Ở kiếp trước cô hiểu rõ điều gì đã xảy ra với mình và người chị thứ ba Hạ Anh Anh, sau khi chị ấy mang thai thì mặt dày kéo đến nhà của Lục Cảnh Thâm ép anh phải cưới chị ấy, sau khi đạt được mục đích chị ấy hiên ngang trở thành bà Lục, chị ấy luôn chèn ép cô biến cô từ một vị phu nhân giàu có thành một nữ hầu không hơn không kém, khoe khoang và dùng quỳ lực ép chết một nữ hầu dám liếc mắt đưa tình với anh
Mọi thứ dừng lại đến khi chị ấy sinh hạ một đứa bé trai mũm mĩm đáng yêu, lúc đó cô bị bệnh và không thể nào đi thăm được, chỉ vài ngày sau thì cô nghe được tin chị mình đã chết do sức khoẻ nhưng cô hiểu rõ chính người đàn ông đó đã giết chị mình bởi vì chị ấy dám mang thai mà không có sự cho phép của anh
Hạ Bối cầm viên thuốc tránh thai trên tay, mỗi lần quan hệ với anh xong cô điều uống một viên vì cô biết mình sẽ không thể nào mang thai của anh, hèn nhát sao? Không cô sợ con mình sẽ không được anh yêu thương. Cô sợ anh trút giận lên đứa trẻ vì không có sự cho phép của anh mà xuất hiện trên thế gian này
Vừa uống vô cô liền muốn nôn, bụm miệng lại mà chạy vào phòng vệ sinh, trước nay khi uống không hề có triệu chứng sao bây giờ lại...
Hạ Bối ngồi trên nền nhà khuôn mặt phờ phạt, sau đó như có thứ gì đó khoáy đảo trong bụng cô bắt ép cô phải ối thêm lần nữa. Đúng lúc này một nữ hầu bước vào nhìn thấy cảnh này một phen hú vía, cô cũng bất ngờ nhưng không thể nói gì chỉ có thể giơ tay ra cố nếu giữ nữ hầu đó lại
" Hạ Hạ người có sao không? để tôi gọi bác sĩ "
Hạ Bối cố nôn ra hết miệng không ngừng nói ' dừng lại ', nữ hầu muốn chạy đi gọi bác sĩ nhưng bị lời nói của cô mà dừng lại, Hạ Bối một lần nữa giơ tay ra, nữ hầu nắm lấy tay cô không ngừng vuốt trên lưng cô để cô cảm thấy đỡ hơn. Mất một lúc lâu thì cô mới có thể ra ngoài, ngôi trên giường gương mặt phờ phạt không còn sức sống
Nữ hầu lấy nước ấm đưa cho cô, lo lắng hỏi thăm
" Người cảm thấy thế nào rồi, có cần tôi gọi bác sĩ "
Hạ Bối uống nước, sắc mặt cũng khá hơn
" Không cần đâu? Chị cứ ra ngoài làm việc của mình đi "
Nữ hầu cảm thấy không yên tâm vẫn cứ lưỡng lự nhưng mà phu nhân rất kiên định nên chỉ đành rời đi. Ra ngoài cô chợt nhận ra triệu chứng này rất giống với lại mang thai, ông chủ ngày nào cũng đến phòng của phu nhân không lẽ nào... phải báo việc này với quản gia mới được
Cứ đến buổi chiều, cô luôn đi dạo quanh khu vườn nhìn trộm lên thư phòng, mỗi ngày đến giờ này anh hay đứng ở ngoài ban công nhưng sau hôm nay lại khác, Hạ Bối có chút khó hiểu
Trong thư phòng lúc, quản gia và nữ hầu lúc sáng cũng ở đó, nữ hầu thuận lại mọi chuyện cho Lục Cảnh Thâm nghe những gì mình đã chứng kiến cũng như suy đoán của mình, Lục Cảnh Thâm không nói gì nhìn cô đang ngắm hoa ở dưới
" Gọi phu nhân và cả bác sĩ đến đây "
Một cơn gió ùa đến, nó lạnh và mang một chút buồn như báo hiệu sẽ có điều tồi tệ xảy ra
Quả gia trịnh trọng mời cô lên thư phòng, Hạ Bối có chút bồn chồn, cảm giác có gì đó không tốt đang xảy ra nhưng cô vẫn mỉm cười đi theo quản gia
Tay Hạ Bối có chút run run khi chuẩn bị mở cửa, có chuyện gì vậy
Mở cửa ra là một vị bác sĩ cùng với người hầu gái lúc sáng và anh đang đợi cô ở đó, có lẽ giờ cô nhận ra đã quá muộn rồi, nữ hầu này đã nói tất cả mọi chuyện lúc sáng, nhìn dáng vẻ của anh lúc này không giống như mọi ngày cứ như thú dữ vậy. Hạ Bối hít một hơi thật sâu sau đó bước đến ngồi kế bên anh
" Cảnh Thâm có chuyện gì sao?"
Lục Cảnh Thâm trở lại dáng vẻ ôn hoà giới thiệu vị bác sĩ trước mặt, là một nữ bác sĩ rất có tiếng
" Đây là Tử Vy, cô ấy sẽ khám cho em "
Hạ Bối không ngần ngại gật đầu, Tử Vy bắt đầu khám cho cô, sắc mặt cô ấy có chút thay đổi nghiêm túc hẳn
" Phu nhân không biết gần đây cô đang uống thuốc gì vậy?"
Hạ Bối ngập ngừng " Tôi..."
" Không sao đâu, em cứ nói thật đi "
Hạ Bối bị ép đến mức đường cùng, lấp bấp không muốn nói, nếu nói ra anh sẽ còn đối xử cô như trước đây không hay là lạnh nhạt với cô.
" Tôi..."
Tử Vy mỉm cười hoà nhã để làm cho cô bớt căn thẳng lại
" Yên tâm đi phu nhân, cơ thể cô không có gì bất thường cả, tôi chỉ muốn biết cô đã uống cái gì để dẫn đến hiện tượng nôn mữa thôi "
Lục Cảnh Thâm nắm lấy tay cô, tạo động lực cho cô. Bị ép đến không còn cách nào khác chỉ có thể khai thật
" Thuốc... thuốc tránh thai "
Những lời cô nói cứ như sét đánh ngang tay vậy, Lục Cảnh Thâm cũng không ngờ cô lại uống thuốc tránh thai
" Em nói cái gì?"
" Em... em đã uống thuốc tránh thai "
Tử Vy biết được nguyên nhân nên đã kết luận ngay
" Lục phu nhân tôi biết hai người còn đang mặn nồng nhưng việc dùng thuốc tránh thai sai cách là dùng nhiều trong một thời gia ngắn rất dễ bị các triệu chứng phụ có thể dẫn đến vô sinh. Tôi cũng đã khám sơ qua nếu hôm nay tôi không đến khám và cô vẫn tiếp tục uống có thể cô sẽ bị vô sinh đấy "
Hạ Bối cuối gầm mặt không nói gì mọi thứ xung quanh cô cứ như là trống rỗng vậy, quay cuồng và không thể nói được gì nghẹt thở và ngột ngạt
" Tôi sẽ kê thuốc cho cô giờ thì tôi về đây "
Tử Vy vừa rời đi anh liền đuổi hết những có mặt ở đây ra khỏi phòng, đóng chặt của lại. Trong anh lúc này rất đáng sợ
" Hạ Bối, chuyện này là sao?"
" Em..."
Anh nắm chặt lấy vai cô, nổi gân xanh gân đỏ lên, nhưng mà vẫn kiềm chế lại để tránh làm cô bị thương tức giận mà quát mắng
" Chuyện này là sao hả Hạ Bối?"
Nước mắt vô thức tuông rơi, vô vọng nhìn anh, rốt cuộc cô đã làm gì sai, hợp đồng đó đã không có bàn tới việc sinh con càng không có sự trói buộc nào, cô đã tính sau một năm sẽ ly hôn thế thì sinh con ra để làm gì
" Chúng ta là hôn nhân hợp đồng, em không muốn... "
" Hạ Bối rốt cuộc là tại sao, em ghê tởm tôi hay em sợ sinh con ra sẽ bị tôi trói buộc cả đời. Hạ Bối tôi đã nói rõ với em trong lễ đường khi em đeo chiếc nhẫn này vào tay đồng nghĩa em sẽ đồng hành cùng tôi suốt cả đời "
Hạ Bối như muốn chết điếng, vậy là sao cơ chứ, vậy thì làm hợp đồng đó để làm gì?
Lục Cảnh Thâm tức giận nhưng không thể làm gì nữa, nếu chưa muốn sinh con có thể nói với anh tại sao lại làm đến bước đường này, anh buông cô ra đứng quay mặt đi
" Hạ Bối, tôi yêu chiều em hết mực đến vậy thì rốt cuộc điều gì khiến em làm vậy?"
" Vậy xin anh hãy nói cho em biết rốt cuộc em làm sai ở đâu?"
Hạ Bối lúc này không thể nào điều khiển cảm xúc của mình nữa hét lớn, tức giận chấn vấn nhưng nước mắt không ngừng tuông rơi
" Ngay từ đầu em và anh lấy nhau vì một bản hợp đồng và em luôn hết mình làm một người vợ tốt vậy thì tại sao anh lại muốn em mang thai, sinh con trong khi chúng ta chả có tình cảm gì với nhau cả rốt cuộc là tại sao?"
Lục Cảnh Thâm lần đầu nhìn thấy cô tức giận như vậy, tiến tới muốn cô giữ bình tĩnh lại
" Hạ Bối em bình tĩnh đã, tôi không có ý đó "
Hạ Bối gạt tay anh ra lùi về sau vài bước
" Quan hệ, đáp ứng như cầu của anh, nghe lời ngoan ngoãn vì tôi biết anh thích một người phụ nữ ngoan ngoãn, trong cuộc đời anh chưa từng đi sai kế hoạch, nếu tôi lỡ mang thai thì anh sẽ làm gì? Ép tôi phá sao? Tôi không làm được... tôi không làm được... "
Buồn tẻ với sự đồi hỏi, sự chất vẫn của phụ nữ cho nên người tình của anh chưa quá ba ngày thế nhưng tại sao lúc này anh lại cảm thấy đau thế này
" Hạ Bối,..."
" Anh sẽ làm gì? Híc... "
Tại sao lại thành ra như thế này, anh ấy sẽ ghét bỏ mình sao? Hay anh ấy sẽ đuổi mình đi...?
" Sẽ không... tại sao tôi lại có thể nhẫn tâm giết đi một sinh linh chứ trong khi đó cũng là con tôi mà "
Tại sao anh có thể nỡ làm hại con của chúng ta chứ
Sau trận cãi vả này, cô bị bỏ lại ở phòng khách một mình
Lục Cảnh Thâm không muốn nói thêm gì nữa, anh muốn cho cô một chút bình tĩnh. Đêm nay dài đằng đẵng, cuối cùng cô cũng bình tĩnh trở lại nhận ra mình đã rất quá đáng nhưng đã muộn rồi, ngồi trong phòng cô đơn lạnh lẽo, Hạ Bối cuộn trong người lại, vô vọng nhìn về hướng cửa cô đơn bật khóc
" Vì em không muốn xa anh "
Tiếng khóc thút thít vang ở khắp căn phòng, còn Lục Cảnh Thâm thì đã rời đi từ sớm, anh chuyển qua căn biệt thự gần đó suy nghĩ về chuyện hôm nay, cầm một lý rượu vang trong tay cứ nhớ mãi hình bóng của cô
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT