CHƯƠNG 1265

Nụ cười trên mặt John lập tức vụt tắt, nói với nét mặt nghiêm nghị: “Trước đây PL xảy ra rất nhiều chuyện, sự cố cũng có, cũng có người vô tội hy sinh, chỉ cần cô làm theo đúng quy trình thì không có gì phải sợ cả. Thương trường như chiến trường, có đủ mọi tình huống bất ngờ đã đành, còn toàn những âm mưu không có giới hạn. Tuy nhiên chuyện lần này hơi phiền phức, tôi ở PL mấy chục năm, từng giải quyết rất nhiều trường hợp đột ngột xảy ra, không có một trăm thì cũng có chín mươi, nhưng lần này số người chết là nhiều nhất. Vì thế việc lần này nhất định phải điều tra kĩ lưỡng!”

Hơn nữa đúng như Cố Vũ Tùng nói, nhất định phải điều tra ra trước cảnh sát!

Tốt nhất là có thể giải quyết vấn đề trước khi người của tổng công ty đến đây.

Tuy nhiên, việc này dường như là không thể nào.

John không nói gì nữa, Tống Hân Nghiên cũng không hỏi thêm.

Bên trong xe yên tĩnh.

Tống Hân Nghiên mệt mỏi dựa vào lưng ghế, những lời ký giả nói vừa rồi như ma âm lởn vởn trong tâm trí của cô.

Thậm chí những chuyện bọn họ nhắc tới cũng giống như ký ức ngược dòng, đưa những cảm xúc mãnh liệt và tức giận tràn vào đầu cô một lần nữa.

Nét mặt Tống Hân Nghiên nghiêm túc, tay đặt trên đùi siết chặt lại!

Ở cửa đồn cảnh sát.

Khi nhóm phóng viên lấy lại bình tĩnh thì John và Tống Hân Nghiên đã lên xe, khóa cửa rồi nổ máy rời đi.

Bọn họ đuổi theo xe một đoạn, mãi đến khi không còn đuổi kịp nữa mới chịu từ bỏ.

Khương Thu Mộc nhìn đám phóng viên giải tán, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hai chân lảo đảo ngã về phía sau.

Tống Dương Minh đỡ cô kịp lúc, thừa dịp trước khi đám phóng viên đó quay đầu lại, anh ấy kéo tay Khương Thu Mộc: “Chúng ta cũng nên đi thôi!”

Sau cơn tức giận, đầu óc Khương Thu Mộc hơi trống rỗng, cảm giác ấm áp trên tay khiến cô như bị điện giật, cả người giật thót một cái.

Cô vô thức liếc mắt nhìn bàn tay được nam thần nắm chặt, mặt bỗng đỏ lựng lên, ánh mắt lấm lét né tránh nhanh chóng lướt qua dáng người Tống Dương Minh, sự ngọt ngào rung động trong lòng khiến cô như muốn ngất đi.

Cố Vũ Tùng chậm hơn một bước, gượng gạo lạnh lùng rút lại bàn tay duỗi ra, trơ mắt nhìn hai người lướt qua trước mặt anh ta rồi lên xe.

Anh ta cười ảm đạm, trong lòng vô cùng thê lương.

Lục Minh Hạo vừa mới lấy chìa khóa bỏ quên trong cục cảnh sát xong, giờ quay lại nhìn Cố Vũ Tùng rồi lại nhìn đôi trai gái nắm tay nhau leo lên xe. Cậu ta bước lên, dùng cùi chỏ huých Cố Vũ Tùng: “Cô gái kia là bạn thân của chị dâu à? Cậu thích cô ấy hả?”

Cậu ta khựng lại chút rồi tiếp tục chém thêm cho một đao: “Xem ra tình cảm này của cậu có phần muộn màng nhỉ? Người ta và anh trai của chị dâu đã ghép thành một cặp rồi ư?”

âu, chắc lát nữa là bọn họ sẽ ra.”

Vừa nói xong, cổng lớn cục cảnh sát liền có một đoàn người đi ra, chính là Tống Hân Nghiên, John và những người khác.

Tống Dương Minh và Khương Thu Mộc vội vàng bước tới đón.

Khương Thu Mộc kéo Tống Hân Nghiên lại, quan sát cô từ trên xuống dưới: “Bọn họ không làm khó cậu chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play