Ngồi trên chiếc giường trầm mặt bàn tay đặt lên cái bụng phẳng lỳ, nước mắt cứ vô thức rơi. Người chồng vũ phu không ngừng trách mắng tên bác sĩ, cũng không ngừng đánh cô. Hạ Bối cứ như bất động không chống trả không cầu xin, không phản kháng mặt cho hắn chỉ trỏ đánh đập
" Con ả khốn kiếp vậy mà mày lại đám làm cho xảy thai, hôm nay tao sẽ đánh cho mày một trận "
Xôn xao ồn ào, mọi thứ dần biến mất chỉ còn lại một đứa trẻ nhỏ bước đến chất vấn
" Tại sao mẹ lại làm vậy?"
Ánh mất oán hờn trách cứ cô, tại sao lại giết con? Tại sao lại bỏ con?....
Hạ Bối tỉnh lại trong căn phòng to lớn, nó đã thiếu đi hơi ấm của anh cũng đã được một tuần rồi, bàn tay trải dài ở nơi trống ấy cố giữ lại chút mùi hương quên thuộc, cô đã nhốt mình trong căn phòng này cũng đã gần một tuần rồi, đến bữa người hầu sẽ mang lên phòng cho cô nhưng cô chỉ ăn một ít, dù là thức ăn ngon đến đâu, bánh có ngọt đến mấy nhưng cô chẳng cảm nhận được gì ngoài vị đắng
" Em không thể nào ngừng nhớ anh "
Mọi kí ức ngọt ngào của cô và anh đều hiện rõ trong tâm trí, dù có muốn quên cũng không được. Nó khiến cô điên đảo, cứ nghĩ trái tim này sẽ mãi không hướng về anh không bao giờ rung động trước anh nhưng cô đã sai thật sự bức tường sắt mà cô gầy dựng đều bị anh phá hủy chìm đắm trong sự ngọt ngào mà anh mang lại không có cách nào quay đầu
Bên này Lục Cảnh Thâm cũng không khá gì hơn, mọi thứ đều trở nên ghê rợn đắm chìm trong công việc nhưng vẫn cứ nhớ dáng vẻ của cô ngày hôm đó, dáng vẻ cô yếu đuối khóc
Sở Bắc bước vào, không dám manh động. Từ sau trận cãi và lớn đó cả bang hội đều ngậm tràn trong không khí ngột ngạt, nó còn hơn ngày thường nữa
" Bên đó nhất quyết muốn gặp ngài "
" Chuẩn bị xe "
Sở Bắc nghe mà không khỏi cảm thương cho những người đó, lại muốn gặp lão đại trong tình trạng này chỉ nó nước chết, những tên sát thủ gần đây đều bị lão đại tra tấn một cách dã man, cắt gân, chặt tay, chặt chân,... một thể loại tra tấn đều có đủ
Hôm nay trời cũng đỗ mưa, có lẽ là đang buồn thay cho người, mưa như trút hết mọi gánh nặng. Hạ Bối ngồi trên giường, nhìn những giọt mưa rơi xuống bên ngoài kia. Tự hỏi bản thân anh đang làm gì
Lục Cảnh Thâm ngồi trên xe, nhìn bên ngoài cửa sổ, tự hỏi cô ấy đang làm gì
Cả hai đều hướng về nhau đều nghĩ cho đối phương nhưng một người thể hiện tình ý, một người không hiểu tình ý nếu cứ ở khoảng cách này, không nói lên nỗi niềm cho đối phương hiểu thì chắc chắn một ngày nào đó họ sẽ bỏ lỡ nhau cả đời
Hai ngày nữa lại tiếp tục trôi qua, Hạ Bối ủ rũ đi ra khỏi phòng, đôi chân trần bước đi đến thư phòng anh nhìn vào bên trong rồi lại rời đi, bước xuống nhà bếp, nhìn những đoá hoa hồng tuyệt đẹp không được cô chăm sóc đã khô héo lại, cứ thế mà kết thúc vậy sao
Đúng lúc này quản gia đang đi tìm cô, lên phòng gõ cửa không thấy động tĩnh cứ nghĩ cô xảy ra chuyện mở cửa ra thì không thấy cô đâu, tìm khắp mọi nơi cũng không thấy, có chút sốt ruột ai ngờ cô lại ở đây
" Hạ Hạ "
" Có chuyện gì sao?"
" Bên phía Hạ gia gửi thư mời nói bàn hôn sự cho tam tiểu thư, hay để tôi từ chối "
" Không cần đâu, chuẩn bị xe "
Hạ Bối bước đi lên phòng, thôi thì ra ngoài một chút vậy
Hạ gia
Hạ Anh Anh ở trong phòng, phát tiết đập đỗ mọi thứ, đến khi bà Hạ bước vào thì căn phòng trở nên tan hoang cả rồi
" Ây dạ con gái, người đó cũng tốt mà, quyền lực có thua kém gì tên Lục Cảnh Thâm đó đâu "
" Không giống nhau "
" Con gái cha con đã mất hết tất cả rồi, hiện tại chỉ có thể gả con đi để có cuộc sống tốt hơn "
Hạ Anh Anh cuối cùng cũng chấp nhận, nghe lời mẹ xuống lầu gặp nhưng mà không ngờ người đàn ông đó lại là người chồng kiếp trước của Hạ Bối, xấu xa, đê tiện và vô cùng thích SM
Ông ta nhìn Hạ Anh Anh ánh mắt không khỏi thèm khát, giả vờ yêu thương, nhưng trong lúc bàn chuyện kết hôn ông ta lại nhìn trúng Hạ Bối, bức ảnh duy nhất cô chụp, được treo trong nhà
Hạ Anh Anh tinh ý nhận ra người này có ý với Hạ Bối, như mở cờ trong bụng cô ta ngay lập tức làm thân
" Người đó là em gái tôi, Hạ Bối, con bé mới gả đi chưa lâu. Nếu ngài muốn gặp tôi sẽ hẹn gặp riêng cho ngài "
Hạ Bối cô không ngờ chứ gì, nếu Lục Cảnh Thâm thấy cảnh cô gian tình với người đàn ông khác nhất định sẽ ly hôn với cô, không còn cô nữa tôi sẽ từ từ bước lên vị trí bà Lục đến lúc đó tôi sẽ lấy lại mọi thứ vốn thuộc về tôi
Ông ta vừa rời đi Hạ Bối cũng vừa đến, Hạ Anh Anh ngay tức khắc làm thân với cô, Hạ Bối cũng không nghĩ nhiều không hề để ý, ông Hạ thì đi ra ngoài rồi chỉ còn mẹ con Hạ Anh Anh ở nhà. Nhìn những bộ đồ sang trọng mà Hạ Bối khoác lên người khiến cô ta tức điên lên nhưng vẫn cố giả vờ như không có chuyện gì
" Em gái uống ít nước đi "
Hạ Bối không nghi ngờ gì mà uống hết cốc nước, cảm thấy có gì đó là lạ tại sao người chị này của cô lại hoà nhã ân cần đến vậy nhưng nhận ra cũng đã muộn rồi, mọi thứ xung quanh cô trở nên choáng váng sau đó thì ngủ đi mất. Hạ Anh Anh lúc này mới lồi bộ mặt thật của mình ra, bà Hạ thì không dám đụng gì cô hỏi con gái chuyện này có ổn không?
" Mẹ ra nói với cái tên tài xế là Hạ Bối hôm nay muốn ở lại đây bảo hắn về đi "
Bà Hạ chút lo lắng nhưng cũng ra nói, sau đó Hạ Anh Anh kêu một chiếc xe khác kéo Hạ Bối lên xe
Hạ Bối mày chết chắc rồi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT