Miểu Miểu lại lao xuống dưới lầu.

Hoắc Tư Diễn đương nhiên không thể đứng yên ở mãi một chỗ, cô lê từng bước chân nặng nề chậm rãi tiến tới gốc cây nơi anh vừa rời khỏi chỉ vài phút trước, ngẩng mặt quan sát tỉ mỉ từng chiếc lá cây, hình bầu dục và có rất nhiều vân, trời vào hạ trong xanh thế mà tia nắng vẫn len lỏi vào sâu trong kẽ lá.

Bóng cây bao kín cả người cô như muốn ngăn cách cô với hiện thực xung quanh. Trái tim thổn thức tựa cơn mưa rào thoáng chốc. Miểu Miểu muốn với lấy thứ mà cô đã bỏ lỡ nhưng lại chẳng biết rốt cuộc là thứ gì.

Là trận mưa mùa đông vào năm hai cấp ba sao? Cơn mưa phùn dai dẳng khiến cả người cô chật vật vì ướt đẫm, nặng nề bước chân trên con phố dài, dài đến nỗi chẳng thể thấy điểm kết thúc. Hôm ấy là tháng mười của năm hai, cô trốn khỏi tiết học để đi gặp ai đó với tâm trạng vui mừng khôn xiết, dường như đang tìm kiếm một đáp án nhưng thứ chờ đợi lại là một cái kết buồn trên chiếc giường bệnh lạnh lẽo gần một năm trời.

Cũng có thể, cái thẻ kẹp sách kia không ghi rõ chữ “Miểu Miểu”.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play