'Ánh mặt trời không ngừng không nghỉ, sức sống không tắt không tận.'
Giang Tri Hỏa: "!!!!"
"Cậu qua được tuyển thẳng rồi?!" Giang Tri Hỏa xoay người nhảy lên, khóe miệng nhếch lên nụ cười, nét mặt đều hưng phấn, "Để tớ xuống dưới một chuyến!"
"Cậu muốn đi đâu?" Nhan Mộ hỏi.
Giang Tri Hỏa ngo ngoe rục rịch: "Chạy hai vòng bên dưới! Nhan ca nhà ta thì bình tĩnh còn tớ vui đến điên rồi!!"
Nhan Mộ ngẩng đầu lên, đuôi mắt hơi cong một lát, giây lát lại về vẻ mặt lạnh lùng thường ngày: "...... Chuyện này rất bình thường."
Nhan ca ngạo kiều, mặt ngoài thoạt nhìn không để bụng, trên thực tế vẫn là muốn bị khen.
Giang Tri Hỏa ôm lấy Nhan Mộ điên cuồng cọ: "Cục cưng Nhan ca nhà ta sao mà giỏi thế nhở! Tuyển thẳng kìa! Đại học B kìa! Nói đi, tớ có phải nên khen thưởng gì cho cậu không? Đồ ăn khuya đêm nay, đêm mai, đêm sau nữa tớ bao hết, được không?!"
Nhan Mộ một giây nghiêm túc: "Cậu chắc chắn đây là khen thưởng cho tớ?"
Giang Tri Hỏa cười hì hì: "Tất nhiên rùi!"
Ngày hôm sau, tin Nhan Mộ qua được bài thi tuyển sinh lập tức liền truyền khắp toàn bộ trường học.
Toàn bộ Nhất Trung đều điên rồi.
Đại học B đó!
Tuyển thẳng đó!!
Không cần thi đại học đó!!
Nhân sinh người thắng!!
Tuy nói lấy điểm học thần, thi đại học cũng có thể vào Đại học B, nhưng có thêm hai chữ tuyển thẳng đối các học sinh Nhất Trung đang cố gắng đi từng bước trên con đường đi thi đại học thì từng chữ đều mẹ nó ngầu!
Vừa lúc hôm nay khối 12 lại có bài kiểm tra chung, trước khi vào thi người chen đầy cửa lớp 4.
"Các cậu đang làm gì vậy?!?!" Mọi người lớp 4 ngăn cản các học bá nóng lòng muốn xông vào lớp.
"Cho tôi vào! Cho tôi một chỗ đi!"
"Tôi tới xin vía học thần! Học thần ơi, Đại học B!"
"Chúc tôi bài kiểm tra chung buổi chiều phát huy vượt xa người thường!"
"Tới cảm nhận một chút hơi thở của Đại học B đại, biết đâu tôi vào được đó thì sao! Biết đâu chứ!"
"Này này này! Hai cậu!" Nam sinh lớp 4 chặn lại Tôn Lập Vũ và Thường Lạc, "Lớp khác tới xin vía thì thôi, lớp 1 các cậu tới làm gì? Hỏa ca còn chưa đủ các cậu xin à?"
Tôn Lập Vũ: "Xin được thêm một người thì cứ xin thôi, lại không ai ngại nhiều!!"
Nam sinh lớp 4: "Mê tín thế?!"
Tôn Lập Vũ: "Cậu không mê tín thì cầm giấy nháp của học thần trên tay làm gì?!" Cậu ta lại nhìn cẩn thận lần nữa, "Trên đó còn có tên Hỏa ca?!"
Nhan Mộ được tuyển thẳng, Nhất Trung hiển nhiên không thể buông tha cơ hội này tuyên truyền, có phóng viên muốn tới phỏng vấn Nhan Mộ, lãnh đạo trường vui vẻ đồng ý.
Rốt cuộc mỗi trường học đều phải dựa học vào tỷ lệ đậu đai học để nói chuyện, mỗi một học sinh thi đậu TOP 3 trường đại học nổi tiếng đều là một chiêu bài bằng vàng để năm sau chiêu sinh.
Trưa hôm đó, trong lúc đang làm bài kiểm tra chung, Nhan Mộ liền bị giáo viên kêu ra phòng học nhận phỏng vấn.
Khi thi xong đi tìm Nhan Mộ, hắn còn chưa kết thúc phỏng vấn, Giang Tri Hỏa vui vẻ nghe xong hai lỗ tai.
Dù sao cũng là học thần, phóng viên sau khi chụp ảnh xong và hỏi xong cảm nhận khi được tuyển thẳng bắt đầu hỏi Nhan Mộ phương pháp học tập.
Phóng viên hỏi: "Bình thường bạn sẽ học tập thế nào nhỉ?"
Nhan Mộ trả lời: "Giải đề, mỗi đề hai lần."
Phóng viên: "Đề thi đua rất khó, khi học tập mà gặp được câu không biết làm thì bạn sẽ làm sao nhỉ?"
Nhan Mộ: "Nghĩ một lát."
"Ừm." Phóng viên kiên nhẫn chờ Nhan Mộ nói tiếp nhưng Nhan Mộ hình như không muốn mở miệng thêm liền mỉm cười hỏi nói, "Sau đó thì?"
Nhan Mộ: "Liền biết."
Phóng viên: "............"
Đoạn đối thoại này bị các bạn học cùng tới xem vui đăng lên trên diễn đàn.
【 phụt ha ha ha ha ha Nhan thần đỉnh voãi. 】
【 câu không biết thì làm sao bây giờ? Nghĩ lát liền biết. 】
【 học thần không hổ là học thần, nghĩ lại là có thể biết, không giống tui, câu không biết làm nhìn đáp án đều chưa chắc biết làm. 】
【 quá buồn cười ha ha ha ha ha chiều nay tôi liền ở hiện trường, nhìn đến phóng viên từ đầy mặt chờ mong biến thành khiếp sợ, Nhan học thần còn vẻ mặt khó hiểu hỏi anh ấy làm sao vậy? Ha ha ha cảm nhận được bạo kích. 】
【 sự nghiền áp cao duy độ đến từ học thần, mấy chục điểm kia không so được nhưng vẫn buồn cười quá đi a ha ha ha ha ha. 】
Weibo của trường đăng ảnh Nhan Mộ, giữa chín tấm ảnh là một ảnh "Chúc mừng bạn Nhan Mộ lớp 12-4 được tuyển thẳng Đại học B", còn tag hội sinh viên của Đại học B.
Ban đầu chỉ là dùng cho tuyên truyền, kết quả chiều đó hội sinh viên Đại học B cũng chuyển phát, ghi cap: Đậu má, đây là đàn em được tuyển thẳng năm nay à? Quá đẹp trai! Trẫm đã thỏa mãn ( nằm yên)
Bình luận phía dưới cũng rất nhiều.
【 đàn em soái quá!! 】
【 hỏi ké, cậu ấy có người thương chưa! Đàn chị đây đang độc thân! 】
【 trời ạ, quá đẹp đi! Alpha à? 】
【 là khoa toán! Các chị em! Là đàn em khoa toán!! 】
【 chị em khoa toán thật có phúc nhỉ! 】
【 nữ sinh khoa toán vốn dĩ đã ít đi, trời ạ, tui hâm mộ các bả quá! 】
Có đàn chị đi tìm in4 thử, phát hiện vị đàn em này không chơi Weibo, liền tìm vào diễn đàn Nhất Trung, hứng thú bừng bừng đi dạo một vòng sau đó hứng thú rã rời đi ra ngoài.
【 mọi người đừng hỏi nữa, đàn em đã có người yêu rồi, nghe nói cũng là học thần, chắc là sẽ gặp được ở Đại học B vào mùa khai giảng, chúng ta ở lễ khai giảng đứng xa xem chút là được.....】
......
......
Thứ bảy, buổi công bố bảng xếp hạng công diễn lần thứ ba của PickU được đăng lên.
Số người cứ từ từ giảm dần từ 100 người, biến thành 55 người, sau đó 35 người, cuối cùng sau khi chấm dứt buổi ghi hình trước trận chung kết hôm nay chỉ còn dư lại 20 người.
Tuổi của các trainee đều sêm sêm nhau nên ở chung lâu như vậy sớm đã có cảm tình, ở trước khi vào trường quay hơn 30 người ôm chặt nhau.
"Mọi người cố lên! Dù kết quả sau đó thế nào đều không thẹn với ánh đèn gần nửa năm nay!!"
Không khí trường quay rất căng thẳng, thầy hướng dẫn từng bước từng bước công bố xếp hạng, khi đọc đến tên Vân Tiểu Húc còn "Oa" một tiếng, lông mày chậm rãi nhếch lên: "Cậu nghĩ hôm nay mình sẽ xếp thứ mấy?"
Vân Tiểu Húc không cầm lấy microphone, rũ mắt nghĩ nghiêm túc, môi khép mở hẳn là đang nhẩm thầm gì đó.
【 cậu ấy đang nói cái gì? 】
【 Đang lẩm nhẩm? Tiểu Húc của chúng ta khi căng thẳng đều thích lầm bầm lầu bầu gì đó. 】
【 muốn biết cậu ta nói gì quá, trực giác mách bảo chắc chắn cực kỳ hài! 】
Tổ tiết mục cực kỳ hiểu rõ suy nghĩ người xem, chỉ thấy màn ảnh dần dần kéo gần, âm thanh vốn nghe không rõ dần dần rõ ràng lên: "Ừm...... Giống lúc trước là được, hẳn là sẽ không rớt chứ? Gần đây mình cũng rất nỗ lực, cũng có hỗ động với fans, phần game nhỏ cũng chơi khá tốt, trên livestream thấy đánh giá cũng không tệ lắm, ừm...... Vân Tiểu Húc, mài có thể! Mạnh dạn đoán đi!!"
Làn đạn cười điên rồi.
【 Đây là thiên thần nhỏ hề hước gì đây? Trước khi đoán xếp hạng còn muốn cổ vũ mình à ha ha ha 】
【 quá buồn cười! Vân Tiểu Húc, anh cứ mạnh dạn đoán, tất cả Húc Nhật đều sẽ thỏa mãn anh! 】
【 Liều ăn nhiều! Đoán! Top 1! Debut vị trí C!! 】
Vân Tiểu Húc chuẩn bị xong tâm lý một hồi, người xem và thầy hướng dẫn đều cho rằng cậu muốn nói ra một suy đoán dã tâm bừng bừng, kết quả Vân Tiểu Húc giơ lên microphone: "12! Đúng! Top 12! Tôi có thể!!"
Cậu quá đáng yêu làm thầy hướng dẫn và các traiee khác đều bị chọc cười, thầy hướng dẫn công bố xếp hạng của cậu: "Vân Tiểu Húc, chúc mừng cậu, lần này xếp hạng —— top 5!"
Vân Tiểu Húc chậm rãi trừng lớn mắt: "!!!!"
Lần thứ hai xếp hạng cậu còn chỉ là đến gần vị trí debut mà! Lần này trực tiếp đến top 5?!
Cậu trực tiếp nhảy lên vị trí của chính mình, trước tiên cùi đầu hướng cameras sau đó lên tiếng một đoạn chân thành, khiêm tốn và cả buồn cười, làn đạn đi qua một chuỗi dài "Ha ha ha ha ha".
Xem xong Vân part của Tiểu Húc, Giang Tri Hỏa liền chỉnh nhỏ volume của laptop, tập trung giải đề, Nhan Mộ ở bên cạnh điền vào giấy Đại học B gửi đến.
Làm xong hai tờ đề, Giang Tri Hỏa đứng dậy đi tắm rửa, anh vừa vào phòng tắm mười phút, chuông cửa vang lên: "Xin chào, hàng của bạn."
Nhìn qua mắt mèo xác nhận người tới, Nhan Mộ mở cửa, trên đơn hàng viết tên Giang Tri Hỏa, Nhan Mộ ký lên sau đó ôm thùng hàng vào.
Giang Tri Hỏa đang tắt nước, xoa sữa tắm lên người, nghe được phòng khách có tiếng động, hỏi: "Ai thế?"
"Shipper." Nhan Mộ tìm dao rọc giấy, chuẩn bị mở thùng, đây là thói quen ngày thường, mua xong liền mở ra, ngày hôm sau liền sẽ không quên vứt hộp. Hắn vừa cắt qua băng dính vừa hỏi, "Cậu mua cái gì thế?"
"Gần đây mua rất nhiều."
Nhưng mà vừa dứt lời, băng dính vừa xé ra, chỉ nghe "Rầm" một tiếng, Giang Tri Hỏa chỉ bọc khăn tắm trực tiếp lao ra trong phòng tắm.
Nhìn đến thùng trên mặt bàn, mặt đều tái, hô: "Nhan ca đừng mở!!!"
Anh vẫn nói chậm rồi, băng dính bị xé ra hết, thùng giấy tự động mở ra bên ngoài.
Cả thùng...... toàn những thứ đó.
Các loại kiểu dángđược sắp xếp gọn gàng, người bán thậm chí còn tặng cả một bộ trang phục hầu gái được đặt ở trên cùng, liếc mắt một cái là có thể nhìn đến.
Giang Tri Hỏa: "......"
Nhan Mộ: "......"
Nhan học thần giờ phút này có chút chân tay luống cuống.
Giang Tri Hỏa ảo não ôm đầu lấy bàn tay che mặt, từ gương mặt đến bên tai đến cổ đều đỏ cả lên.
"Thì, thì là, lúc trước không phải cậu nói tớ nên làm cái gì bây giờ sao?" Giang Tri Hỏa đóng lại thùng, "Tớ mua thế thôi...... Nhan ca đừng hiểu lầm! Tớ không định dùng bây giờ, chỉ là muốn mua về nghiên cứu trước, chờ thi đại học xong......"
Nhan Mộ gật đầu: "...... Được."
Giang Tri Hỏa dần đi vào trong phòng đi, vừa nói vừa lùi về phía sau: "Vậy nên bây giờ Nhan ca cậu cũng coi như chưa nhìn đến gì ha, vừa nãy không có hàng ship đến, cậu vẫn đang điền giấy, đúng vậy, cậu vẫn đang điền vào đơn."
Giang Tri Hỏa lùi vào trong phòng, đóng cửa lại, nhét thùng giấy vào đáy giường, sau đó dựa góc tường chậm rãi ngồi xổm xuống.
Mất, mất hết mặt mũi rồi!!
Mặt mũi mất hết rồi!!!
Nhan Mộ làm như không biết thùng hàng của Giang Tri Hỏa, nhưng chính Giang Tri Hỏa lại không bỏ được chuyện này, sấn Nhan Mộ đi vắng đổi thùng hàng ở khắp nơi, cuối cùng cảm thấy để chỗ nào đều không thể giải quyết được cảm giác xấu hổ của mình, mua thì thôi đi, còn bị bạn trai phát hiện, chuyện này sao mà bình tĩnh được?!
Anh suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng dứt khoát ép mình đừng nghĩ đến, khi mặt nóng bừng liền giải đề, giải đề khiến người ta quên hết tất cả, bao gồm cảm thấy xấu hổ.
Thời gian của lớp 12 trôi đi quá nhanh, đảo mắt lại là qua một tuần.
Sau tuần này Nhất Trung sẽ học xong tất cả chương trình học, bắt đầu cho bọn học sinh tự ôn tập, vì cho mọi người có một hoàn cảnh tự học càng rộng mở, một nửa sẽ học trong phòng học, một nửa sẽ đến tòa nhà thực nghiệm đối diện.
Thứ năm đó, bác sĩ thông báo cho Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ đi bệnh viện một lát để làm kiểm tra độ xứng đôi một lần nữa.
Khi nhìn thấy bọn họ, đôi mắt bác sĩ như phát ra ánh sáng, ông vòng ra một hàng số liệu, giọng nói khó nén hưng phấn: "Trời ơi! Các cậu nhìn đến độ xứng đôi không?!"
"100%!! 100% xứng đôi!! Tôi chưa bao giờ thấy độ xứng đôi cao như vậy!!"
Ánh mắt của bác sĩ quá mức nóng bỏng, Giang Tri Hỏa hoài nghi giây tiếp theo ông liền sẽ kéo hai người bọn họ vào phòng thí nghiệm cắt miếng, trên thực tế bác sĩ thật sự còn muốn lấy thêm số liệu về tin tức tố của bọn họ, vì thế dụ nói: "Các cậu biết nó có ý nghĩa gì đúng không?! Các cậu là bạn lữ linh hồn hơn nữa còn chứng tỏ hoàn toàn có cơ hội chữa khỏi chứng không thể bị chạm vào đó!!"
Giang Tri Hỏa không có hứng thú với bạn lữ linh hồn gì, nhưng là có thể trị được chứng bệnh của Nhan Mộ liền không chút do dự đồng ý lại làm thêm kiểm tra.
Sau khi lấy mẫu máu, bác sĩ đưa cho Giang Tri Hỏa và Nhan Mộ một tấm danh thiếp: "Đây là sư huynh của tôi, chúng tôi cùng làm nghiên cứu nhưng khác hướng, ông ấy là chuyên gia phương diện tin tức tố, nếu các cậu có cơ hội đi thủ đô, nhất định phải đi tìm ông ấy."
Hai ngày sau, thứ bảy, livestream trận chung kết của PickU.
Trận chung kết tổ chức ở sân vận động lớn nhất Lâm Thành, bởi vì vụ bắt cóc lần trước, lúc này tổ tiết mục hợp tác với sở quản lý và sở công an ở thành phố thực hiện đầy đủ công tác đảm bảo an toàn.
Những khán giả có vé đã theo trình tự vào chỗ, các fans không thể đến hiện trường xem cũng đã chờ sẵn ở livestream.
Năm trước khi chương trình tuyển chọn đến giai đoạn chung kết, tổ tiết mục đều sẽ mời ba mẹ của các trainee bí mật quay video, hôm sau phát ra cho các trainee bất ngờ, nhưng năm nay tổ tiết mục sửa kịch bản, không phải mời người nhà mà là các fan.
20 trainee lọt vào trận chung kết mời fans 20 nhà.
Đến từ khắp nơi trên cả nước, những người khác nhau, nghề nghiệp khác nhau, cầm trên tay những biển đèn màu khác nhau, vật tiếp ứng khác nhau.
"Tôi cũng không biết vì sao đột nhiên thích cậu, có lẽ là bởi vì cậu lấp lánh sáng lên, có lẽ là bởi vì cậu nói tuyệt đối sẽ không từ bỏ âm nhạc chọc trúng tim tôi, tôi tìm được sức mạnh chạy về phía trước ở trên người của cậu, đi vào thế giới của cậu, nghe âm nhạc của cậu, ở thế giới của tôi tìm được ước mơ của tôi."
"Anh cứ việc tiến về phía trước, không cần lo lắng phía sau, không vì nổi tiếng mà đến, cũng sẽ không vì đồn đãi vớ vẩn mà rời đi."
"Rõ ràng lúc trước chưa từng tiếp xúc chuyện đu idol, nhưng không biết vì sao, liếc mắt một cái sân khấu đầu tiên liền chú ý tới cậu, học được đánh bảng, làm số liệu, học được tham gia vào nhóm vote, quá thú vị, nhiều người như vậy cùng nhau truy đuổi một bóng người cũng đang nỗ lực."
"Có thể bảo vệ thiếu niên mang ánh mặt trời cho mình, tôi thật là quá hạnh phúc luôn!!"
Các fan nói từng lời muốn nói nhất với idol của mình, các tuyển thủ ở trên đài khóc đến rối tinh rối mù, một màn cuối cùng là fans 20 nhà cùng giơ lên bảng tiếp ứng của anh nhà mình, đồng thời hô: "Thẳng tiến không lùi, vĩnh viễn sáng lên!"
Trong tiếng các fan hò hét sân khấu nâng lên, các tuyển thủ đã bị loại đồng thời xuất hiện ở trên sân khấu, toàn trường vang lên ca khúc chủ đề.
Trận chung kết chính thức bắt đầu.
Đêm chung kết PickU, Vân Tiểu Húc lại thay đổi một loại phong cách, sân khấu bùng nổ toàn trường, xếp hạng từ top 5 ở lần công bố thứ ba lại tăng lên hai hạng, debut vị trí top 3.
Cậu hoàn toàn không nghĩ tới chính mình có thể có thành tích thế này, khi đi lên con đường hoa cả người đều là ngơ ra.
Fans phía dưới giơ lên bảng tiếp ứng, hô to: "Vân Tiểu Húc! Cố lên! Mỗi một mặt trời mới mọc (Húc Nhật) đều dâng lên vì cậu!!"
Trong nhóm lớp nữ sinh vừa xem livestream vừa thảo luận.
- trận chung kết cũng quá dễ câu nước mắt.
- các fan trên video thật sự chân thành, nói ra tiếng lòng ài!
- tui chắc chắn sẽ đu nhóm này! Có buổi biểu diễn sau khi chúng ta thi đại học xong đúng không?! Đu đu đu đi!!
- mà này, @ Hỏa ca, nghe nói Vân Tiểu Húc là em trai cậu?
- kết bái.
- kết bái cũng là người nhà mà, có thể......
- @ Hỏa ca, tôi muốn......
Giang Tri Hỏa: Đúng là hôm sau sẽ ăn một bữa cơm, chuyện ký tên tôi có thể hỏi thử.
- !
- hic! Hỏa ca sao cậu tốt dữ dằn!!
- tui vui quá đi! Tui quá vui vẻ!
- cuộc đời này không hối hận quen biết Hỏa ca!!
Giang Tri Hỏa: "?"
Trong nhóm lớp ồn ào nhốn nháo, Vân Tiểu Húc sau khi bình tĩnh lại bắt đầu phát biểu cảm nghĩ được debut.
"Tôi không nghĩ tới tôi có thể đứng ở chỗ này, cảm ơn các Húc Nhật! Tôi biết các cậu đã không biết ngày đêm vote ủng hộ tôi, vất vả mọi người."
Cậu cúi người thật sâu với các fans trên khán đài.
Cậu chân thành nói ra, các fan phía dưới cũng sôi nổi thét chói tai đáp lại, hô to "Vân Tiểu Húc cậu đáng giá!!"
Ở cuối cùng, Vân Tiểu Húc giơ tay lau đuôi mắt, mặt hướng màn ảnh, hốc mắt đỏ lên.
"Hy vọng tương lai có thể nhìn thấu tất cả trong chỗ không thể thấy được, thấy ca hát nhiệt huyết trong thời tiết giá lạnh. Ánh mặt trời không ngừng không nghỉ, sức sống không tắt không tận."
Giang Tri Hỏa không biết khi nào ăn hết bao khoai lát trong ngực, đang muốn đứng dậy lấy thêm, Nhan Mộ lại nhét cho anh một chén trái cây cắt xong.
Giang Tri Hỏa nhìn khoai lát, lại ngước mắt nhìn về phía Nhan Mộ, bỗng nhiên cười nhẹ một chút.
"Sao vậy?" Nhan Mộ hỏi.
Giang Tri Hỏa ôm lấy chén trái cây nhìn hắn cười ngây ngô, sau một lúc lâu mới nhớ trả lời một câu "Không gì", tiếp theo nhích lại cạnh Nhan Mộ.
Ngoài cửa sổ, những ngôi sao đang chiếu sáng rực rỡ, dưới bầu trời đêm là ánh đèn của hàng ngàn ngôi nhà.
Trong buổi livestream thầy hướng dẫn đồng thời gọi tên hai người, ánh đèn toàn trường tập trung ở trên người bọn họ.
Hai người liếc nhìn nhau, lẳng lặng chờ đợi thầy hướng dẫn công bố xếp hạng.
Fans trên khán đài thét chói tai liên tục.
Hai người trên sofa dán chặt cánh tay nhau, cảm giác da thịt chạm nhau vừa ấm áp lại thoải mái, anh đút cho Nhan Mộ một miếng dưa hấu, mình cũng ăn một miếng.
Một buổi tối náo nhiệt nhưng nhẹ nhàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT