Edit: Hestia

Vừa nghĩ tới Chiếu An làm hậu kỳ cho kịch mới, Diêu Tích phiền muộn muốn thổ huyết, Chiếu An là có ý gì? H của mình bị xóa gần hết rồi!

Lấy dũng khí, một bên cùng Quả đào không đào đột phá khung chat.

Quả đào không đào: Nương nương, nương nương!

Yêu Kê: Nói!

Quả đào không đào: Anh với Chiếu An là loại quan hệ gì vậy? (╯▽╰)

Yêu Kê: Huyết hải thâm cừu ^_^

Quả đào không đào: Σ(°△° l l l)

Tắt khung chat với Quả đào không đào, Diêu Tích bắt đầu nghĩ đến cách thu âm thô H lần này, biết rõ là sẽ bị xóa, nên càng phải thể hiện tốt hơn, làm sao đây... A a a o(≥口≤)o bị Chiếu An làm như thế, cậu có dự cảm chẳng tốt lành gì!

Đúng lúc này, điện thoại di động Diêu Tích vang lên.

"A lô ~ là ai vậy ~" Diêu Tích dùng cổ họng tạo nên âm thanh quyến rũ, nói vào điện thoại. Nói thử xem người bên kia có phải bị dọa sợ rồi không? Đương nhiên là không, vì khi cầm điện thoại lên Diêu Tích đã biết là ai gọi đến.

"Ọe, Yêu Cơ, anh đừng có ác độc như vậy được không?" Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói dễ nghe của nam nhân, đồng thời còn có âm thanh buồn nôn.

"Ôi, ôi, ôi ~ hóa ra là Phong Đường đại thần nha, không biết đại thần tìm tiểu nhân có chuyện gì không?" Đúng vậy, đầu dây bên kia cũng là một CV, bí danh là Phong Đường, tên thật là Lâm Phong, nhỏ hơn Diêu Tích hai tuổi, trở thành anh em tốt với Diêu Tích từ nhỏ đến lớn (thật ra phải gọi là bạn thân tốt mới đúng), lúc trước Diêu Tích tiến vào giới hoàn toàn là bị Lâm Phong kéo vào cùng, nhưng mà hiện tại cậu thấy ở võng phối rất vui, vậy nên Diêu Tích không chấp kẻ tiểu nhân bỏ qua cho Lâm Phong.

"Yêu Cơ tử, thấy em có giống như mọi ngày không?" Lâm Phong tuy rằng cùng lớn lên với Diêu Tích, thế nhưng với tính cách tự tìm chết này thì đúng là làm người ta nghẹn lời.

"Không giống" Diêu Tích tuy rằng nói như vậy nhưng vẫn thu hồi ngữ khí, bình thường hỏi "Nói đi, tìm bổn cung có chuyện gì?" Nhưng mà loại ngữ khí nữ vương này thật sự có thể gọi là bình thường sao?

"Hì hì, buổi tối cùng đi bar không?" Lâm Phong nở nụ cười quỷ dị đề nghị.

"Được, là chỗ lần trước hả?" Diêu Tích trở nên hứng thú, lần trước đến đó, cậu gặp được mấy anh đẹp trai, không biết lần này đi còn có thể gặp được không, xem trai đẹp để làm gì, để tạo cảm hứng thu H nha.

"Lần trước chỗ kia? Cái nào? Thôi, quên đi, cái này không quan trọng, nghe theo anh." Trong giọng nói Lâm Phong dường như rất phấn khích, không biết gặp phải chuyện tốt gì.

"Ok, tối gặp"

"Ừ, đến sớm một chút nha!"

Cúp điện thoại, Diêu Tích nhìn đồng hồ, vừa đến hai giờ, từ đây đến tối còn sớm, Diêu Tích dự định tìm một chút □□ để xem, tuy nhiên, trước đó cậu quyết định ăn một bát mì ăn liền!

Lúc chạng vạng, ở lối vào của một quán bar tên "Dạ Sắc", một mỹ thiếu niên mặc áo T-shirt tím và quần bó xanh lam nghênh ngang đi vào.

Vừa bước vào màn đêm, Diêu Tích liền thu hút sự chú ý của vô số người, đúng vậy, đây là một người đồng tính, ngoại hình mỹ thụ như Diêu Tích, không thể nghi ngờ là phi thường chói mắt! Từ trong đám đông, Diêu Tích tìm thấy mục tiêu của mình - người bạn nhỏ Lâm Phong! Nguyên nhân không gì khác, bạn nhỏ Lâm Phong cũng là một mỹ thụ, lại còn đến một mình, tự nhiên hấp dẫn sự chú ý của bầy sói, không ngừng tìm hắn nói chuyện.

Sau khi từ chối lời mời từ người khác, Lâm Phong cũng phát hiện Diêu Tích, hướng cậu phất phất tay. Diêu Tích đi tới bên cạnh y ngồi xuống, lười biếng tựa vào sofa phía sau, Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được những ánh mắt nóng rực hướng về phía mình lần nữa.

"Này! Em nói này, anh cứ như thế mà đem em bán đi à!" Lâm Phong có chút bất mãn.

"Có gì không tốt?" Diêu Tích thờ ơ nhún nhún vai, thành thật mà nói, cậu đang rất hưởng thụ sự chú ý của mọi người xung quanh, điều này khiến cậu cảm thấy mình là tâm điểm của thế giới (quả nhiên là nữ vương thụ).

"Nói đi, có chuyện gì vui sao? Cậu đột nhiên chủ động gọi anh đến quán bar, chậc, quá là ngạc nhiên đó." Diêu Tích hứng thú hỏi, cậu biết người bạn này tốt tính, bình thường không thích những nơi hỗn tạp như quán bar, lung ta lung tung địa phương, mỗi lần y chủ động hẹn mình đến, tám phần mười là gặp chuyện tốt.

"Hahaha, nói cho anh biết cũng được, chuyện là em đang yêu!" Lâm Phong cười thần bí nói.

"Cái gì?" Đây là chuyện lớn á, trước kia cũng chưa nghe Lâm Phong nhắc qua, nhưng mà một chút dấu hiệu cũng không có, nếu để cho fan của Lâm Phong biết chuyện này, sợ là sẽ mừng như điên luôn đó "Nói đi, tiểu tử xui xẻo kia là ai, bị cậu thích, thực sự quá đáng thương!"

"Anh mới đáng thương!" Lâm Phong đưa ra kháng nghị với Diêu Tích, có điều hôm nay tâm tình y vô cùng tốt, không định cùng Diêu Tích chấp nhặt, liền nói tiếp, "Hôm nay đến chỗ chị em phụ một tay, người kia vô địch chạy 1000 mét em vừa gặp đã yêu."

"Nhất kiến chung tình?" Diêu Tích tỏ vẻ, đối với Lâm Phong đầy tính cẩu huyết này có chút cạn lời.

"Hừm! Em quyết tâm rồi, kiếp này phải lấy hắn làm chồng!" Lâm Phong nói một cách chắc nịch.

"Sao? Hắn tên gì? Hiện tại bao nhiêu tuổi? Nhà ở đâu? Là thẳng hay cong? Có..." Diêu Tích suy nghĩ một chút, kiểu gì cũng cảm thấy Lâm Phong bị bại não, cùng nhau lớn lên cho tới bây giờ, cậu thấy mình nên khai thông đối phương, đem cậu ta đánh tỉnh!

"Hắn tên là Lý Thượng Thần, bằng chị gái em, chắc cũng 17 tuổi, so với em lớn hơn hai tuổi, không có khoảng cách thế hệ." Lâm Phong nghĩ câu trả lời nói.

"Hừm, ngoài ra thì sao?"

"Ngoài ra? Ạch, ngoài cái đó em cũng không biết." Lâm Phong thành thật trả lời.

Diêu Tích đưa tay lên trán Lâm Phong thăm dò, không bị sốt, làm sao mà nóng đến điên luôn rồi." Anh nói cậu, cái gì cũng không biết, cậu liền nhất kiến chung tình với người ta? Còn không phải không lấy chồng?"

"Cái kia có liên quan gì, hơn nữa em rất thích hắn!" Lâm Phong tự nhiên nói.

Diêu Tích biểu thị không muốn nói chuyện cùng cái tên mê trai này, tên này lúc bình thường rất thông minh giờ khắc này toàn bộ đều bị chó gặm.

Lúc này, mấy gã đàn ông bắt đầu vây quanh bọn họ, vừa nhìn đã biết "Lai giả bất thiện".

"Hai người đẹp, uống một ly với anh không?" Ông chú cầm đầu nhích lại gần Diêu Tích.

Nhìn khuôn mặt cười cười của gã, Diêu Tích chỉ cảm thấy buồn nôn, cậu không quan tâm người khác nghĩ gì về mình, nhưng nếu tên đại thúc kia dám động thủ, chớ nhìn cậu yếu ớt mà xem thường, thực sự khả năng đấm đá không kém, mắt nhìn tới cái tay heo đang hướng về phía mình, Diêu Tích giơ tay muốn cho hắn một quyền, bỗng nhiên có người so với cậu càng nhanh hơn, chỉ thấy một đôi tay mạnh mẽ, đanh thép nắm chặt tay của ông chú già.

Có người đánh giúp cậu, Diêu Tích tự nhiên cảm thấy vui vẻ, vội ngẩng đầu nhìn xem đây là ai. Hừm, người này trông khá quen mắt. Chờ chút! Đây không phải là anh chàng đẹp trai gặp lần trước sao!

"Vị tiên sinh này, đây là nơi văn minh, chúng ta nên từ từ ngồi xuống nói chuyện."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play