Chuyện mà Cố Long làm, bọn họ rõ ràng không thể tha thứ. Năm đó Bảo Bối khóc đến thương tâm, hắn khiến cậu tức đến độ động thai, còn khiến Bảo Bối nhớ thương bỏ ăn bỏ uống. Đâu phải cứ bỏ đi năm năm, chìa tay ra giúp đỡ thì hai người bọn họ sẵn sàng bán rẻ em trai được.
"Cậu nói chuyện nghe buồn cười thật, vậy cậu không nhớ chuyện mình từng làm với em trai thế nào ư? Bây giờ cậu dùng quyền lực để mua Bảo Bối, cậu từng nhớ đến những ngày nó mang thai đau khổ vì cậu? Năm năm nay một mình Bảo Bối tự nuôi con vẫn ổn cậu đừng phá hoại cuộc sống của nó"
Cố Long làm sao không biết Bảo Bối tự nuôi con? Ngày hắn nghe cậu sinh non, bé con còn phải nằm trong lồng kính. Lúc đó hắn thật sự muốn bỏ hết mọi thứ để chạy về ở bên, nhưng thời gian đó hắn mới sang Mỹ lập nghiệp. Hai bàn tay trắng không có gì để che chở cho hai ba con nên đành cắn răng ở lại đất khách quê người.
Bây giờ trở về, dù có trễ năm năm nhưng hắn hứa sẽ chăm sóc Bảo Bối và Lục Khiết một cách chu đáo.
"Năm đó anh dùng tiền để mua tôi cưới Bảo Bối. Bây giờ tôi chỉ dùng tiền xin anh cho tôi gặp lại hai người bọn họ mà anh lại ích kỉ. Vậy anh định để công ty này chết dần chết mòn sao? Còn ai dám đầu tư vào công ty chết ngoài tôi?"
"Này! Các người diễn trò đủ chưa? Cái gì mà anh vợ với em rể. Cậu có bằng chứng gì xác thực được mình là KY không?"
Tiểu Chính Lâm cùng Cố Long vẫn chưa cắn xé nhau đủ đã bị người khác chen ngang. Mà người này còn là đám cổ đông chỉ biết ăn hiếp người gặp nạn. Cố Long nhíu chặt hàng lông mày hắt cằm nói với Chính Lâm.
"Tôi hiện tại không muốn đấu đá với anh, nhưng nếu tôi giúp anh khiến đám cổ đông này im miệng để chứng minh thực lực của tôi hiện tại có được không? Đến lúc đó chúng ta cùng nói chuyện tiếp"
Tiểu Chính Lâm hận Cố Long đến nghiến răng, thậm chí còn xem hắn như là thù địch. Việc nhận sự trợ giúp từ hắn tất nhiên là không đồng ý.
"Tôi cũng không cần cậu giúp đỡ"
Cố Long nhún vai tỏ vẻ không quan tâm đáp.
"Anh không cần thì mặc kệ anh, lỡ như anh phá sản thật thì Bảo Bối cùng con trai tôi cũng chịu cực theo"
Cố Long gật đầu, vị thư kí đứng bên cạnh ngay lập tức đưa ra thêm một loạt ảnh của Dịch Tứ Tùng đang ăn chơi thác loạn, còn có ảnh tên lão già họ Dịch ngủ cùng với những cô gái trẻ tuổi. Thư kí như đã chuẩn bị từ trước, sau khi phát xong ảnh cho những người đang có mặt tại văn phòng liền nói.
"Chủ tịch họ Dịch mặc dù đã có một đời vợ nhưng vẫn phát sinh quan hệ, bao nuôi một nữ sinh cấp ha. Nghĩa là ông đang giao cấu với trẻ chưa đến tuổi vị thành niên. Bản thân có thể đi tù, con trai ông làm quan chức ở nhà nước nhưng cấu kết với bên ngoài tổ chức đánh bài trái phép, hỗ trợ buôn bán thuốc viện trên các du thuyền lớn. Bản thân ông còn ăn chặn vài công ty khác, ví dụ như hiện tại là Tiểu gia. Xin hỏi ngài cần biết thêm thông tin chi tiết gì nữa không?"
Thư kí của Cố Long quả thật đã làm việc rất năng suất, đến lúc kể tội cho người khác còn rành mạch không vấp làm cho Dịch Tứ Tùng mặc mũi trắng xanh. Đám cổ đông kia cũng được một phen im bật, bởi vì những chuyện xấu họ làm đều được ghi rõ trong hồ sơ. Bằng chứng đều có đầy đủ.
Buồn cười nhất là lão già Dịch Tứ Tùng. Dẫu cho đã bị bức ép đến giờ phút này vẫn tức đến run rẩy chỉ tay thẳng mặt Cố Long đáp.
"Cậu...cậu cuối cùng là ai?"
Thư kí Trần như hiểu chuyện liền rút ra một tấm damh thiếp đáp.
"Như đã giới thiệu từ trước, ông chủ của tôi là chủ tịch KY"
Cố Long nhìn đám người sâu bọ mặt đã tức đến độ đổi màu liền cười nói.
"Được rồi! Còn chuyện gì nữa không? Nếu không thì bán cổ phần còn lại cho tôi đi. Tôi hứa sẽ đưa ra giá cao"
Dịch Tứ Tùng đập bàn hét lên.
"Không đời nào!"
Bỗng nhiên thư kí của lão Dịch xông vào với vẻ mặt hốt hoảng nói.
"Chủ tịch mau quay về công ty gấp, đám nhà báo đang vây quanh công ty của chúng ta. Hơn nữa phu nhân cũng muốn rút lại vốn ở công ty, đơn li hôn bà ấy cũng đã kí xong rồi"
Dịch Tứ Tùng nghe tin động trời, bây giờ cũng không còn thời gian đấu đá với Tiểu Chính Lâm nữa. Lão mang cái thân hình già của mình vội vã chạy về công ty. Âm thanh khiếu khích phía sau của Cố Long làm lão hận đến nghiến răng.
"Này! Nếu khó khăn quá thì bán cổ phần cùng công ty cho tôi nhé. Tôi luôn chào đón ngài"
Đám cổ đông thấy Dịch Tứ Tùng đã bỏ chạy, hiện tại cổ phần của Tiểu gia cũng bị cái lão họ Dịch kia lấy mất. Bọn họ còn có quyền gì ở lại phòng họp này. Chưa kể Cố Long đã ra sức thị uy như thế, nếu bọn họ không biết điều chạy trốn thì người tiếp theo chịu nạn chắc chắn là bọn họ. Bởi vì bọn họ cũng không mấy sạch sẽ gì cho cam...
Căn phòng họp ban đầu còn toàn tiếng cười nhạo bây gờ lại thanh tĩnh đến lạ. Cố Long vẫn bình thản xem như không có chuyện gì, chỉ có Chính Vũ là vẫn không tin được vào mắt mình Cố Long lại thay đổi như vậy. Anh cả càng thê thảm hơn, tức đến đỏ mắt nhưng vẫn phải nhận ơn của kẻ thù.
Cố Long hiểu rõ Chính Lâm đang nghĩ gì cho nên cũng không vòng vo nói.
"Tôi nghĩ anh hiện tại cũng đủ biết tôi dễ dàng thao túng anh thế nào. Hiện tại tôi cho anh hai lựa chọn, một là chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau một cách tử tế. Hai là tôi dùng cách của anh năm xưa, bức ép Bảo Bối trở về bên cạnh tôi"
Tiểu Chính Lâm đập bàn, vừa nghiến răng vừa đáp.
"Tôi có chết cũng không để cậu làm hại Bảo Bối"
Cố Long phẩy tay, vẻ mặt thách thức lại đáp.
"Vậy thì anh chết đi, anh chết rồi tôi càng dễ dàng có được Bảo Bối. Anh đừng nói chuyện liều chết với tôi, để xây dựng cơ ngơi như hôm nay chỉ trong năm năm tôi đã phải ngậm đắng nuốt cay thế nào. Những người như anh bây giờ đối với tôi là chuyện nhỏ. Anh vợ, tôi hỏi anh lần cuối. Nếu anh không nói chuyện tử tế thì tôi lập tức bắt người"
Lần đầu tiên khuôn mặt của Cố Long không cảm xúc lại khiến người khác cảm thấy áp lực như vậy. Tiểu Chính Lâm cùng Tiểu Chính Vũ biết hiện tại cái tên này dám nói dám làm. Hơn nữa bản thân hắn cũng hơn bọn họ, cuối cùng hai người cũng đành thoả thuận ngồi xuống nói chuyện tử tế với hắn.