Thiên Tàn đường.

Trần Phù đi tới phòng của Dịch Tang: "A Tang, chiều nay tôi đã đi tới cửa hàng vàng bạc một chuyến. Bà xem, bà có thích không?"

Trần Phù lấy ra một sợi dây chuyền vàng, nhưng mặt lại là một chiếc nhẫn.

Ý tứ của ông ta rất rõ ràng, cái này cũng có ý là cầu hôn.

Dịch Tang ngưng mắt nhìn ông ta, lời con gái nói mấy hôm trước là bảo bà ta kết hôn với Trần Phù, đã khiến cho tâm trạng của bà ta rất kém.

Khi bà ta nhìn thấy chiếc nhẫn này, bà ta lắc đầu: "Cảm ơn, tôi không thể nhận. Xin lỗi..."

Có lẽ, bà ta thật sự không thể tiếp nhận đoạn hôn nhân này.

Huống hồ, bây giờ bà ta đã có một chút hối hận vì đã ở cùng Trần Phù rồi.

Dù sao thì những ngày ở cùng nhau, bà ta cũng cảm thấy Trần Phù chưa hề khoát khỏi chuyện ở quá khứ.

Trần Phù cũng lạnh mặt, ông ta bá đạo nói: "Cầm lấy!"

Dịch Tang hơi sợ, bà ta không dám không nhận, nhưng bà ta lại muốn rời khỏi đây.

Trần Phù đeo lên cổ cho bà ta, ông ta đứng sau lưng bà ta: "Đẹp lắm! Tại sao bà không cần cơ chứ?"

"Cảm ơn..." Dịch Tang cụp mắt.

Trần Phù ngây người một lúc liền rời đi.

Dịch Tang nghe nói ông ta đã đi, bà ta chuẩn bị đi khỏi đây.

Mặc dù nơi này cái gì cũng có, hơn nữa còn chăm sóc bà ta rất chu đáo, nhưng mà, đây không phải cuộc sống mà bà ta muốn.

Khi Dịch Tang rời đi, Long Yên đã đứng ở cửa.

"Yên Nhi, con và mẹ cùng đi đi!" Dịch Tang nhìn cô ta.

Nếu Dịch Tang mà đi mất, thì Trần Phù dựa vào cái gì để đối xử tốt với cô ta đây?

Dịch Tang lắc đầu: "Ở đây mẹ không thở nổi, mẹ không muốn ngây ngốc ở đây nữa..."

Long Yên suy nghĩ, cô ta đưa cho Dịch Tang một chai nước khoáng: "Mẹ, con cũng suy nghĩ thông suốt rồi, chúng ta cùng rời khỏi đây nhé! Dù sao thì mẹ đi rồi, con cũng không ở lại được!"

Dịch Tang nhìn dáng vẻ thất vọng của con gái, bà ta cũng không muốn cuộc đời Long Yên rơi vào con đường hắc đạo đánh đánh giết giết.

"Ừm, được!" Dịch Tang gật đầu, hai người cùng nhau rời khỏi đây.

Khi hai người đi rồi, có người tới báo cáo cho Úc Lạc Hàn.

Úc Lạc Hàn đang ngồi trước máy tính, xử lý việc công ty, anh ta cũng không thèm ngẩng đầu lên, anh ta nói: "Không cần để ý tới."

Trong suy nghĩ của Úc Lạc Hàn, Long Yên tuyệt đối sẽ không từ bỏ miếng thịt béo Thiên Tàn Đường này, người phụ nữ này ghê tởm đến mức cô ta có thể lợi dụng cả mẹ ruột của mình.

Một lúc sau, anh ta dựa lưng vào ghế làm việc, nhìn ra từ cửa sổ, là một quán cà phê.

Bên trong quán cà phê, bên cửa sổ có hai người phụ nữ đang ngồi.

Một người là Mặc Sơ, một người khác là khách hàng của cô.

Hai người đang thảo luận về công việc tổ chức đám cưới.

Úc Lạc Hàn ngắm nhìn Mặc Sơ, trên gương mặt cô tỏa ra hào quang tri thức, cô không thuộc kiểu người đẹp kinh diễm, nhưng lại có một loại hào quang, tỏa ra từ trong ra ngoài.

Cô lẽ mãi mãi cô cũng không biết, từ khi cô tốt nghiệp rồi vào làm ở công ty tổ chức hôn lễ, mỗi lần cô bàn công việc với khách hàng ở trong quán cà phê này, anh ta đều sẽ ở trong phòng làm việc nhìn cô.

Úc Lạc Hàn không tin vào nhất kiến chung tình, anh ta nghĩ, có lẽ, có một ngày, bọn họ sẽ gặp nhau trên đường.

Nhưng mà, anh còn chưa đợi được đến ngày đó, cô đã trở thành vợ của Quyền Đế Sâm rồi!

Úc Lạc Hàn châm một điếu thuốc, yên lặng để khói thuốc chậm rãi thổi vào trong phổi, rồi lại tiếp tục nhả ra từ trong miệng!

Trong quán cà phê.

Mặc Sơ đã hẹn với khách hàng thảo luận công việc hợp tác.

Sau khi cô sửa một khoản, cô chuyển máy tính cho khách hàng xem: "Khoản này tôi đã sửa rồi, cô xem, có còn chỗ nào khác muốn sửa nữa không?"

Cô uống một ngụm cà phê, mặc cho ánh nắng mùa đông chiếu lên người mình.

Lúc này, cô nhìn ra đường phố bên ngoài cửa sổ, bên ngoài cửa sổ là một mảnh ồn ào huyên náo, con đường ở phía ngoài vô cùng náo nhiệt, duy chỉ có mỗi bên trong quán cà phê này là yên tĩnh như nước.

Hai thái cực một ồn ào một yên tĩnh như thế này, cũng đặc biệt khảo nghiệm tâm thái của con người.

...

Sau khi Long Yên và Dịch Tang đi ra ngoài, bọn họ đi tìm một khách sạn để ở trước đã.

Dịch Tang hơi khát nước, bà ta mở chai nước ra uống.

Bà ta uống xong, một lát sau bà ta cảm thấy có gì đó không đúng: "Yên Nhi, có chuyện gì vậy, mẹ cảm thấy rất nóng..."

Long Yên cũng lau mồ hôi: "Mẹ, con cũng vậy, con cảm giác như có con sâu đang bò trong người vậy... Chúng ta đi vào khách sạn ở đối diện trước đi!"

Sau khi hai người đi vào khách sạn, Dịch Tang đã có chút không khống chế được bản thân nữa rồi, đầu óc bà ta cũng rối loạn không thôi.

"Yên Nhi, con sao rồi?" Dịch Tang ngồi trên sô pha.

"Mẹ, con rất khó chịu..." Long Yên nói: "Con không biết làm thế nào nữa? Con đỡ mẹ vào phòng nhé!"

Long Yên cảm nhận được nhiệt độ trên người Dịch Tang, cô ta dìu Dịch Tang vào trong phòng, sau khi đi ra ngoài, cô ta gọi điện cho Trần Phù.

"Chú Trần, cháu và mẹ ra ngoài dạo phố, không biết tại sao người mẹ nóng rần, chú tới xem được không?" Long Yên nói.

Trần Phù lập tức chạy đến khách sạn mà Long Yên nói.

Ông ta đi vào, Long Yên khóc lóc nói: "Chú Trần, mẹ cháu làm sao vậy? Có phải bà ấy ốm rồi không? Cháu sợ lắm..."

"Mẹ cháu đang ở đâu?" Trần Phù vội hỏi.

"Ở trong phòng!" Long Yên vươn tay ra lau nước mắt.

Trần Phù vừa mở cửa ra đã nhìn thấy một màn làm cho người ta máu nóng sôi sục...

Những năm này Dịch Tang cưới Long Diệu Thiên, bà ta toàn sống an nhàn sung sướng, dáng người bảo dưỡng cực kỳ tốt, mặc dù đã gần năm mươi tuổi, nhưng làn da vẫn như phụ nữ trên dưới ba mươi tuổi.

Giờ phút này, Dịch Tang giống như một con rắn đã lột xác, bà ta quay đi quay lại trên chiếc giường lớn của khách sạn, quần áo của bà ta đã rơi trên sàn từ lâu rồi.

Hai chân cọ vào chăn, hai tay cũng đang không ngừng sờ soạng chính mình...

Trong khoảng thời gian ngắn, Trần Phù nói không nên lời.

Long Yên đứng ngoài cửa: "Chú Trần, cháu có bạn học tìm cháu có việc, chú chăm sóc mẹ giúp cháu được không?"

"Được!" Trần Phù gật đầu.

"Cảm ơn chú Trần!" Long Yên lập tức rời đi.

Long Yên đi ra khỏi khách sạn, vừa nãy cô ta còn giả vờ điềm đạm đáng yêu, giờ phút này lại giống như một con rắn âm tàn, phun nọc muốn ăn thịt người.

Cô ta gọi điện cho Mã Hầu: "Mặc Sơ đang ở đâu?"

"Cô ta ở trong quán cà phê bàn việc với người ta!" Mã Hầu lập tức nói: "Yên tâm đi, chúng tôi đang trông chừng đây!"

"Tốt!" Long Yên lập tức lái xe tới quán cà phê.

Bên trong quán cà phê, Mặc Sơ đã sửa cho khách hàng hài lòng rồi, cô gập máy tính lại, sau khi thanh toán, cô chuẩn bị rời đi.

Cô đến đến bãi đỗ xe lấy xe, hiếm khi mùa đông ấm áp như thế này, người đi trong ánh nắng, thoải mái vô cùng.

Cô lái xe ra, khi đi qua chỗ thu phí, cô dùng thẻ nộp phí, chuẩn bị lái xe về công ty.

Nhưng mà đằng sau có một chiếc xe, cứ bám theo cô.

Cô lái nhanh, chiếc xe đằng sau cũng lái nhanh theo.

Cô lái chậm, chiếc xe đằng sau cũng đi chậm lại.

Sau khi có sự cảnh giác, Mặc Sơ dừng xe ở chốt đỗ xe khẩn cấp ven đường, vừa khéo bên cạnh còn có cảnh sát đang kiểm tra xe.

Mã Hầu tuân lệnh theo dõi Mặc Sơ, anh ta cũng đành phải dừng xe lại.

"Long đại đại, hình như Mặc Sơ đã phát hiện ra là tôi đang bám theo á, cô sắp tới chưa vậy?" Mã Hầu hỏi.

Long Yên xem chỉ đường: "Tôi cách anh có 500 mét...". Truyện Sắc

Lúc này, Mặc Sơ hạ cửa kính xe xuống: "Sir, chiếc xe phía sau kia đi hình rắn, tôi nghi ngờ là tài xế đã uống rượu, vì sự an toàn của các tài xế và hành khách khác, các anh đi kiểm tra đo lường một chút đi!"

Lập tức có cảnh sát giao thông đi về phía xe của Mã Hầu.

Cảnh sát bảo Mã Hầu xuống xe, ngoài ra họ cũng đo nồng độ cồn cho anh ta.

Lúc này, Mặc Sơ lái xe rời đi!

Mã Hầu lo lắng suông cũng không có cách gì, anh ta muốn tiếp tục bám theo, nhưng có cảnh sát giao thông vẫn đang kiểm tra bằng lái của anh ta.

Khi Mặc Sơ đang yên tâm lái xe về phía đường lớn, không ngờ phía sau có một chiếc xe đang lao nhanh về phía xô.

Cô thấy mình không né kịp, bên trái là hàng cây xanh, bên phải là đường ngược chiều.

Mặc Sơ nắm chặt tay lái, từ trong gương chiếu hậu, cô trông thấy chiếc xe đang lao tới đằng sau là xe Long Yên lái.

Người phụ nữ này đúng là chưa từ bỏ ý định!

Long Yên thật sự nghĩ rằng mình có Trần Phù chống lưng rồi là có thể hoành hoành ngang ngược sao?

Ngay vào thời khắc nguy cấp, đột nhiên từ phía bên trái có một chiếc Hummer cao to cường tráng đâm vào xe của Long Yên, xe của Long Yên bay lên đường hàng cây.

Hai tiếng "rầm rầm..." vang lên.

Xe của Long Yên vốn là xe bình thường, làm sao chống lại được sự va đụng của chiếc Hummer cường thế, bản thân cô ta cũng suýt thì không ra khỏi xe được.

Xe của Mặc Sơ cũng bị quẹt đuôi, quẹt qua đèn xe đằng sau bên trái, đèn xe bị đụng cho rơi ra.

Cô dừng xe lại, khi cô còn đang kinh hồn hoảng hốt, đã nghe thấy tiếng còi cảnh sát vang lên rồi.

Cảnh sát giao thông đang ở gần đó, bọn họ lập tức chạy tới, hơn nữa còn đặt tấm cách ly.

Dưới sự ra hiệu của cảnh sát giao thông, tài xế của ba chiếc xe đã xuống xe.

Khi Mặc Sơ đi xuống xe, thế nào thì cô cũng không ngờ được là người trong chiếc Hummer lại là Úc Lạc Hàn.

Từ sau khi cô biết thân phận thật sự của Úc Lạc Hàn, vậy mà cô lại được Úc Lạc Hàn cứu.

Long Yên phẫn nộ nhìn Mặc Sơ, cô ta dùng ánh mắt tỏ ý, cô ta sẽ không bỏ qua cho Mặc Sơ!

Nếu lần này không phải là chiếc Hummer đâm tới, chắc chắn cô ta đã đâm bay Mặc Sơ rồi.

Khi Long Yên nhìn thấy chủ chiếc xe Hummer, cô ta ngạc nhiên không kém gì Mặc Sơ.

"Úc Lạc Hàn, vậy mà anh lại đối nghịch với tôi!" Long Yên chỉ tay vào anh ta!

Úc Lạc Hàn đang ở trong văn phòng của mình, khi anh ta nhìn thấy Mã Hầu đang theo dõi Mặc Sơ, anh ta đã đoán được chắc chắn là Long Yên sắp ra tay với Mặc Sơ.

Vì thế, anh ta lập tức xuống lầu, đi xuống gara lấy chiếc Hummer đó ra.

Vẫn may, anh ta tới kịp, Mặc Sơ bình yên vô sự.

Long Yên đã tức đến nỗi muốn phun lửa rồi, cô ta đã dùng thuốc bẫy mẹ ruột Dịch Tang của mình, Dịch Tang muốn rời khỏi Trần Phù, làm sao Long Yên có thể bỏ qua cơ hội làm nữ thái tử cơ chứ!

Cô đê tiện hèn hạ bỏ thuốc mẹ ruột, còn gọi cả Trần Phù tới, sau khi gạo nấu thành cơm, Dịch Tang chỉ có thể ở bên Trần Phù.

Vậy thì, Long Yên liền có thể làm tiểu đường chủ của Thiên Tàn đường rồi!

Cô ta có thể sử dụng người của Thiên Tàn đường, làm lớn mạnh lực lượng của mình, giành được sự nghiệp của mình.

Hôm nay, cô ta nghèo túng thành cái dạng này, toàn bộ căn nguyên đều đến từ Mặc Sơ!

Khi cô ta vừa nghĩ đến chuyện, cô ta đã bẫy Dịch Tang thừa nhận sự hoan ái dưới người Trần Phù, cô ta lại càng hận Mặc Sơ!

Long Yên hận không thể đẩy Mặc Sơ vào chỗ chết!

Nào ngờ, Úc Lạc Hàn thân là người của Thiên Tàn đường, lại đứng về phía Mặc Sơ!

Cái này thì bảo làm sao Long Yên nhịn được cái cục tức này!

Trước tiên, Mặc Sơ gọi điện cho Quyền Đế Sâm: "Đế Sâm, em đang lái xe trên đường, bị người ra tông vào đuôi xe!"

Quyền Đế Sâm đang họp cuộc họp xây dựng đường tàu điện ngầm toàn thành phố.

Cuộc họp do Cố Trạch Dã chủ trì, anh thân là người cốt cán, tất nhiên là không thể rời khỏi cuộc họp.

Hơn nữa trên cuộc họp, còn có kẻ thù cũ của anh, một gốc cổ thụ mà Quyền Đế Sâm muốn lật đổ nhất, Mộ Thế Trung.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play