Mặc Sơ mở to mắt, hơi nước mênh mông, như là mưa phùn đang từ từ kéo tới, cô không nói nên lời, nhưng lại gật đầu thật rõ.

Điều mà anh dành cho cô, bất kể lúc nào thì đều khiến cô cảm thấy an tâm.

Giống như giờ phút phút này, Quyền Đế Sâm không chỉ bảo vệ cô trước mặt người ngoài, lúc bí mật anh cũng cực kỳ yêu thương cô, đối diện với một người đàn ông như thế này, từ cơ thể cho đến trái tim cô đều tràn ngập hạnh phúc và vui sướng.

Cô đưa tay ra, nhẹ nhàng vòng lên cổ anh, cả người cũng chui vào trong lòng anh.

Cô ngửa mặt lên nhìn anh, quai hàm của anh có một thanh ảnh màu nhạt, cô không kìm lòng nổi ngẩng đầu hôn lên cằm anh...

Bỗng nhiên, cửa mở ra.

Mặc Hi ho nhẹ một tiếng, cậu bé đẹp trai dựa vào bên cửa, hai tay khoanh trước ngực: "Xem ta, con tới sớm rồi!"

Mặc Sơ không ngờ con trai lại tới vào lúc này, cô hơi xấu hổ, từ trong lòng Quyền Đế Sâm ngồi thẳng người lại: "Hi Hi, mau tới đây, mẹ đói lắm rồi, con còn không đến là bọn mẹ ăn no luôn rồi đấy!"

Mặc Hi đi tới, ngọt ngào gọi: "Đét đi (daddy), mami (mẹ)...."

Quyền Đế Sâm gật đầu.

Mặc Hi chui vào lòng Mặc Sơ: "Chúc mừng mẹ đã đoạt giải! Còn là bố trao giải thưởng nữa chứ! Năng lượng cao ngược cẩu độc thân như này, kích thích người ta quá đi!"

"Con còn nhỏ đó!" Mặc Sơ ôm cậu bé vào lòng:"Mau ăn cơm!"

Trên bàn cơm, ba người ngồi quanh nhau.

Mặc Hi ngồi giữa Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm, Mặc Sơ biết Quyền Đế Sâm thích uống rượu trắng, cô cũng uống cùng anh.

Kết quả, cô mới chạm môi một chút thì đã bị cay cho không chịu nổi.

Quyền Đế Sâm gọi phía nhân viên phục vụ lấy sprite cho cô, sau đó anh lại đưa một cái cốc nữa cho cô, để vào trên tay cô.

"Con thì sao?" Mặc Hi nghĩ, đây mới là gian đoạn đầu bọn họ "ngược" cậu bé.

"Con còn nhỏ..." Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đồng thanh, hai người nói đến đây thì lại đưa mắt nhìn nhau rồi cười.

Quyền Đế Sâm nói: "Uống rượu sẽ trúng độc cồn!"

Mặc Sơ nói: "Uống nước ngọt sẽ ăn mòn răng, sẽ xún răng đó."

Mặc Hi nâng cốc nước trắng của cậu bé lên: "Con lấy nước thay rượu, chúc mừng mẹ!"

"Cảm ơn con yêu!" Mặc Sơ cười tươi như hoa, ở trước mặt hai người đàn ông quan trọng nhất, cô thật sự cảm thấy mình đặc biệt hạnh phúc.

Quyền Đế Sâm cũng nhìn cô với ánh mắt sâu như biển: "Bà Quyền, em thật giỏi!"

Mặc Sơ mỉm cười nhìn anh, bốn mắt nhìn nhau, có rất nhiều lời muốn nói nhưng nhất thời cô lại cà lăm, cũng không biết còn có thể nói những gì với anh.

Mặc Hi ho nhẹ một tiếng: "Con cạn trước để kính!"

Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm đưa mắt nhìn nhau cười, cô uống sprite, anh uống rượu trắng.

Cả nhà vui vẻ ăn cơm uống rượu nói chuyện, khung cảnh hòa thuận ấm áp, Mặc Sơ muốn trộn rượu trắng với Sprite vào nhau để uống, Mặc Hi mỉm cười nói: "Daddy, con ra ngoài chơi một lát đây!"

Cậu bé cú bị đôi vợ chồng này "ngược", cậu bé thật sự là không chịu nổi!

"Đi đi!" Quyền Đế Sâm vui vẻ gật đầu.

Mặc Sơ đã trộn xong rồi: "Em nếm xem nào! Nghe nói Mao Đài trộn với Sprite, đây là cốc tai kiểu Trung Quốc đấy, anh có muốn nếm thử không?"

"Em đừng có uống say đấy!" Quyền Đế Sâm thấy khuôn mặt cô đỏ bừng, anh biết tửu lượng cô kém, lát nữa lại sắp cười nói ầm ĩ đây.

Mặc Sơ mỉm cười nói: "Người ta muốn bồi anh uống rượu mà!"

Quyền Đế Sâm không kìm được nhéo cái má hồng hồng đáng yêu của cô: "Anh nhận tấm lòng của em rồi!"

Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt thâm tình: "Rượu không say người tự say!"

Quyền Đế Sâm không ngờ một ly rượu pha chế ra mà cô đã hơi say rồi, to gan dám bảo anh đẹp trai rồi!

Bộ lễ phục màu xanh da trời của cô cũng có nết nhăn rồi, đặc biệt là lúc cô cầm ly rượu, không cẩn thận vẩy ra ngoài, văng lên lễ phục của cô.

Quyền Đế Sâm liếc mắt nhìn qua, đôi mắt anh nháy mắt trở nên vô cùng sâu thẳm, thiết kế của bộ lễ phục này phù hợp với dáng người mảnh khảnh của người phương đông, trùng hợp là ngực của người phương đông khá phẳng, khi làm phần bên trong của chiếc váy thì đã thêm một số chất liệu.

Kết quả, sau khi Mặc Sơ mặc vào, thì lại tôn lên rất đẹp.

Giờ phút này, rượu bị hắt lên, toàn bộ đường cong đã bày ra trước mắt anh.

Giờ phút này, Quyền Đế Sâm lại là rượu không say người, người đã tự say rồi!

Vật nhỏ này, quá hấp dẫn người ta!

Anh ôm cô vào trong ngực, Mặc Sơ mở to mắt, nhìn anh với ánh mắt rất là vô tội: "Em vẫn chưa ăn no!"

Quyền Đế Sâm khàn giọng nói: "Đây là em chuốc lấy!"

Mặc Sơ có một chút cảm giác say rồi, cô mỉm cười nói: "Anh đút cho em ăn!"

"Được!" Quyền Đế Sâm gắp đồ ăn đưa vào trong miệng cô, lát nữa anh sẽ ăn cô!

Cô mỉm cười gian xảo, đợi sau khi cô ăn no rồi, cô bỗng kéo anh ngã lên sô pha, hơn nữa còn hôn anh nhiệt tình.

Trong miệng cô toàn là vị sprite, trong miệng anh thì có mùi rượu trắng.

Quyền Đế Sâm đưa một tay ra xoa nhẹ cái chân trắng nõn của cô, một tay còn lại thì xoa tóc cô, hưởng thụ sự chủ động và nhiệt tình của cô, cảm giác được đầu lưỡi linh hoạt của cô đang dịu dàng gắn bó với môi răng của anh...

Cô kéo áo sơ mi đang sơ vin trong quần anh ra, còn to gan cởi dây lưng, cô hơi hưng phấn, còn ồn ào nói: "Em muốn phóng thích quái thú..."

Quyền Đế Sâm mặc cho cô chơi!

Kết quả, anh không nhìn ra, người phụ nữ này có ý xấu, sau khi cô cởi quần anh xuống, cô quăng ra sàn, sau đó cô chạy ra khỏi căn phòng.

Cô đứng ở cửa rồi cười nói: "Anh Quyền, anh đuổi theo em đi!"

Quyền Đế Sâm đã cảm thấy kỳ lạ rồi, cô pha chế một ít rượu với nước ngọt, sao lại say nhanh như vậy!

Tất nhiên, dưới tình huống có rượu có thêm cam đảm, cô mới dám cởi quần của anh!

Kết quả, cô lại đang chỉnh anh!

"Bà Quyền, em nghĩ anh đuổi được em, em sẽ thế nào?" Quyền Đế Sâm cũng không gấp, anh đứng lên khỏi sô pha, trên người anh chỉ có một chiếc sơ mi trắng nhiều nếp nhắn, hai chân thon dài hữu lực đã lộ ra.

Tiếng cười của Mặc Sơ đã thổi đi xa, hôm nay cô vui mà, cô chỉnh anh một chút, để cho anh cũng vui vẻ vui vẻ!

Quyền Đế Sâm nhặt cái quần ở trên đất lên, sau khi mặc vào rồi, sau khi thanh toán, anh phát hiện Mặc Sơ còn chưa mang theo túi xách, anh cầm túi xách của cô lên, vắt áo khoác lên trên cổ tay rồi đi vào thang máy.

Mặc Sơ đã vào thang máy từ lâu rồi, cô đã chạy ra khỏi khách sạn, vui vẻ tung tăng ở trên đường, kỳ vọng người trên toàn thế giới đều vui vẻ giống như cô.

Lúc này, cô đã nhìn thấy, một chiếc xe đỗ ở ven đường cách đó không xa, người ở trên chiếc xe đó cũng rất quen thuôc.

Anh ta đang hôn nồng nhiệt với một người phụ nữ, người phụ nữ đó mặc váy quây, dây đeo trên vai đã tụt xuống, lộ ra một mảng trắng nõn, hơn nữa, cô phát hiện người phụ nữ này không có mặc bra.

Oh my god, cô ta thật lớn!

Khi hai người hôn đang hôn đến mức khó chia lìa, Mặc Sơ nhìn thấy rõ, đó là Quyền Đế Đình và An Ngôn.

Cô lắc đầu, lần trước cô và Kiều Thanh Du đã phát hiện bọn họ có gian tình, nhưng mà, chẳng phải An Ngôn nói cô ta muốn làm tam nhi của Quyền Đế Sâm sao? Thế nào mà An Ngôn lại đang kịch chiến với Quyền Đế Đình ở trên đường thế này?

Mặc Sơ nghĩ, có phải đôi cẩu nam nữ bọn họ có âm mưu không nhỉ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play