CHƯƠNG 71: THẬT LÀ YÊU TINH?
Editor: Luna Huang
Dạ Quân Ly nhẹ nhàng thở dài, ôm chặt nàng hơn một ít: “Tiểu Cửu, đợi nàng tìm lại được trí nhớ của mình, ta liền nghĩ biện pháp nhận nàng về vương phủ. Mặt khác, nàng có thể điều tra từ Mạnh Thiên Nhã, có chuyện gì để Lưu Cảnh truyền tin cho ta, nếu là nhớ ta, cũng có thể nói cho Lưu Cảnh, ta sẽ ưu tiên đến đây.”
Lòng của Mạnh Thanh Hoan lộp bộp một chút, có chút khốn quẫn khó xử, mao bệnh tự luyến của yêu nghiệt này thật đúng là khó sửa đổi!
Nàng ho nhẹ một tiếng, tránh thoát ôm ấp của Dạ Quân Ly, tức giận quét hắn một mắt oán giận nói: “Nếu như ngươi không xuất hiện, ta sẽ thấy những thứ không muốn nhìn này sao?”
Dạ Quân Ly co rút khóe miệng, dỗi nói: “Cùng lắm thì, bổn vương không xuất hiện trước mặt nàng là được.”
Mạnh Thanh Hoan nhún nhún vai, nhất phó đúng hợp ý ta.
Dạ Quân Ly tức giận, hắn cắn răng nhìn Mạnh Thanh Hoan cả giận nói: “Tiểu Cửu, nàng nhất định sẽ hối hận. Bổn vương cũng không tin, nàng sẽ không ta.”
Hắn nhướng mày hừ nhẹ một tiếng, xoay người bước lớn chiêu diêu rời đi.
Gương mặt Mạnh Thanh Hoan không nói gì, nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của Dạ Quân Ly khóe môi không tự chủ tràn ra một nụ cười mỏng, thẳng đến Vân Thường cùng Lưu Cảnh lặng yên không tiếng động xuất hiện.
“Cô nương, chúng ta đi thôi.” Thanh âm của Vân Thường để Mạnh Thanh Hoan lại càng hoảng sợ.
Mạnh Thanh Hoan lập tức thu lại nụ cười khóe môi, xoay người nhìn bọn họ, tuy rằng Dạ Quân Ly đưa bọn họ cho nàng, nhưng Mạnh Thanh Hoan rất rõ ràng, bọn họ bất quá là thụ mệnh lệnh của Dạ Quân Ly đến bảo hộ nàng.
Nếu muốn thu bọn họ để dùng, chỉ sợ là không thể nào!
Huống chi, nếu là người có thể đơn giản thu phục, cũng không xứng làm tâm phúc của Dạ Quân Ly!
“Vương gia nhà các ngươi đây là sớm an bài tốt?” Lòng Mạnh Thanh Hoan có nghi ngờ hỏi.
Vân Thường lại lắc đầu, trả lời: “Trước đó chúng ta cũng không biết vương gia lại đột nhiên trở lại.” Nàng đích thật là không biết, thẳng đến dẫn Mạnh Thanh Hoan đi qua rừng đá giả sơn nàng thấy Dạ Quân Ly xuất hiện ở nơi này, lúc đó nàng cũng thấy ngoài ý muốn.
Vọng Thư Uyển.com
Biết Dạ Quân Ly là tới gắp Mạnh Thanh Hoan, cho nên nàng cùng Lưu Cảnh liền rất thức thời lui ra. Chỉ trách, Mạnh Thanh Hoan lúc đó như đi vào cõi thần tiên, nên không có phát hiện tồn tại của Dạ Quân Ly!
Mạnh Thanh Hoan nhớ tới lời của Dạ Quân Ly với nàng, đáy lòng có chút xúc động, lẽ nào Dạ Quân Ly thật là bởi vì nàng mới đi được nửa đường lộn trở lại?
Vậy hắn là như thế nào biết được chuyện Mạnh phu nhân làm khó nàng? Lẽ nào lúc đó, Dạ Quân Ly đã ở hiện trường?
Yêu nghiệt này…
Trong lòng của Mạnh Thanh Hoan có cảm động không nói ra được, chỉ là nàng đến tột cùng phải làm sao mới được? Nàng than nhẹ một tiếng, cách y sam vuốt nửa khối thông linh ngọc trước ngực mình, trong lúc nhất thời lại giống như rơi vào trong sương mù dày đặc, không biết nên đi tiếp như thế nào.
Cách đó không xa truyền đến thanh âm sốt ruột vội vội vàng vàng của thị nữ: “Đại phu, ngươi nhanh lên một chút phu nhân nhà của chúng ta không được rồi.”
Mạnh Thanh Hoan nâng đầu nhìn lại, thấy thị nữ vội vã dẫn đại phu đi đến phía viện tử của Mạnh phu nhân.
Không nghĩ tới ngày đầu tiên vào Mạnh phủ liền chuyện như vậy, trùng hợp là, Mạnh phu nhân này thật chân trước té trước mặt nàng, chân sau liền lọt vào trong hồ.
Lẽ nào nàng thực sự là yêu tinh chuyển thế? Ngẫm lại nếu như nàng thật có bản lĩnh tai họa người khác, vậy cũng không sai!
“Đi thôi.” Tâm tình của Mạnh Thanh Hoan thật tốt, báo cho Vân Thường biết tiếp tục dẫn đường.
Ba người đi qua rừng đá giả sơn lại qua một tòa thạch củng kiều (Luna: loại cầu đá vòm – như hình bên dưới), không bao lâu liền đi tới Tô Hòa uyển. Viện này tuy rằng hẻo lánh, nhưng phong cảnh tú lệ, thanh nhã di nhân, đích thật là địa phương tốt khó có được.
Mạnh Thanh Hoan đánh giá phong cảnh của viện tử, thầm nghĩ Mạnh Đức Hoài này xem ra là thông suốt, biết chuẩn bị cho nàng một hoàn cảnh viện tử một hoàn cảnh lịch sự tao nhã để ở.
Ai biết một câu nói của Vân Thường hiển nhiên để cho cằm nàng rơi trên mặt đất: “Cô nương, Tô Hòa uyển này vương gia chọn cho ngươi. Có người nói, nơi này là Mạnh đại nhân yêu nhất, viện tử này hắn cực thích. Chính là vị trí lệch một chút, xử lý sự tình không có tiện. Nhưng Mạnh đại nhân lúc rỗi rãnh, thường xuyên tới nơi này nơi này ở.”
Khóe môi của Mạnh Thanh Hoan co rút, vẻ mặt ngạc nhiên, cảm tình Dạ Quân Ly đoạt địa phương Mạnh Đức Hoài âu yếm cho nàng ở!
Vậy yêu nghiệt kia đến tột cùng là dùng biện pháp gì để Mạnh Đức Hoài cam tâm tình nguyện nhường ra Tô Hòa uyển?