Ninh Vinh Vinh nhíu mày, vẻ ôn nhu trên mặt biến mất, khóe miệng nhếch lên, toát ra vài nét khinh thường "Nơi này không phải chiến trường, chỉ là một học viện mà thôi."
Phất Lan Đức gật đầu nói: "Đúng, nơi này chỉ là học viện, nhưng là học viện Sử Lai Khắc của ta, bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn. Một, thu thập hành lý của ngươi, đi khỏi học viện, ngươi không xứng là thành viên của học viện này. Cách khác là ngươi như ta nói, chứng minh mình có đủ tư cách ở đây, còn có quyết tâm sau này không vi phạm nội quy nữa."
Ninh Vinh Vinh cười, mặc dù mới mười hai tuổi, nhưng không thể không nhận nàng cười rất đáng yêu, rất đẹp, nụ cười làm người khác cảm thấy yêu mến:
"Phất Lan Đức, ngươi cho ngươi là ai? Bất quá chỉ là một hồn thánh nho nhỏ mà thôi."
Lời vừa nói ra, Đường Tam, Tiểu Vũ và mọi người đều thất sắc, bọn họ không hề nghĩ tới, một cô nương ôn nhu như vậy lại có thể nói ra lời kém văn hóa thế. Lúc này Ninh Vinh Vinh đã không còn vẻ ôn nhu mà biến thành khinh thường, tràn ngập cảm giác cao ngạo.
Phất Lan Đức không vì lời nói của nàng mà tức giận, chỉ mỉm cười nói: "Đúng vậy, ta chỉ là hồn thánh nho nhỏ, khoảng cách ta với ngươi quá xa, Ngươi là anh tài của Thất Bảo Lưu Ly tông, cho dù có thiên phú cực cao, cũng chỉ là một đại hồn sư mà thôi. Ngươi so với ta cũng còn quá xa, khoảng cách khó mà vượt qua. Nếu ngươi cảm thấy không hợp nơi này, thì mau rời đi, Sử Lai Khắc học viện không chào đón hạng người như ngươi, loại đệ tử bất tuân quy củ."
Ninh Vinh Vinh cười lạnh: "Đuổi ta đi? Không dễ dàng như vậy, nếu ta đã tới, sẽ không định ra đi. Phất Lan Đức, ta khuyên ngươi hay là đừng quản ta nữa, nếu không hậu quả ngươi tự gánh chịu."
Phất Lan Đức cười nhạt: "Nếu ta sợ hậu quả, thì không thể làm viện trưởng rồi. Nơi này là địa bàn của ta, mọi chuyện ta đều định đoạt được. Mộc Bạch!"
"Viện trưởng đại nhân." Đái Mộc Bạch tiến lên một bước, lúc này nhìn Vinh Vinh với ánh mắt tràn ngập vẻ nghĩa bất dung tình. Hắn ẩn ước rõ ràng, đây mới là Ninh Vinh Vinh thật, là bản tánh của nàng, chỉ là, hôm qua nàng che dấu quá tốt.
Phất Lan Đức nói: "Ngươi mang vị Ninh Vinh Vinh tiểu thư này về phòng của nàng, sau đó đưa nàng rời khỏi đây. Nếu nàng phản kháng, ta cho phép ngươi sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào."
"Phất Lan Đức, ngươi dám." Trữ Vinh Vinh quát lớn, hai tay chống nạnh, phát ra khí tức dữ dằn của cô gái mười hai tuổi: "Từ nhỏ tới nay, ngươi là kẻ đầu tiên dám đối xử với ta như vậy."
Phất Lan Đức âm thầm cười: "Cha ngươi không nỡ quản giáo ngươi, không có nghĩa là ta không dám, ngươi không phải là nữ nhi bảo bối của ta. Ở trong mắt ta, nơi này bất luận đệ tử nào đều tốt hơn ngươi. Thất Bảo Lưu Ly tháp vũ hồn quả thật là một trong các loại hỗ trợ vu hồn cực mạnh, đáng tiếc, ngươi sẽ làm cho nó tàn phai."
"Ngươi nói bậy!" Ninh Vinh Vinh lại phẫn nộ kịch liệt quát lại
"Ta nói bậy? Vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi mạnh hơn ai ở đây?" Phất Lan Đức khinh thường nói.
"Ta là phụ trợ hồn sư, đương nhiên không thể so sánh hồn lực cùng chiến hồn sư bọn họ. Nhưng tại chiến trường, tác dụng của ta so với bọn họ cũng quan trọng như nhau, có ta trợ giúp, một đoàn thể hồn sư thực lực sẽ mạnh mẽ hơn nhiều."
Vũ Văn không khách khí "ha ha" hai tiếng. Mặc dù biết sau này cô nàng sẽ chỉnh sửa lại thái độ này, nhưng mà cậu thực sự không thích cô lúc này. Bởi vì trước kia cũng có một cô tiểu thư y như thế, kiêu căng ngạo mạn, khiến một người bạn cấp 2 của cậu suýt phải tự sát vì bị dàn harem của cô ta bắt nạt.
Phất Lan Đức hướng Vinh Vinh phe phẩy ngón tay: "Sai, ngươi sai rồi. Ở đây mỗi cá nhân tại tình huống trên chiến trường đều có tác dụng hơn ngươi. Bởi vì bọn họ tại chiến trường có khả năng sinh tồn mà ngươi thì không. Với tính cách của ngươi, nếu tới chiến trường, cũng chỉ là kẻ thế mạng mà thôi".
"Không đúng. Chúng ta Thất Bảo Lưu Ly tông có Thất Bảo Lưu Ly Tháp vũ hồn độc nhất thiên hạ, không có người nào có thể so sánh. Tại sao lai đem ta so với bọn họ được?"
Phât Lan Đức lãnh đạm nói: "Bởi vì tâm của ngươi. bởi vì ngươi cao ngạo, ngươi tự cho mình rất cao. Cho dù là phụ thân ngươi, cũng sẽ không tự cho mình là có một không hai trong thiên hạ. nếu hắn không có đồng bọn vĩ đại cùng đi, cho dù là một gã hồn sư bình thường cũng có thể đánh chết hắn. Mà với tính cách của ngươi, ngươi cho rằng ngươi có thể tìm được người đồng đội phía sau lưng chống đỡ an toàn cho ngươi sao?"
Ninh Vinh Vinh sửng sốt một chút, nàng mặc dù từ nhỏ bởi vì cô độc, tính cách cổ quái một chút, nhưng thông minh cực đỉnh, Phất Lan Đức mặc dù nói hơi khó nghe, nhưng nàng cũng đã hiểu rõ ràng ý tứ của Phất Lan Đức, nhất thời không biết nên biện bác thế nào.
Phất Lan Đức chậm rãi đi tới đám người Đái Mộc Bạch đang chờ người trước mặt, bởi vì hắn cùng Ninh Vinh Vinh tranh luận, Đái Mộc Bạch cũng không đem Ninh Vinh Vinh đi.
Phất Lan Đức chỉ chỉ Đái Mộc Bạch, nói: "Trước không nói đến Cảnh Duệ, ta chỉ nói riêng Mộc Bạch. Hắn năm nay mười lăm tuổi, vũ hồn bạch hổ, chiến đấu hệ hồn sư, trời sinh song đồng, cấp ba mươi bảy. Trong người mang hai cái trăm năm hồn hoàn và một cái ngàn năm hồn hoàn. Tại Sử Lai Khắc học viện từ trước tới nay là người đệ tử đạt tới ba mươi cấp hồn tôn nhỏ tuổi nhất. Lúc hắn đạt tới hồn tôn là năm mười ba tuổi. Ngươi tự hỏi có thể tại mười ba tuổi đã đột phá ba mươi cấp không?"
"Nếu nói, người có khả năng vượt qua Mộc Bạch, cũng không phải ngươi mà là Vũ Văn, Đường Tam cùng Tiểu Vũ, năm mười hai tuổi đã đạt tới cấp 29 đại hồn sư, mà Vũ Văn, hắn là ngay lúc sơ thí, chỉ cảm nhận khí tức của lão sư liền có thể thăng lên 29, bọn họ mới có khả năng siêu việt như Mộc Bạch. Cùng Triệu Vô Cực đánh một trận ngươi cũng thấy rồi, ngươi hẳn là rất rõ ràng một đại hồn sư cùng một hồn thánh chênh lệch thế nào. Mặc dù Triệu Vô Cực cũng không có sử dụng toàn lực, Cảnh Duệ là hồn tôn cũng gia nhập trị liệu cho các ngươi, nhưng là, Đường Tam hiện ra chiến đấu lực thế nào, ta nghĩ ngươi xem rất rõ ràng. Luận thiên tài, bọn họ đều cũng mạnh hơn ngươi."
Vũ Văn được đặc biệt điểm danh ngạc nhiên nhìn viện trưởng một cái. Cậu nghĩ lúc đó hắn không ở đây chứ. Hơn nữa cũng ngại ngùng thật, bọn họ tăng cấp bằng cách tăng exp, mà cảm nhận khí tức chuyển hoá exp chỉ có thể sử dụng khi chênh lệch hơn 50 cấp, ai biết hôm đó hệ thống gặp lỗi gì cơ chứ.