CHƯƠNG 822
“Em nói xem, tại sao lại đánh Dao Dao hả?”
Dao Dao khóc vô cùng đau khổ, khiến Vương Bác Thần đau lòng chết đi được, vội vàng ôm cô bé lên dỗ: “Không khóc, không khóc, ba mua đồ ăn ngon cho con.”
“Anh bảo con bé tự mình nói xem, nó đã làm gì!”
Triệu Thanh Hà tức giận, nói.
Dao Dao khóc nước mắt rơi lã chã, run vai nói: “Ba ơi, sao ba lại tìm một bà vợ hung dữ như vậy chứ. Con không muốn người mẹ này nữa, ba đổi mẹ khác cho con có được không ba.”
Vương Bác Thần vui vẻ nói: “Được thôi.”
Dao Dao nước mắt rơi như mưa: “Thế ba đổi sang một cô trẻ trung hơn, xinh đẹp hơn, dịu dàng và không đánh con được không ba.”
Triệu Thanh Hà cầm chổi lông gà lên, đi tới: “Con vẫn còn cãi đúng không? Nào đến đây, hôm nay mẹ sẽ đổi mẹ cho con.”
“Ba ơi cứu con, vợ ba muốn đánh chết người tình nhỏ của ba kìa, mẹ hung dữ quá huhuhuhu.”
Dao Dao ôm cổ Vương Bác Thần không buông tay.
Triệu Thanh Hà tức giận nói: “Anh cứ chiều chuộng con bé đi, anh xem, anh chiều nó thành bộ dạng gì rồi! Nhân lúc ông ngoại ngủ, nó đốt cháy bộ râu nuôi hai mươi năm của ông ngoại!”
Vương Bác Thần ngơ ngác.
Cái này… cô nhóc nghịch ngợm lại đốt cháy bộ râu nuôi hai mươi năm của ông cụ?
Triệu Thanh Hà tức giận, nói tiếp: “Anh cảm thấy như vậy là xong rồi ư? Nó còn cuộn pháo vào trong thuốc lá của ông ngoại, nổ bay hai chiếc răng cửa còn sót lại của ông! Suýt nữa khiến ông ngoại phát bệnh tim!!”
Sắc mặt Vương Bác Thần ngày càng sa sầm hơn!
Cái đứa bé nghịch ngợm này!
Dao Dao tủi thân, lớn tiếng nói: “Đó là cụ muốn chơi với con. Con đốt râu của cụ là vì… vì cụ nói cụ già rồi, con muốn đốt bỏ râu của cụ, không còn râu nữa không phải cụ sẽ trở nên trẻ trung hơn ư?”
Triệu Thanh Hà vô cùng tức giận, cầm chổi lông gà muốn đánh, nhưng Vương Bác Thần vội vã ôm cô bé trốn đi, tức giận hỏi: “Thế chuyện con bỏ pháo vào thuốc lá của cụ là như thế nào?”
Dao Dao siết chặt tay mình, nhỏ giọng nói: “Trong phim hoạt hình diễn như vậy, con… con muốn thử xem có thật hay không, sau đó… ừm… ừm… ai biết được răng của cụ lại dễ lung lay như vậy chứ!”
Không nói còn đỡ, vừa nói xong, Triệu Thanh Hà lại nổi giận: “Con mau đến đây, xem mẹ hôm nay chỉnh đốn lại con như thế nào.”
Dao Dao lớn tiếng nói: “Không, con không đến đâu. Ba ơi, vợ ba lại muốn đánh người tình bé nhỏ của ba kìa, ba có quan tâm hay không. Có phải trong mắt ba, người tình bé nhỏ như con không quan trọng bằng vợ ba không?”
Vương Bác Thần dở khóc dở cười: “Thôi b
CHƯƠNG 822
“Em nói xem, tại sao lại đánh Dao Dao hả?”
Dao Dao khóc vô cùng đau khổ, khiến Vương Bác Thần đau lòng chết đi được, vội vàng ôm cô bé lên dỗ: “Không khóc, không khóc, ba mua đồ ăn ngon cho con.”
“Anh bảo con bé tự mình nói xem, nó đã làm gì!”
Triệu Thanh Hà tức giận, nói.
Dao Dao khóc nước mắt rơi lã chã, run vai nói: “Ba ơi, sao ba lại tìm một bà vợ hung dữ như vậy chứ. Con không muốn người mẹ này nữa, ba đổi mẹ khác cho con có được không ba.”
Vương Bác Thần vui vẻ nói: “Được thôi.”
Dao Dao nước mắt rơi như mưa: “Thế ba đổi sang một cô trẻ trung hơn, xinh đẹp hơn, dịu dàng và không đánh con được không ba.”
Triệu Thanh Hà cầm chổi lông gà lên, đi tới: “Con vẫn còn cãi đúng không? Nào đến đây, hôm nay mẹ sẽ đổi mẹ cho con.”
“Ba ơi cứu con, vợ ba muốn đánh chết người tình nhỏ của ba kìa, mẹ hung dữ quá huhuhuhu.”
Dao Dao ôm cổ Vương Bác Thần không buông tay.
Triệu Thanh Hà tức giận nói: “Anh cứ chiều chuộng con bé đi, anh xem, anh chiều nó thành bộ dạng gì rồi! Nhân lúc ông ngoại ngủ, nó đốt cháy bộ râu nuôi hai mươi năm của ông ngoại!”
Vương Bác Thần ngơ ngác.
Cái này… cô nhóc nghịch ngợm lại đốt cháy bộ râu nuôi hai mươi năm của ông cụ?
Triệu Thanh Hà tức giận, nói tiếp: “Anh cảm thấy như vậy là xong rồi ư? Nó còn cuộn pháo vào trong thuốc lá của ông ngoại, nổ bay hai chiếc răng cửa còn sót lại của ông! Suýt nữa khiến ông ngoại phát bệnh tim!!”
Sắc mặt Vương Bác Thần ngày càng sa sầm hơn!
Cái đứa bé nghịch ngợm này!
Dao Dao tủi thân, lớn tiếng nói: “Đó là cụ muốn chơi với con. Con đốt râu của cụ là vì… vì cụ nói cụ già rồi, con muốn đốt bỏ râu của cụ, không còn râu nữa không phải cụ sẽ trở nên trẻ trung hơn ư?”
Triệu Thanh Hà vô cùng tức giận, cầm chổi lông gà muốn đánh, nhưng Vương Bác Thần vội vã ôm cô bé trốn đi, tức giận hỏi: “Thế chuyện con bỏ pháo vào thuốc lá của cụ là như thế nào?”
Dao Dao siết chặt tay mình, nhỏ giọng nói: “Trong phim hoạt hình diễn như vậy, con… con muốn thử xem có thật hay không, sau đó… ừm… ừm… ai biết được răng của cụ lại dễ lung lay như vậy chứ!”
Không nói còn đỡ, vừa nói xong, Triệu Thanh Hà lại nổi giận: “Con mau đến đây, xem mẹ hôm nay chỉnh đốn lại con như thế nào.”
Dao Dao lớn tiếng nói: “Không, con không đến đâu. Ba ơi, vợ ba lại muốn đánh người tình bé nhỏ của ba kìa, ba có quan tâm hay không. Có phải trong mắt ba, người tình bé nhỏ như con không quan trọng bằng vợ ba không?”
Vương Bác Thần dở khóc dở cười: “Thôi bỏ đi, không phải con bé vẫn còn nhỏ ư, dù sao ông ngoại vẫn còn hai chiếc răng cửa mà…”
“Anh còn nói!”
Triệu Thanh Hà tức đến nỗi cấu mạnh hai cái lên người Vương Bác Thần: “Anh cứ chiều nó đi! Em thấy hai ba con anh đúng là đang ngứa đòn mà, xem em hôm nay xử lý hai người như thế nào!”
Lát sau, Vương Bác Thần và Dao Dao, một lớn một nhỏ đứng úp mặt vào tường, tự kiểm điểm lại chính mình.
ỏ đi, không phải con bé vẫn còn nhỏ ư, dù sao ông ngoại vẫn còn hai chiếc răng cửa mà…”
“Anh còn nói!”
Triệu Thanh Hà tức đến nỗi cấu mạnh hai cái lên người Vương Bác Thần: “Anh cứ chiều nó đi! Em thấy hai ba con anh đúng là đang ngứa đòn mà, xem em hôm nay xử lý hai người như thế nào!”
Lát sau, Vương Bác Thần và Dao Dao, một lớn một nhỏ đứng úp mặt vào tường, tự kiểm điểm lại chính mình.