Bên ngoài gió thổi rào rạt, cây rừng lung lay xào xạc. Đại đội binh mã vây kín căn nhà gỗ, đuốc sáng bừng một khoảng trời, bóng cây lay động càng lộ vẻ ma quái. Tiễn thủ đã chờ sẵn ở chỗ cao, giương cung cài tên, nhắm thẳng vào bên trong, chỉ chờ mệnh lệnh là vạn tiễn cùng bắn.
Đỗ Lăng Xuân ngồi trên lưng ngựa, sắc mặt tối sầm, đôi mắt hẹp dài ánh lên tia hung ác nham hiểm, con ngươi đen như một nghiên mực không thể hòa sắc. Khi Công Tôn Trác Ngọc bị bắt cóc, y đang ở gần cửa thành, vừa nghe tin là ngay lập tức điều binh ra khỏi thành, đuổi theo vệt bánh xe một đường đến tận đây.
Ngay từ khi nhận được ánh mắt ra hiệu của Công Tôn Trác Ngọc, Thạch Thiên Thu vẫn luôn âm thầm đi theo sát sau xe ngựa, nhưng lại bị chặn ở cổng thành. Ông thấy tình thế không xong, dứt khoát đi tìm Đỗ Lăng Xuân báo tin.
Người bịt mặt thấy đã rơi vào hung hiểm, lập tức khống chế Công Tôn Trác Ngọc: “Chúng ta rời khỏi đây xong thì đương nhiên có thể thả ngươi.”
Công Tôn Trác Ngọc lại nói: “Các ngươi mang theo ta mới không thể chạy xa.”
Hắn cũng có thể đoán được một chút tính tình của Đỗ Lăng Xuân, y sao có thể tùy ý để bọn họ cướp hắn đi, cho dù giả vờ thả ra, cũng sẽ ngầm phái cao thủ đuổi theo, đến lúc đó đám người Diệp Vô Ngân chỉ còn một con đường chết.
Người bị mặt đang định nói gì đó, ai ngờ lại bị Diệp Vô Ngân ngăn lại: “Sư đệ, đừng làm hại người vô tội!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT