Diêu Tích đi lang thang bên ngoài đến tận tối mới ung dung trở về. Về đến nhà, vừa mở cửa đã ngửi thấy hương thơm đồ ăn lan tỏa.
"Woa! Thơm quá, anh đang làm gì món gì vậy?" Diêu Tích nhìn Triệu An bận rộn trong bếp, buồn bực cả ngày nay bỗng chốc tan thành mây khói, tò mò nghiêng mình về phía trước.
"Em về rồi? Để cặp sách ở đó đi, cơm xong ngay đây." Triệu An nhìn Diêu Tích, tuy ngoài mặt cười nói vui vẻ, nhưng trong lòng hắn luôn nhắc nhở một điều, ăn cơm xong nhất định phải giáo dục nhóc con này thật tốt, hôm nay trốn học đã đành, đằng này còn lêu lỏng chạy đi chơi, muộn thế này mới về.
Diêu Tích hoan hô một tiếng, không quấy rầy Triệu An nấu ăn, nhanh chóng về phòng mình, tùy ý quăng cặp sách đâu đó, một giây sau, đặt mông ngồi trước máy tính, khởi động máy!
Máy tính Diêu Tích được thiết lập tự động đăng nhập, vậy nên ngay sau khi máy tính được mở, một loạt thông báo nhắc nhở vang lên, thậm chí máy tính còn bị đứng trong giây lát.
Kỳ quái, sao nhiều người đến tìm cậu vậy, cậu nhớ dạo gần đây không có nợ nần ai mà!
Mở cửa sổ đầu tiên lên, là Lâm Hạnh
Hắc Bạch Tín Phong: Tiểu Diêu tử, ra đây!
Yêu Kê: ==! Không biết chị Lâm Hạnh tìm tôi có việc gì?
Hắc Bạch Tín Phong: Tôi đang có một bộ kịch, cậu nhận cho tôi!
Yêu Kê: Không phải tôi nói thời gian này không nhận kịch à!!!
Hắc Bạch Tín Phong: Sáng nay là ai trên Weibo nói chán? Có thời gian rảnh lang thang dạo phố, chi bằng lấy thời gian đó tới phối kịch cho bà đây không phải tốt hơn sao?
Yêu Kê: Hai cái đó không liên quan có được không? Cho dù tôi rảnh, nhưng cũng không phối kịch được! Gần đây tôi phải ở chung nhà với bạn, thực sự không thể phối!
Hắc Bạch Tín Phong: Tôi không quan tâm. Bộ kịch này kỷ niệm 3 năm thành lập xã đoàn, cậu phải phối cho tôi, hơn nữa, không phải cậu làm chủ dịch, không tốn nhiều thời gian đâu!
Yêu Kê: ==!
Hắc Bạch Tín Phong: Kịch bản gửi đến hộp thư của cậu rồi, đi kiểm tra rồi nhận đi, nếu không tiện thì không cần pia đối diễn, tự cậu tìm thời gian thu âm thô là được!
Yêu Kê: ==!
Tuy trong lòng nói trăm ngàn lần không muốn, nhưng thấy Lâm Hạnh vội vàng uy hiếp, hơn nữa còn nghe nói bộ kịch này dùng để kỷ niệm hằng năm của xã đoàn, Diêu Tích cuối cùng cũng không nỡ từ chối.
Hơi buồn bực mở cửa sổ thứ hai, hóa ra là em gái quản lý nhóm fan chính thức của cậu.
Tiểu Yêu - Phi Phi: Nương nương... (≧▽≦)/......
Yêu Kê: Sao vậy?
Tiểu Yêu - Phi Phi: Em biết ngay mà! Nương nương, anh chặn nhóm của bọn em! O( ̄ヘ ̄o#)
Yêu Kê: (⊙﹏⊙) Dạo này có việc bận, làm sao vậy?
Tiểu Yêu - Phi Phi: Đầu tháng sau là sinh nhật của nương nương, em thay mặt cho mấy cô gái trong nhóm tới hỏi chuyện sắp xếp ca hội sinh nhật~
Yêu Kê: ∑(° △ ° |||)︴ tôi quên mất...
Tiểu Yêu - Phi Phi: ∑(° △ ° |||)︴sao nương nương có thể quên sinh nhật của mình...
Yêu Kê: Nếu không thì có thể không tổ chức (⊙﹏⊙)
Tiểu Yêu - Phi Phi: °.°•(((p(≥□≤)q)))•°.°. Không được! Nương nương, năm ngoái rõ ràng anh đã hứa với chúng tôi mà! Nhiều cô gái trong nhóm vì ca hội sinh nhật này mà chuẩn bị rất lâu đó! Nương nương, sao anh có thể như vậy?
Yêu Kê: Cái này... ờm...-______- "Được rồi, ca hội để các cô chuẩn bị là tốt rồi, đến lúc đó tôi sẽ đến...
Tiểu Yêu - Phi Phi: Được! Em đi thảo luận với bọn họ đây, ヾ( ̄▽ ̄) Bye~ Bye~
Yêu Kê: Ừm
Tiểu Yêu - Phi Phi: Còn nữa! Nương nương, anh đừng có chặn nhóm bọn em nữa!!!
Yêu Kê: ==!
Trời ơi ca hội, đầu tháng sau, không phải đó là cuối tuần ư, tuy cuối tuần không sợ Triệu An giục cậu đi học, nhưng mà lúc mở ca hội, âm thanh chắc chắn không nhỏ, đến lúc đó phải giải thích thế nào đây?
Trong lúc suy nghĩ, Diêu Tích mở cửa sổ cuối cùng, có một người tên "Shadow" xin làm bạn bè, lý do kết bạn là: Xin chào, tôi là chủ dịch công mới của 《Hậu cung nam phi》.
Hả? Tốc độ của Quả đào không đào nhanh thật, mới một ngày đã tìm được công quân nhận kịch, tuy chưa nghe qua cái tên này bao giờ, nhưng có thể lọt vào mắt của Quả đào không đào, chắc không quá kém cỏi, chẳng qua tên này kết bạn với mình làm gì?
Shadow: Chào cậu, cậu có phải là Yêu Kê không?
Yêu Kê: Là tôi, không biết cậu tìm tôi có chuyện gì không?
Shadow: À, như thế này, có một số chỗ trong kịch bản tôi phối không tốt, cậu có thể giúp tôi pia được không?
Yêu Kê: Pia... nhưng mà dạo này tôi không lên YY được.
Shadow: Không sao, tôi không vội, vậy khi nào rảnh cậu nhớ tìm tôi nha!
Yêu Kê: Vậy thì, được rồi.
Mặc dù trả lời như vậy, nhưng ngay tức khắc Diêu Tích đã ấn vào ảnh đại diện của Quả đào không đào.
Yêu Kê: Ra đây, cái tên Shadow kia là sao?
Quả đào không đào: A, nương nương, anh biết hắn rồi? Đó là chủ dịch công em vừa câu được! Không phải ở xã đoàn của bọn mình, nhưng âm giọng lúc phối cảm giác không tệ.
Yêu Kê: Không tệ? Như thế còn muốn tìm tôi pia kịch? Không biết dạo này tôi rất bận ư?
Quả đào không đào: Pia kịch? Vậy sao anh còn không mau đi! Nhanh chộp lấy thời cơ để hắn thu âm, như thế thì kịch của chúng ta có thể phát hành rồi!
Yêu Kê: == Cô biến đi!
Đang nói chuyện, Triệu An đột nhiên đẩy cửa bước vào.
"Làm gì vậy, đi ăn cơm."
"À, cơ mà, sao anh vào không gõ cửa! Dọa chết người!" Yêu Kê hậm hực bất mãn.
"Này, nhóc con, gọi em ăn cơm mà còn nói nhiều như vậy, nếu không đi thì không có cơm ăn đâu." Triệu An không nói nên lời xoa xoa mái tóc mềm mại của Diêu Tích.
"Được được được!" Diêu Tích thật sự rất đói bụng, vừa nghe Triệu An gọi đã ngoan ngoãn đi vào phòng khách, Triệu An nhìn Diêu Tích như vậy, buồn cười lắc đầu, vô tình nhìn thấy máy tính Diêu Tích, cửa sổ trò truyện vẫn chưa đóng lại, Triệu An rất tự nhiên xem vài khung trò chuyện.
Sao? Shadow? Đây không phải là...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT