một lần lại một lần tủi thân. Một tháng nhìn như bình tĩnh không gợn sóng, nhưng nội tâm cô ấy đã nhấc lên sóng gió động trời, cô ấy chán ghét Trương Chinh phản bội, cũng chán ghét bản thân không thể kịp thời thoát thân, cô ấy yêu Trương Chinh, cũng hận Trương Chinh..."
"...Khi đó có lẽ Trương Chinh sẽ rất hoang mang, tại sao có lúc ánh mắt của Tuyết Nữ lại trở nên xa lạ. Chắc chắn anh ta không biết, Tuyết Nữ đang nỗ lực thoát khỏi vũng bùn tình yêu, lần nào cũng tủi thân và đau khổ, khóc cạn nước mắt, rồi cô ấy cũng đã hạ quyết tâm chấm dứt đoạn cảm tình này."

"Sài Vĩnh" kinh ngạc nhìn Lâm Tinh Hà.

Giọng gã khàn khàn nói: "Cô hiểu phụ nữ thật đấy."

Giọng nói Lâm Tinh Hà càng thêm dịu đàng: "Thật ra tôi rất thưởng thức Tuyết Nữ, tuy thủ đoạn của cô ấy hơi cực đoan, nhưng cô ấy tốt hơn rất nhiều phụ nữ khác, Trương Chinh phạm sai lầm, cư dân trấn nhỏ bảo Tuyết Nữ là con giáp thứ mười ba, cô ấy không giận chó đánh mèo với cư dân, cũng không gϊếŧ vợ Trương Chinh. Điểm này cũng đáng để kính nể. Tuy tôi chiếm đóng trấn nhỏ này, nhưng tôi cũng không muốn trở thành kẻ định của Tuyết Nữ. Chúng tôi đều là phụ nữ, chúng tôi không nên đối địch với nhau, chúng tôi nên đứng chung một chiếc thuyền, Tuyết Nữ và Hỏa Nữ có thể cùng tồn tại, đúng không?"
Lâm Tinh Hà lại nói: "Anh Sài, anh bị Tuyết Nữ đánh dấu, lúc nào Tuyết Nữ tìm anh, anh giúp tôi chuyển lại những lời này được không?"

Cô cười tươi, cười như một chị gái dịu dàng tri kỉ.

Không ngờ trong nháy mắt Tuyết Nữ sinh ra cảm giác chỉ hận gặp nhau quá muộn.

Lâm Tinh Hà lại nói: "Hoàn cảnh chỗ này không tốt, một mình anh cũng cô đơn, không bằng về biệt thự với chúng tôi đi, cần trị liệu thì gọi bác sĩ đến là được. Mấy người chúng ta có thể cùng ngâm suối nước nóng, uống rượu, thưởng sao ngắm trăng, nói chuyện nhân sinh, vui sướng cỡ nào, có được không?"

"Được."

【 Tuyết Nữ cô là BOSS lớn đó! Lâm Tinh Hà mồm mép thế thôi mà đã công lược được cô là sao alo alo! 】

【 Phải xem công lược bốc phét cái gì chứ! Đầu óc Tuyết Nữ mụ mị chỉ toàn yêu đương, một đống lời nói của Lâm Tinh Hà đúng là nói đến tận đáy lòng của cô ta rồi. Các cậu nói nghe một chút, trước kia Lâm Tinh Hà học tâm lý hả? Suýt nữa làm tui khóc rồi. Trước đây tui cũng gặp phải một tên cặn bã trêu ghẹo lẳиɠ ɭơ, tui cũng phản kháng rất lâu, cuối cùng mới hạ quyết tâm rời đi. Giống như Lâm Tinh Hà nói, kẹo thủy tinh, ăn một lần đau một lần. 】
【 Tui mà là Tuyết Nữ tui cũng bằng lòng đi cùng Lâm Tinh Hà! Lúc nãy cô ấy nói chuyện dịu dàng quá! Ai mà không muốn sau khi thất tình có một chị gái dịu dàng tri kỉ ở cạnh mình chứ! 】

【 Chúc mừng giáo chủ của chúng ta không đánh mà thắng, vui vẻ thu được đàn em Tuyết Nữ. 】

【 Nói lời chia tay thì dễ đấy, ai biết được Tuyết Nữ theo về có đại khai sát giới hay không? 】

【 Có mỗi tui tò mò là Lâm Tinh Hà nói chuẩn như vậy, không lẽ trước kia đã gặp phải mấy tên cặn bã rồi à? 】

【 Có gì nói đấy, tôi thấy Lâm Tinh Hà nói một câu rất đúng, Tuyết Nữ rất tỉnh táo khi đối xử với phụ nữ, không gϊếŧ vợ Trương Chinh là đã tỉnh táo lắm rồi. Phải biết rằng lúc tôi là con giáp thứ mười ba, còn không biết chuyện gì cơ, nữ chính vừa lên sân khấu đã trực tiếp cho tôi die rồi. 】


Tác giả có lời muốn nói:

Tuyết Nữ: QAQ, Chị em, nói đúng tiếng lòng của tôi rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play