CHƯƠNG 1264

Đủ các loại camera ống dài ống ngắn tạo thành một vòng, vây mấy người của công ty PL ở chính giữa.

“Anh John, nghe nói sự cố cháy nổ ở công ty là do tăng ca mệt mỏi gây ra?”

“Có công nhân tiết lộ rằng người ra lệnh tăng ca là CTO Tống Hân Nghiên ở bộ phận nghiên cứu?”

“Nghe nói thứ bị nổ là dung dịch gốc sản phẩm mới của công ty, là thành phần quan trọng trong sản xuất sản phẩm mới. Bây giờ dung dịch gốc đã bị nổ, không biết công ty các anh định ứng phó thế nào?”

“…”

Vô số câu hỏi được đặt ra cho John và mọi người.

Hơn nữa, có một số người còn nhắm thẳng vào Tống Hân Nghiên.

“Cô Tống, sự cố vụ nổ lần này có phải là âm mưu cố ý chống lại cô không? Là ân oán cá nhân hay là cạnh tranh thương nghiệp?”

“Có người muốn ngăn cản, phá hỏng sản phẩm bán chạy mà các cô muốn tung ra thị trường sao?”

“Cô Tống, trên mạng có lời đồn đại nói cô là sao chổi, trước kia Tống Thị ở Hải Thành luôn xảy ra sự cố, cuối cùng suýt nữa bị đóng cửa. Sau này cô kết hôn với cậu ba Dạ chưa bao lâu, nhà họ Dạ lại bị dính kiện tụng khiến ba người phụ nữ trong nhà suýt bị ngồi tù, ai có liên quan đến cô đều bị xui xẻo hết, cô có gì muốn nói về lời đồn đại này không?”

Nét mặt Tống Hân Nghiên nặng nề, mím chặt đôi môi mỏng, còn chưa mở miệng thì Khương Thu Mộc đã giành lên tiếng trước.

Vốn dĩ cô cả Khương đã sắp sửa đi rồi, lúc này lại quay lại, giậm chân mắng các phóng viên: “Mấy người nói bậy nói bạ gì đó? Mình làm chuyện xấu còn muốn giận chó đánh mèo lên người khác à, bà nhà nó chứ, ai dạy các người cái lý đó thế? Từng người ở đây đều là sinh viên giỏi tốt nghiệp khoa khoa học xã hội, học mấy cái phong kiến mê tín thì nhanh lắm, đã giỏi như vậy rồi thì các người còn làm nhà báo làm gì? Chi bằng đi làm mấy nhà phong thủy chuyên làm mấy việc lừa gạt đi, mở miệng nói bậy vài câu là cuỗm tiền đầy tay…”

Giọng nói đầy nội lực của cô ấy lộ ra vẻ sắc bén, giọng nữ có tính xuyên thấu cực mạnh, chửi đến nỗi mấy người có mặt ở đây đều im lặng.

Thừa dịp đám phóng viên chưa kịp bình tĩnh lại, John nháy mắt ra hiệu với trợ lý.

Lãnh đạo cấp cao và trợ lý vội vàng tách đám phóng viên ra.

John và Tống Hân Nghiên lập tức nhân cơ hội leo lên xe, khóa cửa xe lại.

Những lãnh đạo cấp cao còn lại của công ty PL cũng lần lượt leo lên mấy chiếc xe khác.

Chỉ còn lại mình Khương Thu Mộc đứng đó không chịu tỏ ra yếu thế, đang ra sức chiến đấu, giận dữ mắng mỏ ở hiện trường.

Tống Hân Nghiên nằm nép người vào cửa sổ xe có dán tấm kính chống nhìn trộm, lo lắng nhìn ra ngoài.

John cũng nghiêng đầu đánh mắt nhìn qua, lạnh nhạt an ủi: “Đừng lo lắng, mục tiêu của những người đó là PL, bạn của cô sẽ không sao đâu.”

Nói xong, anh ta nở nụ cười tán thưởng, khen ngợi: “Bạn thân của cô rất trọng tình nghĩa đấy, chẳng những có gan mà còn có hiểu biết, tính cách cũng mạnh mẽ, không chịu thiệt thòi.”

Tống Hân Nghiên suy nghĩ một lát rồi cười khổ theo.

Cô dời mắt đi, ngồi thẳng người: “Tâm trạng anh tốt thật đấy, công ty xảy ra chuyện lớn như vậy mà không hề hoảng loạn, còn có tâm trạng phân tích tính cách của người khác nữa.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play