CHƯƠNG 72: CỬU PHƯỢNG LINH TIÊU 1
Editor: Luna Huang
Còn không đợi Mạnh Thanh Hoan hỏi, chợt nghe Lưu Cảnh nhẹ nhàng lắc đầu thán nói: “Ta đi theo bên người vương gia hơn mười năm, hiếm thấy vương gia dùng thân phận của mình ỷ thế hiếp người, Mạnh đại nhân này vẫn là người đầu tiên.”
Mạnh Thanh Hoan mở to hai mắt, vẻ mặt tò mò nhìn chằm chằm Lưu Cảnh.
Lưu Cảnh đau lòng, nhớ tới lúc đầu Dạ Quân Ly cầm địa đồ của Mạnh phủ, nhận nhận chân chân nhìn một lần, cuối cùng tay chỉ địa phương của Tô Hòa uyển nói: “Hoàn cảnh của Tô Hòa uyển này ngược lại không tệ, ta nghĩ Cửu nhi nhất định sẽ thích.”
Sau đó, vương gia nhà bọn họ liền để hắn đến Mạnh phủ truyền lời.
Đương nhiên, chủ tử nhà bọn họ chỉ là cho Mạnh đại nhân một ý kiến nho nhỏ, cũng không có bức bách hắn, nhường ra Tô Hòa uyển, hoàn toàn là Mạnh đại nhân tự nguyện!
Mạnh Thanh Hoan nghe Lưu Cảnh thuật lại xong, đúng là dở khóc dở cười, nàng thật nghĩ không ra Hiên vương oai phong một cỏi lại vẫn sẽ làm chuyện như vậy!
Đây không phải là ỷ thế hiếp người, thì là cái gì?
Nhưng như đã nói qua, Dạ Quân Ly vì nàng làm nhiều như vậy, không phải là đang cảnh cáo Mạnh Đức Hoài sao, nàng không còn là Mạnh Cửu trước kia rồi!
Đang nghĩ ngợi, Mạnh Thanh Hoan chợt nghe tiếng bước chân vội vã truyền đến, nàng quay đầu lại nhìn, thấy quản gia mang theo hai hạ nhân, trong tay bưng vật gì đã đi tới chỗ bọn họ.
“Cửu tiểu thư, đây là lễ vật Lâu tướng vừa phái người đưa tới, nói là tặng cửu tiểu thư ngươi. Lão gia để ta đưa tới cho ngươi.” Quản gia hơi cung hành qua lễ, liền ý bảo hạ nhân trình đồ lên.
Mạnh Thanh Hoan nhìn đồ hạ nhân trình lên, là hai hộp gấm đẹp đẽ quý giá tinh xảo, một lớn một nhỏ, nhìn qua cực kỳ quý trọng.
Nàng hơi nhíu nhíu mày, không biết Lâu tướng tặng lễ vào ngày đầu nàng hồi phủ, đến tột cùng là có ý gì?
“Làm phiền quản gia rồi.” Mạnh Thanh Hoan ngước mắt ý bảo Vân Thường cùng Lưu Cảnh tiếp nhận hai hộp gấm kia.
Quản gia cung kính mang theo hạ nhân lui ra phía sau, Mạnh Thanh Hoan liền để Vân Thường cùng Lưu Cảnh bỏ hộp gấm lên trên bàn trong gian phòng.
Nàng nhìn chằm chằm hộp gấm kia hỏi người bên cạnh: “Các ngươi nói, Lâu tướng tặng lễ cho ta đến tột cùng là có bao nhiêu ý?”
Vọng Thư Uyển.com
Lưu Cảnh sờ sờ môi của mình tự định giá chốc lát: “Lâu tướng tâm tư cao thâm, như vậy sợ chỉ có vương gia mới có thể đoán được. Không bằng cô nương xem Lâu tướng tặng gì trước, có đặt hay không? Nếu là lễ vật vô cùng quý trọng, vẫn là trả về tương đối tốt.”
Vân Thường gật đầu, biểu thị tán thành thuyết pháp của Lưu Cảnh.
Mạnh Thanh Hoan cảm thấy lời của Lưu Cảnh có lý, dù sao Lâu hồ ly người này vô cùng phức tạp, tâm tư khó đoán, mà giữa hắn và Dạ Quân Ly tự địch phi địch, tự hữu phi hữu.
Tất nhất nàng vẫn không nên có dính dấp với Lâu Vũ Thần tương đối tốt!
Đầu tiên Mạnh Thanh Hoan mở hộp gấm tương đối lớn ra, bên trong chứa một mặt bình phong ngọc thạch bạch ngọc thạch tinh mài ra đồ án tranh hoa điểu, trau chuốt trông rất sống động, tinh xảo mỹ quan mà lại có đại khí.
“Là danh phẩm của Toái Ngọc Hiên, giá trị trên dưới năm trăm lượng.” Vân Thường quan sát một mắt, đã nhìn ra xuất xử cùng với giá của bình phong ngọc thạch này.
Mạnh Thanh Hoan không khỏi bội phục, nàng lại mở hộp gấm khác, lộ ra đồ vật bên trong, chính là một trâm gài tóc.
Trâm gài tóc này rất khác biệt, trong hoảng hốt Mạnh Thanh Hoan còn cảm thấy có chút quen thuộc! Trong óc có chút hình ảnh nhanh chóng hiện lên, hai mắt Mạnh Thanh Hoan sáng ngời, nghĩ tới, trâm gài tóc này không phải là lúc đầu nữ nhân thần bí kia đưa cho nàng, để cho nàng dùng nó đâm vào ngón tay sao?
“Cửu phượng linh tiêu trâm!” Vân Thường đột nhiên thất thanh cả kinh nói, một tay nàng lấy trâm gài tóc cầm lên cẩn thận quan sát, vẻ kinh ngạc ở đáy mắt khó nén.
Mạnh Thanh Hoan thấy thần sắc kinh ngạc như thế của Vân Thường, không khỏi hiếu kỳ hỏi nàng: “Trâm gài tóc này có lai lịch ra sao?”