Không chỉ Thẩm Úc ngạc nhiên, Mộ Tịch đi theo phía sau Thẩm Úc cũng có chút kinh ngạc. Diện mạo của Thẩm Úc giống mẫu thân, những thiếu gia, tiểu thư cùng cha khác mẹ ở Trấn Bắc Hầu đều không có bất cứ người nào giống như nữ tử này, có thể giống y đến thế.

Thẩm Úc vốn không định quản ân oán của các cung nhân nhưng sau khi thấy rõ gương mặt của nữ tử kia cuối cùng cũng không thể đứng ngoài cuộc. Chuyện ngoài ý muốn-Thẩm Úc âm thầm đưa ra kết luận.

Sắc trời dần tối, Thẩm Úc dứt khoát sai cung nhân mang những người này trở về Ngọc Chương Cung.

Trên đường, Mộ Tịch đem tin tức nghe ngóng được báo cho Thẩm Úc:"Nữ tử kia tên là Thẩm Nguyệt, từ nhỏ đã bị bán vào cung, tính cách quái gở không muốn cùng người khác giao lưu. Có mấy đại cung nữ thấy nàng dung mạo xuất chúng, trong tối ngoài sáng luôn thích chèn ép nàng. Khoảng thời gian gần đây, không biết Thẩm Nguyệt gặp phải chuyện gì bất ngờ mà không còn điệu thấp như trước nữa mà thường làm dáng, bắt đầu mặc những chiếc váy xinh đẹp đi lại trong cung, trang sức để đeo cũng càng ngày càng tinh mỹ."

Thẩm Úc: "Tên thật của nàng là Thẩm Nguyệt sao?"

Mộ Tịch: "Nô tỳ có hỏi qua, từ khi nàng vào cung đã bắt đầu dùng cái tên này. Còn có, dường như nàng có liên hệ với thế lực nào ở ngoài cung, mỗi tháng vào ngày mười lăm đều sẽ lén tránh đi ra ngoài theo cửa nách hướng Tây Bắc, nơi đó rất hẻo lánh, ngày thường không nhiều người lắm."

Mộ Tịch là người Thẩm Úc chuyên môn bồi dưỡng để ngoại giao, ở chuyện thu thập tin tức rất có thiên phú. Sau khi tiến cung, người Thẩm Úc có thể sử dụng không nhiều lắm, Mộ Tịch là một trong số đó.

Thẩm Úc: "Mấy ngày trước chuyện này có xảy ra không?"

Mộ Tịch: "Có, thậm chí có thể nói là chuyện bình thường như cơm bữa. Sau khi bệ hạ đăng cơ, hậu cung vẫn luôn trong trạng thái không ai quản, các cung nhân trừ bỏ không dám chọc tới bệ hạ , còn lại các thời điểm đều rất...... làm càn."

Thẩm Úc có thể hiểu được, hoàng cung Đại Hoàn lớn như vậy.Quân vương đương nhiệm* lại là một người không đáng tin cậy, hoàng cung vốn chính là nơi đấu đá nhau bằng quyền lực, việc ngầm xảy ra chuyện gì đó là điều bình thường.

Nếu không phải hôm nay Thẩm Úc nổi hứng thì một nơi hẻo lánh như vậy sẽ không có bất cứ vị quý nhân nào đặt chân vào, hoàng cung lớn như vậy, những chuyện như vậy sẽ xảy ra không ít.

Mộ Tịch tiếp tục nói: "Thế nhưng từ trước đến nay bọn họ cũng chỉ cô lập nàng, cũng sẽ không động tay động chân, không biết lần này Thẩm Nguyệt đã làm gì chọc giận các nàng nên mới bị các nàng lừa đến nơi hẻo lánh để dạy bảo."

Trở lại Ngọc Chương Cung, về cơ bản Thẩm Úc đã hiểu được mọi chuyện, lại nói tiếp chuyện này còn liên quan Thương Quân Lẫm.

Thương Quân Lẫm thủ đoạn ác liệt, thế nhưng lại ít khi dùng ở trên người cung nhân. Ban đầu các cung nhân sợ hắn, nhưng thời gian trôi qua cũng khó tránh khỏi việc sinh ra một ít tâm tư không đáng có. Lúc đầu chỉ là những hành động nhỏ, thấy không ai quản nên hành động càng ngày càng lớn mật. Cho đến hiện tại thì đã dám trắng trợn truyền tin tức ra ngoài cung.

Kiếp trước, hoàng cung đã xảy ra một sự kiện đẫm máu đến rợn người. Người làm đế vương tức giận đã khiến một nửa cung nhân chịu nỗi khổ bị tàn sát, máu chảy thành sông. Một khoảng thời gian dài toàn bộ hoàng cung đều ngâm trong mùi máu tươi, ở kinh thành khí thế cũng trở nên uể oải một khoảng thời gian.

Sau việc này đánh tiếng bạo quân của Thương Quân Lẫm càng ngày càng được nhiều người biết đến. Kiếp trước trong khoảng thời gian này Thẩm Úc đã trở về đất phong cùng Việt Vương, đối với tình huống thực tế của kinh thành y cũng không biết nhiều. Hiện tại xem ra trong trận tàn sát này còn ẩn giấu chuyện khác.

Lúc này Thẩm Úc nửa nằm trên trường kỷ, các cung nhân bị mang về bao gồm nữ tử Thẩm Nguyệt kia đều quỳ gối trong đại điện, không có ai dám nói lời nào.

Hoàng cung vừa nghênh đón một vị chủ tử mới rất được đế vương sủng ái, tất cả mọi người đều biết. Chỉ là vị quý quân này thân thể không tốt, phạm vi hoạt động của y cơ bản đều ở Ngọc Chương Cung. Ngoại trừ người của Ngọc Chương Cung, đối với việc Thẩm Úc vừa vào, các cung nhân cũng không có quá nhiều cảm xúc.

"Nói đi, vì sao các ngươi lại bắt nạt nàng ta?" Tuy rằng đã hiểu tình hình đại khái, thế nhưng có một số việc vẫn nên để bọn họ chính miệng nói ra.

"Quý quân thứ tội, bọn nô tỳ chỉ là không quen nhìn Thẩm Nguyệt suốt ngày chỉ biết hưởng thụ. Rõ ràng chỉ là một cung nữ, điều chính mình nên làm không nghiêm túc làm thì không tính, còn mỗi ngày hoa hòe lộng lẫy xuất hiện ở những nơi bệ hạ nhất định sẽ đi qua......"

Thẩm Úc đã hiểu, cung nữ này ảo tưởng muốn cùng hoàng đế ngẫu nhiên gặp gỡ, tốt nhất có thể được hoàng đế liếc mắt một cái đã chọn trúng, từ cung nữ biến thành chủ tử.

Ai đó vẫn luôn không nhúc nhích phàm tâm -Thương Quân Lẫm không chỉ động tâm, còn đối với người đó sủng ái có thừa, thường thường sẽ ban thưởng đến Ngọc Chương Cung. Thẩm Úc dám khẳng định nếu trong cung có ai đưa ra chủ ý này, y tuyệt đối không ngăn cản.

Chỉ là Thẩm Úc vẫn có một chút chuyện nghĩ không ra, theo như tin tức Mộ Tịch tìm hiểu được thì trước kia Thẩm Nguyệt vẫn là một người thành thật, làm tròn bổn phận. Rất hiểu cái gì gọi là bo bo giữ mình, vì sao đột nhiên trở nên rêu rao như vậy?

Thẩm Úc gõ gõ tay vịn: "Thẩm Nguyệt, ngươi có điều gì muốn nói hay không?"

"Nô tỳ nhận tội." Thẩm Nguyệt cúi đầu, trong mắt lại tràn đầy không cam lòng. Nàng ta là người xuyên không, sau khi lên cấp ba bỏ học liền không thể không vào trong xưởng để làm. Nàng ta ỷ vào việc có vài phần tư sắc khiến cho tất cả nam nhân trong xưởng đều giúp nàng làm việc, còn từng hãm hại những cô gái lớn lên có vài phần xinh đẹp. Không biết như thế nào, một giấc ngủ dậy liền đến thế giới này.

Từ trong trí nhớ nguyên chủ biết đến tình huống hiện tại, Thẩm Nguyệt không khỏi cảm thấy thời cơ của mình tới rồi. Đặc biệt là khi biết gương mặt của chính mình đẹp hơn kiếp trước gấp mười lần, hơn nữa gương mặt còn có vài phần tương tự với Thẩm quý quân-người đang được đế vương sủng ái, điều đó càng làm nàng quyết tâm đi trên con đường này.

Đúng lúc hai ngày trước chủ nhân thật sự của thân thể này được người bên ngoài ra lệnh muốn nàng nghĩ cách tiếp cận hoàng đế, tốt nhất có thể tự mình tạo ưu thế để trở thành người của hoàng đế. Người nọ còn đưa cho nàng không ít quần áo cùng trang sức xinh đẹp.

Trước đây Thẩm Nguyệt chưa từng được thấy mấy thứ này, dường như đã bị mê hoặc, cô ta không nhịn được mà bắt đầu ảo tưởng nếu mình thành quý phi thì chẳng phải mấy thứ này muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu hay sao?

Người liên hệ cùng chủ nhân thân thể này còn đồng ý với cô ta là sẽ giúp cô ta. Một chiếc bánh nhân thịt như thế, chủ nhân thân thể này nghĩ như thế nào cô ta không biết, dù sao cô ta cũng đã động tâm.

Thẩm Nguyệt cũng từng xem qua không ít tiểu thuyết xuyên không, liên hệ với tình huống của bản thân cô ta càng thêm khẳng định mình chính là "Vai chính". Nếu không có hoàng đế nào đăng cơ mấy năm mà hậu cung còn trống không, đến nỗi Thẩm quý quân vừa xuất hiện không lâu mà Thẩm Nguyệt đã kiên định cho rằng đó là vai ác mà mình cần lật đổ .

Vì thế, cô ta dựa theo tin tức ngoài cung cung cấp mà tự trang điểm làm đẹp cho bản thân, còn thường xuyên xuất hiện ở những nơi hoàng đế sẽ đi qua. Ai ngờ vận khí nàng thật sự không tốt lắm, hoàng đế gần đây thích ngủ lại Ngọc Chương Cung nên cũng thay đổi một số thói quen trước đây, khiến cho cô ta chưa từng gặp được.

Cho dù được Thẩm Úc giải vây, giờ phút này trong lòng Thẩm Nguyệt cũng không có nửa phần cảm kích, chỉ có nồng đậm ghen ghét.

Tuy Thẩm Úc là nam tử thế nhưng lại có một gương mặt có thể khiến cho nam nữ vì y mà điên cuồng. Thẩm Nguyệt tự nhận gương mặt hiện tại của chính mình đã đủ đẹp, nhưng cùng so sánh với Thẩm Úc thì giống như là một sản phẩm lỗi.

Một người nam nhân lớn lên như vậy, khó trách sẽ bị quân vương không gần sắc đẹp thu vào hậu cung. Khó trách sau khi vào cung đã độc sủng, Thẩm Nguyệt gần như ác ý mà nghĩ đẹp thì thế nào, cũng chỉ là một nam tử, không thể sinh hạ hoàng tử, chờ nàng đạt được sủng ái, nhất định phải huỷ hoại gương mặt kia!

Sao Thẩm Úc lại có thể không cảm giác được ác ý của Thẩm Nguyệt, trong lòng y có chút kỳ quái. Y còn chưa làm cái gì cả thế mà nàng ta đã sinh ra ác ý lớn như vậy với mình.

Thẩm Úc hồi tưởng một chút, xác định bất luận kiếp trước hay kiếp này trong trí nhớ cũng chưa từng xuất hiện nhân vật này.

Thẩm Nguyệt không che giấu được ác ý của mình, Mộ Tịch đứng ở bên người Thẩm Úc có thể nói là đối mặt trực diện với ác ý này. Nàng nhíu nhíu mày, càng thêm không thích cung nữ này.

Thẩm Úc: "Mộ Tịch, ấn theo cung quy, những người này sẽ bị xử lý như thế nào?"

Mộ Tịch: "Thưa quý quân, ấn theo cung quy, ác ý gây chuyện, phạt hai mươi trượng ."

Thời tiết lạnh như vậy, hai mươi trượng đánh xuống, nào biết mạng có còn hay không ?

Cung nữ phạm tội bị dọa tái mặt, vội dập đầu xin tha: "Cầu quý quân tha mạng, cầu quý quân tha mạng!"

"Cứ xử lý dựa theo cung quy đi." Thẩm Úc chỉ nhẹ nhàng bâng quơ đã quyết định vận mệnh những người này.

"Còn vị này......" Thẩm Úc ánh mắt phiêu phiêu dừng ở trên người Thẩm Nguyệt, nhìn đến nỗi khiến đối phương giật mình, "Dẫn đi."

"Ngươi không thể như vậy!" Không biết Thẩm Nguyệt lấy đâu ra sức lực mà thoát khỏi sự khống chế của cung nhân, "Dù cho ngươi là quý quân cũng không thể hạn chế tự do của ta!"

"Ồ! Vậy ngươi nói xem, ta nên làm như thế nào?" Thẩm Úc nhướng mày.

"Ta cũng chưa làm cái gì sai, ngươi hẳn nên thả ta ra!"

"Lớn mật, ai cho ngươi làm càn ở trước mặt quý quân?!"

"Chuyện gì mà la hét ầm ĩ thế?" Thanh âm uy nghiêm trầm thấp truyền đến, cung nhân đều quỳ xuống hành lễ, Thẩm Úc cũng đứng lên.

Quân vương trẻ tuổi mang theo một thân hàn khí đi vào, nhìn thoáng qua bốn phía, đuôi lông mày hơi nhướng lên: "Các ngươi đang làm cái gì?

"Xử lý mấy cung nhân không nghe lời, bệ hạ bận rộn xong rồi?"

Bởi vì việc mấy ngày hôm trước, Thương Quân Lẫm trong khoảng thời gian này rất bận, dường như đã bị các loại sổ con bao phủ.

"Những thứ không thể so sánh với sự quan trọng của ngươi."

Thương Quân Lẫm liếc mắt nhìn Mạnh công công, Mạnh công công lập tức chỉ huy người "Dọn sạch" đại điện.

Khoảnh khắc nhìn thấy Thương Quân Lẫm, ánh mắt Thẩm Nguyệt sáng lên, hoá ra đây là hoàng đế đương triều. Còn tuấn mỹ hơn so với trong tưởng tượng của nàng, cũng càng phù hợp với hình tượng "Nam chính" trong cảm nhận của nàng .

Chỉ là nàng còn chưa kịp nói cái gì đã bị bịt miệng rồi kéo ra ngoài, "Nam chính" của nàng còn không thèm nhìn nàng dù chỉ một chút.

Thương Quân Lẫm là người có mắt nhìn người, chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra cung nữ kia có dung mạo tương tự Thẩm Úc, đồng thời cũng nhìn ra dã tâm trong mắt nàng và sự mơ ước của nàng đối với hắn.

"Bệ hạ," Thẩm Úc vừa nhìn chuyện xảy ra vừa tiếp tục nói, "Trên người cung nữ này có rất nhiều điểm không thích hợp. Cách ăn mặc, vật phẩm trang sức đeo trên người, lời nói cử chỉ...... Tất cả đều không giống như là một cung nữ từ nhỏ đã bị đưa vào cung."

Thương Quân Lẫm: "Ngươi có phát hiện gì sao ?"

Thẩm Úc: "Tạm thời không có, thế nhưng cung nữ này định kỳ sẽ ra ngoài cung truyền tin tức, cũng không biết đang liên hệ cùng ai."

Thương Quân Lẫm: "Trẫm sẽ sai người đi tra."

Hai người ăn cơm xong có cung nhân tới báo Thẩm Nguyệt nháo muốn gặp hoàng đế.

Thẩm Úc cùng Thương Quân Lẫm liếc nhau: "Đi xem."

Thẩm Úc còn khá tò mò, rốt cuộc Thẩm Nguyệt đã xảy ra chuyện gì, trong lòng y có chút suy đoán nhưng cần phải thử nghiệm đã.

Còn chưa đi đến nơi, đã nghe thấy tiếng hét của Thẩm Nguyệt: "Ta có chuyện rất quan trọng cần phải nói với bệ hạ, các ngươi đi mời bệ hạ đến!"

Thẩm Úc cố ý đi chậm hơn Thương Quân Lẫm một bước, mượn thân ảnh hắn ngăn trở chính mình, dễ dàng nghe được Thẩm Nguyệt muốn nói cái gì.

Nhìn thấy hoàng đế, Thẩm Nguyệt an tĩnh lại, quy quy củ củ hành lễ: "Bệ hạ, nô tỳ nguyện ý nói ra người sai sử sau lưng nô tỳ là ai, hi vọng bệ hạ tin tưởng, nô tỳ nguyện hướng về bệ hạ!''

Tiếp theo, một hơi nói ra kế hoạch của người phía sau màn, một chút cũng không do dự.

Thẩm Úc cong cong khoé miệng, bắt đầu hoài nghi hình như đầu óc người này không được tốt lắm.

Nói xong, Thẩm Nguyệt tràn đầy chờ mong mà nhìn về phía Thương Quân Lẫm, đột nhiên nhìn thấy Thẩm Úc sau lưng Thương Quân Lẫm,kinh ngạc nói: "Vì sao ngươi lại ở chỗ này?!"

Thẩm Úc thong thả ung dung đi ra, dựa vào trên người Thương Quân Lẫm : "Bệ hạ không chịu rời xa ta, đương nhiên muốn mang ta tới đây, nhìn thấy ta xuất hiện ở chỗ này, hình như ngươi không được vui lắm?"

Nghiễm nhiên thể hiện ra bộ dạng cậy sủng mà kiêu.

Tác giả có lời muốn nói: Cảm tạ ở 2021-07-03 00:00:00~2021-07-04 00:00:00 trong lúc vì ta đầu ra bá vương phiếu hoặc tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ nga ~
Cảm tạ tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ: Diệp cẩn cẩn cẩn cẩn cẩn 42 bình; thanh sơn đêm 10 bình; linh chín 4 bình; chưa từng quen biết 2 bình;
Phi thường cảm tạ đại gia đối ta duy trì, ta sẽ tiếp tục nỗ lực!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play