Sau khi quay phim kết thúc, cuối cùng Hồ Đào cũng có thể nghỉ vài ngày. Ngày hôm sau, cô ngủ một giấc thật ngon, sau khi tỉnh dậy thì làm cơm trưa cho mình, rồi yên lặng ngồi trên sô pha xem TV.
Ngay khi TV được bật lên là kênh tin tức, Hồ Đào đang định cầm điều khiển chuyển kênh thì giọng nói tiêu chuẩn của một nữ phát thanh viên truyền ra từ TV: "Hôm nay, cổ đông Vương Mỗ của Tập đoàn Vương thị, bị nghi ngờ với các tội danh như hiếp dâm, tham ô, quấy rối. Ông ta đã bị bắt và bỏ tù, có thông tin cho rằng Vương Mỗ đã nhiều lần lợi dụng chức vụ để thực hiện quy tắc ngầm… ”
Bàn tay chuyển kênh của Hồ Đào dừng lại. Cô không biết nghĩ đến cái gì mà thất thần, thẳng đến khi chuông điện thoại reo, cô mới thu hồi suy nghĩ.
“A lô.”
“Hồ Đào, em để quên một món đồ ở chỗ tôi.”
Hồ Đào nhận ra giọng nói của Tiết Vọng mà không thèm nhìn, và cô hạ quyết tâm: “Gì cơ?”
Tiết Vọng nhìn chiếc áo khoác mỏng trên tay anh, trầm giọng trả lời: “Quần áo.”
Hồ Đào chợt nhận ra hôm đó khi cô đang chơi tennis, Tô Trì đã đưa cho cô một bộ quần áo chống nắng vì sợ cô không chịu được, nhưng sau đó cô lại không tìm thấy nó nữa.
Hồ Đào vốn là muốn bồi thường cho Tô Trì một cái mới, nhưng Tô Trì không chịu nhận, cô ấy nói đó chỉ là một món đồ giảm giá với giá chục tệ, nếu mất đi cũng không phải vấn đề lớn.
Thì ra là ở chỗ của anh.
Hồ Đào liếc nhìn ngày tháng, cũng đã khá lâu kể từ ngày cô đến sân tennis: “Sao anh không nói với tôi sớm hơn.”
“Anh cũng vừa mới biết mà.” Giọng điệu của Tiết Vọng có chút bất đắc dĩ.
Thật ra, Tiết Vọng rất ít khi về biệt thự đó, phần lớn thời gian anh đều ở công ty làm thêm giờ, đến giờ mới phát hiện ra bộ quần áo này ở đây.
Hồ Đào nghĩ nghĩ một hồi rồi nói: "Vậy bây giờ tôi đến lấy."
Vừa lúc cô cũng có vài điều muốn nói.
“Được”
Hồ Đào thay quần áo, xuống lầu bắt taxi đến khu biệt thự.
Vừa bước xuống taxi, cô nhận được tin nhắn từ Tiết Vọng: Xin lỗi, tôi không thể rời đi vì có cuộc họp khẩn cấp, mật khẩu ở cửa là xxxx.
Hồ Đào... anh có một trái tim thật lớn.
Tiết Tổng uy nghiêm, lạnh lùng lại để lộ mật khẩu một cách vô ý như vậy.
Tuy nhiên, cô vẫn nhập mật khẩu theo tin nhắn, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra với một tiếng "cạch", cô thò đầu ra nhìn vào, căn phòng khách rộng lớn trống rỗng.
Có lẽ anh thật sự đang có một cuộc họp trên lầu.
Hồ Đào do dự một lúc, nhấc chân lên cầu thang.
Trong hành lang trên tầng hai, Hồ Đào nhìn quanh, tình cờ đi ngang qua phòng làm việc và phát hiện ra cánh cửa chưa đóng hoàn toàn còn mở ra một khe nứt.
Cô nhẹ nhàng bước lại gần cửa, nơi Tiết Vọng đang ngồi trước máy tính để họp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT