Đúng sáu giờ sáng, điện thoại Diêu Tích vang lên tiếng chuông báo thức, nhưng đến tận chín giờ mới kéo được người ra khỏi giấc mộng, trong chăn run rẩy lộ ra một bàn tay trắng nõn, cầm lấy điện thoại cạnh gối nằm.
Quả đào không đào: Nương nương! Có ở đó không?
Quả đào không đào: Nương nương nương nương! Có ở đó không vậy?
Quả đào không đào: Nương nương! Có ở đó hay không?
Yêu Kê: Sáng sớm ầm ĩ cái gì thế!
Quả đào không đào: ~(≧▽≦)/~ nương nương!
Yêu Kê: Có rắm mau thả! <(-^-)>
Quả đào không đào: Nương nương không nên thô lỗ như vậy chứ...(* ̄ ▽ ̄)((≧︶≦*)
Vừa nói xong, Diêu Tích không chút do dự đem ảnh đại diện Quả đào không đào đến "Gia nhập danh sách đen". Sau đó một lần nữa chui về ổ chăn, thư thư mục mục tiếp tục ngủ.
Tỉnh dậy một cách tự nhiên, khi mở mắt ra đã là một giờ chiều cùng ngày, Diêu Tích chậm rãi từ trên giường bò dậy, mặc quần áo, rửa mặt, đánh răng, soi gương... Chậc chậc chậc, trong gương là một khuôn mặt thanh tú, da trắng như tuyết, dáng người gầy gò, tiêu chuẩn soái ca.
Rửa mặt xong, Diêu Tích ngồi xuống trước máy tính, nhìn góc dưới bên phải màn hình liên tục nhấp nháy biểu tượng chim cánh cụt nhỏ, lúc này Diêu Tích mới nhớ tới người nào đó bị cậu lãng quên, mở danh sách đen, tìm Quả đào không đào, một lần nữa thêm nàng vào bạn bè, quả thật không ngoài dự đoán, vừa mới thêm vào mục bạn bè, lập tức nhận được tin nhắn oanh tạc của đối phương.
Quả đào không đào: Nương nương! Em sai rồi! /(ㄒoㄒ)/~~
Quả đào không đào: Nương nương! Nương nương! Nương nương! Một tiếng đã trôi qua! Người hãy thả nô tỳ ra! /(ㄒoㄒ)/~~
Quả đào không đào: Nương nương! Hai tiếng, phòng giam thật đáng sợ! Người tha thứ cho nô tỳ đi mà, nô tỳ không dám nữa! /(ㄒoㄒ)/~~
Quả đào không đào: Ba giờ...Nương nương ngươi đã đi đâu ( >﹏<。)~ hu hu hu...
Yêu Kê: Biết sai hay chưa? o( ▔ヘ▔o#)
Quả đào không đào: ( >﹏<。)~ hu hu hu... Nô tỳ biết sai rồi!
Yêu Kê: ╭(╯^╰)╮nói đi, tìm bổn cung có chuyện gì?
Quả đào không đào: Nương nương, cầu tiếp kịch!... m(_ _)m
Yêu Kê: Sao? Kịch gì? Gửi kịch bản tới cho ta xem một chút!
Quả đào không đào: Đều là kịch Cổ phong chủ dịch thụ quân, thịt nhiều vị mỹ, đảm bảo hợp ý nương nương! Được rồi, kịch bản đã gửi tới, hãy đến kiểm tra và nhận!... (~o ̄▽ ̄)~o... o~(_△_o~)~...
Nhận một phần kịch do Quả đào không đào gửi đến tên là ≪ Hậu cung nam phi (kịch bản) ≫ file thô, Diêu Tích liền không quan tâm nữa, chuyên tâm đọc kịch bản.
Đúng vậy, Diêu Tích là một CV, tuy vào giới chỉ mới một năm, nhưng fan hâm mộ đã lên đến mười vạn, tuyệt đối có thể xưng tụng là tử hồng đại thần. Lúc trước tiến vào giới, thuận tiện dùng hài âm "Yêu Kê" đặt làm bí danh, nhưng mà những người ái mộ Diêu Tích càng muốn gọi cậu là "Yêu Cơ"!
Nhưng vì sao Diêu Tích lại giận đến như vậy? Rất đơn giản! Mỗi khi Diêu Tích tiếp kịch, chắc chắn sẽ luôn có chữ kịch H, bất luận là cưỡng x, là nghịch đẩy, là tình yêu thuần khiết... Tóm lại là đủ thể loại, thậm chí ngay cả tác giả nhìn cũng sẽ đỏ mặt, Diêu Tích xưa nay đều không chối từ. Đặc biệt chất giọng Diêu Tích lại mang theo vài phần yêu mị, hơn nữa diễn cảm tốt không chê vào đâu được, khiến cho đám hủ nữ cơ khát hóa thân thành sói... a, khụ khụ, không phải, là hóa thân thành fan.
Sau khi trở nên nổi tiếng, Diêu Tích bắt đầu không hài lòng với xứng kịch, xây dựng hội fan và kênh độc quyền cho riêng mình. Do tính cách lười biếng cộng thêm bản chất dâm đãng, một lần nữa thu hút tới vô số fan hâm mộ.
Không phủ nhận, Diêu Tích là gay, hơn nữa còn là thuần 0, chuyện này ngay từ nhỏ cậu đã nhận thức được, vậy nên đã sớm công khai cho gia đình biết, ba Diêu Tích trong cơn tức giận đã đuổi cậu ra khỏi nhà, mặc dù mỗi tháng đều đúng hạn gửi một khoản phí sinh hoạt, nhưng cũng hiếm khi liên lạc với cậu, từ đó, Diêu Tích bắt đầu sống tự lập, bất quá là được một người nọ bên ngoài cho thuê phòng, lúc này Diêu Tích mới có một không gian yên tĩnh. Ngay cả khi thu âm H, cũng không cần lo lắng bị người khác phát hiện.
Mà, chuyện này không liên quan lắm, quay trở lại chuyện lúc nãy, Diêu Tích đại khái xem qua kịch bản, quả thật đúng như lời Quả đào không đào nói, thịt nhiều vị mỹ (sự thật chính là hơn phân nửa đều có H), phần còn lại tuy không nhiều nhưng được xây dựng nội dung khá tốt, vừa hay tuần trước Diêu Tích đều đã lấp hố xong, bây giờ cũng coi như có thời gian rảnh, thêm nữa Quả đào không đào cùng mình coi như quan hệ không tồi, thoáng suy tư một chút, Diêu Tích liền đánh nhịp quyết định tiếp kịch.
Yêu Kê: Kịch này cũng không tệ lắm, bổn cung nhận! (9 ̄ ^ ̄)9
Quả đào không đào: Nương nương vạn tuế! Em mời anh vào tổ kịch nha *★,°*:.☆( ̄ ▽  ̄)/$:*.°★*.
Diêu Tích nhấp mở thông báo, chọn mục xác nhận.
Kế hoạch - Quả đào không đào: Hoan nghênh nương nương, tung hoa~ (tích cực biểu dương bản thân, không phụ sự mong đợi của mọi người đem nương nương quyến rũ đến rồi)
Tuyên truyền - Kẹo cao su: Hoan nghênh nương nương, tung hoa~ (Quả đào khá lắm)
Biên kịch - Tiết tháo: Hoan nghênh nương nương, tung hoa~ (lần đầu tiên nhìn thấy nương nương thật sự, thật kích động, thật kích động (≧▽≦)/)
Trang trí - Không công: Hoan nghênh nương nương, tung hoa~ (lầu trên bình tĩnh, bình tĩnh, má ơi, thật ra tui cũng rất kích động, nương nương sờ tui đi (☆▽☆))
Chủ dịch công - Hoa cúc tàn: Hoan nghênh nương nương, tung hoa~ (lầu trên tiết tháo đâu?)
Chủ dịch thụ - Yêu Kê: Tên [ID] đã sửa, đúng rồi, hậu kỳ đâu?
Hậu kỳ - Chiếu An: Đã lâu không gặp^_^
Chủ dịch thụ - Yêu Kê: ヾ(`Д′) đệt! Chiếu An! Tại sao lại là anh!!!
Trang trí - Không công: Lầu trên có gian tình!
Biên kịch - Tiết tháo: Đã tự mình não bổ một câu chuyện mười vạn từ o(*////▽////*)q
Tuyên truyền - Kẹo cao su: Lầu trên sao lại xấu tính như vậy (mau giao não bổ ra đây!)
Hậu kỳ - Chiếu An: Đúng vậy, thật trùng hợp, lại là cậu ^ _ ^
Mợ! Nhìn Chiếu An bày ra vẻ mặt mỉm cười, dù Diêu Tích cố sức nhẫn nại, cũng không nhịn được muốn lật bàn. Nói về ngọn nguồn sự việc, kể ra khá dài dòng, chuyện xảy ra vào nửa năm trước, Diêu Tích như thường lệ nhận một bộ kịch H, với tư cách là hậu kỳ, Triệu An bất đắc dĩ bị bạn mình kéo tới cho đủ quân số, vậy nên hắn vẫn chưa hiểu rõ kịch bản, khi nhận được âm thô từ Diêu Tích, hắn liền bị làm cho kinh hãi, chắc chắn chỉ cần nghe một lần liền có thể khiến người ta hưng phấn không thôi, Triệu An đem những đoạn H kia toàn bộ xóa bỏ.
Sau khi nghe thành phẩm, Diêu Tích liền xù lông, cậu nhọc nhằn khổ sở thu âm H, vậy mà tất cả đều bị xóa! Ngay sau đó Diêu Tích bắt đầu tranh cãi với Triệu An. Triệu An nghĩ mình rõ ràng là vì tốt cho cậu ấy, nhất quyết không phục, cứ như vậy, xem như đã kết thù.
Sau đó, mỗi khi hai người ở cùng một tổ kịch, Diêu Tích đều phát huy hết mức vượt xa người thường, khiến âm H trong kịch bản trở nên phong phú hơn, chân thực hơn, đồng thời, Triệu An sẽ làm mọi thứ có thể để xóa H mà không ảnh hưởng đến kịch bản!
***
Hestia: truyện được chỉnh sửa nhiều lần trong gần hai năm, hôm nay tâm trạng không tốt nên quyết định đăng lên, truyện đã có bản cv trên wattpad nhưng mình vẫn chưa thấy ai edit, xin mạng phép lưu lại tại nơi đây!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT