CHƯƠNG 329: PHỎNG NGỌC GIA
Editor: Luna Wong
Sáng sớm, một chiếc xe ngựa đẹp đẽ quý giá xuyên qua trên đường cái có chút tiêu lãnh, cuối cùng dừng lại trước một phủ trạch cửa son đại hộ.
Dạ Quân Ly vén rèm lên, xuống xe ngựa, con ngươi u tĩnh của hắn nhìn lướt qua tấm biển lưu kim khí phái, hai chữ Ngọc phủ dưới ánh sáng chiếu rọi phá lệ loá mắt.
Mông Lung theo sau lưng hắn vô thanh vô tức xuống xe, theo đường nhìn Dạ Quân Ly đánh giá tấm biển kia.
Ngọc gia vào thời này, thật cũng coi là đệ nhất gia ở Dạ Chiêu!
Tướng quân Ngọc Quy Trì không chỉ có quyền khuynh nửa triều dã, trong tay còn cầm một nửa binh quyền của Dạ Chiêu quốc, muội muội duy nhất được phong làm quý phi, vinh sủng đến cực điểm, sinh ra thái tử Dạ Huyền Tân.
Ngọc quý phi tuy rằng chưa từng được sắc lập vi hậu, nhưng phượng ấn hậu cung cũng đã chấp chưởng nhiều năm.
Nghĩ đến mục đích chuyến này của bọn họ, Mông Lung không khỏi bồn chồn ở trong lòng, địa vị thái tử kiên cố như vậy, lại có Ngọc gia to lớn ủng hộ, há là dễ dàng rung chuyển như vậy?
Nàng đang nghĩ ngợi, chợt nghe thanh âm của Dạ Quân Ly thanh lương nói: “Đi thôi.”
Mông Lung vội vội vàng vàng thu liễm tâm tư theo Dạ Quân Ly vào Ngọc phủ.
Quản gia Ngọc phủ thấy là Dạ Quân Ly, tự nhiên không dám chậm trễ, hắn dẫn Dạ Quân Ly và Mông Lung tới phòng khách xong, liền đi liền đi thỉnh Ngọc Quy Trì.
Dạ Quân Ly ngồi ở trên ghế, thản nhiên uống trà thị nữ dâng, ngồi ở bên người hắn hai mắt Mông Lung hơi hiện lên quang đánh giá bài biện trong Ngọc gia.
Đồ trong hoa thính này, mỗi một món đều là giá trị thiên kim cực kỳ trân quý, có thể thấy được Ngọc gia này xa xỉ bao nhiêu!
Đang nghĩ ngợi chợt nghe một đạo tiếng cười u trầm truyền tới: “Là ngọn gió nào thổi vương gia đến chỗ ta rồi?”
Mông Lung ngẩng đầu, chỉ thấy trung niên nam nhân cả người cẩm bào thanh sắc đã đi tới, hắn hơi long tay áo tiện tay khom người nói: “Thần Ngọc Quy Trì gặp qua vương gia.”
Lễ số này rất là tùy ý, hiển nhiên không có để Dạ Quân Ly vào mắt. Mông Lung không khỏi líu lưỡi, không nghĩ tới Ngọc gia dĩ nhiên kiêu ngạo đến trình độ như vậy rồi!
Noveltown.asia
Mà sau lưng hắn Ngọc Lăng Phong càng kiệt ngạo, cho nên ngay cả cấp bậc lễ nghĩa cũng không hành, còn gương mặt chẳng đáng.
Dạ Quân Ly cũng không khách khí với bọn họ, hắn để chén trà trong tay xuống, chỉ nghe phịch một tiếng, để mọi người không khỏi hơi kinh hãi.
Liền nghe Dạ Quân Ly cười vang nói: “Ngọc Lăng Phong, thấy bổn vương bình yên vô sự ngồi ở chỗ này, có phải không cam lòng, đau lòng mười vạn lượng hoàng kim ngươi không công rơi xuống nước không?”
Ngọc Lăng Phong nghe lời này, thần sắc kiệt ngạo chợt biến đổi, đáy mắt lóe một tia kinh sắc sâu kín, mà Ngọc Quy Trì một bên đa mưu túc trí con ngươi khẽ động, dư quang quét nhi tử hắn một mắt.
“Vương gia, ngươi đang nói cái gì?” Mặt Ngọc Quy Trì mang dáng tươi cười, thái độ dễ gần hỏi.
Dạ Quân Ly nhướng nhướng mày, làm bộ vẻ mặt kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ Ngọc tướng quân không biết chuyện tốt lệnh công tử làm sao?” Hắn khẽ cười ánh mắt trầm trầm nói rằng: “Không biết cũng không sao, để vị cô nương này nói cho ngươi biết.”
Mông Lung ho nhẹ một tiếng, bày lệnh bày Thất Sát môn ở trên bàn, quét Ngọc Quy Trì và Ngọc Lăng Phong nói: “Ta là sứ giả của Thất Sát môn, một tháng trước Thất Sát môn chúng ta nhận một khoản giao dịch, mười vạn lượng hoàng kim mua mạng của Hiên vương!”
“Đây là khế thư, thân phận của cố chủ chúng ta đã điều tra rõ, chính là thị vệ bên người Ngọc công tử Lạc Địch.”
Mông Lung đưa khế thư ra, mặt trên không có tên chỉ có dấu tay của cố chủ!
Nàng nhíu mày nhìn sắc mặt sát biến thành đen vài phần của Ngọc Lăng Phong, nàng cười lại nói: “Nga, Lạc Địch kia đem qua đã bị chúng ta thỉnh đến Thất Sát môn làm khách rồi.”