13Ngụy Vô Tiện bị Lam Vong Cơ làm cho sốc
hai lần, đầu óc còn chưa xoay chuyển xong, hắn hỏi "Cười... cái gì
cơ?"Lam Vong Cơ vừa mới thổ lộ tình cảm nghẹn ở trong lòng mấy tháng nay,
tuy chưa được đối phương trả lời, nhưng lại giống như vừa dỡ cái tay nải nặng
trịch nhẹ nhõm thở dài một hơi, nói chuyện cũng không lắp bắp như ban nãy, sắc
mặt bình tĩnh nói "Ngươi đang cười.""... Ta đang cười sao?"
Trầm mặc sau một lúc lâu, Ngụy Vô Tiện thong thả đưa hai bàn tay lên mặt mình,
quả nhiên chạm vào gương mặt với hai sườn cơ bắp căng chặt, lại di chuyển xuống
dưới chút nữa, khéo miệng uốn cong giương lên... Tuy rằng trời sinh hắn có một
gương mặt tươi cười, nhưng cũng không phải là không có lúc nào không cười, khóe
miệng Ngụy Vô Tiện hơi run run "Ha ha... Thật đúng là đang cười
a..."Lại là một trận trầm mặc, nghĩ rõ mới vừa rồi xảy ra chuyện gì, mà bản
thân lại làm gì đó - Ngụy Vô Tiện yên lặng xoay người, không một tiếng động mà
đập tường, chỉ đơn thuần là Lam Vong Cơ bộc bạch tâm ý một phen tiện đưa hắn
luân lạc tới tình cảnh như thế, lại nhớ về phản ứng của mình hôm đó ở Tàng Thư
Các, Ngụy nào đó chỉ cảm thấy thể diện giữ gìn suốt mười lăm năm (?) xem như mất
hết. Lam Vong Cơ thấy hắn như thế, tuy là có chút lo lắng, cũng biết Ngụy Vô Tiện
đang xoắn xuýt về chuyện của hai người, giống như lúc trước y biết bản thân
mình tâm duyệt một nam tử, mà người kia lại cả ngày chơi đùa, không tuân thủ
quy củ, mười phần gia quy nhà y cũng không khiến vẻ mặt Ngụy Anh xoắn xuýt hiện
giờ. Cũng không phải là chưa từng nghĩ cách ngăn chặn tình cảm điên cuồng phát
sinh, hoặc là từng li từng tí đem nó trân quý giấu kỹ sâu trong đáy lòng, đến
chết cũng không để người khác biết được, chỉ là... Tàng Thư Các thật sự là
ngoài ý muốn, y không ngờ là Ngụy Vô Tiện sẽ... Phóng túng như vậy, thấy hai
bóng người xích lõa đang nằm đè lên nhau trong trang giấy kia, thật sự không nhịn
nổi...Ngụy Vô Tiện đấm tường xong, duỗi tay lau mặt một chút, xoay người nói
"Lam Trạm, ngươi đè ta ra làm."Lam Vong Cơ "..."Lam Vong Cơ
gật đầu "... Ừm."Ngụy Vô Tiện "Nói đi, mới vừa nãy ngươi có ý
gì, nói thật hay nói dối hả?" Hắn cũng không biết lúc này mình đang nói
cái gì, hồi nãy nghĩ tới dù sao mặt cũng đã mất sạch, liền tùy ý bản thân há miệng
nói những lời tùy tiện chưa suy nghĩ ra.Lam Vong Cơ nghe vậy vẻ mặt nghiêm lại,
tiến lên vài bước, nghiêm mặt nói "Ngụy Anh, những lời ta nói đều là thật."Ngụy
Vô Tiện tiếp tục mặc kệ "Cũng đúng... Ngươi tất nhiên sẽ không nói dối ha,
lời ngươi nói là thật, ai da ngươi vừa mới nói cái gì ấy nhỉ, tâm duyệt
ta?"Lam Vong Cơ nhìn ra hắn có chút không đúng, so với vừa nãy càng không
đúng hơn, vội vàng tiến lên đỡ "Ngụy Anh... Ngươi sao vậy? Ta... có phải mạo
phạm rồi không?"Ngụy Vô Tiện xua xua tay, thoải mái lại còn tiêu sái nói
"Không sao không sao, ta chỉ là rất vui... Ngươi tốt như vậy, ta sao có thể
không thích ngươi được?"Lam Vong Cơ "..."Lam Vong Cơ lúc này
cũng không thua gì Ngụy Vô Tiện hồi nãy bị y làm cho sốc.Ngụy Vô Tiện lúc này mới
thoáng hoàn hồn, thấy Lam Vong Cơ sững sờ ở trước mặt mình, thật sự cả kinh,
tuy ngày thường vẻ mặt tiểu cũ kỹ này luôn không thay đổi, nhưng mà hai mắt vô
thần như thế thì đúng là lần đầu hắn thấy.Hắn vẫy vẫy tay trước mắt Lam Vong Cơ
"... Lam Trạm?"Lam Vong Cơ "... Ừm."Còn có thể nói chuyện
được thì tốt, Ngụy Vô Tiện hỏi "Ta vừa mới nói gì đó sao?"Lam Vong Cơ
gật đầu, tuy cứng nhắc như cũ, nhưng hỏi gì đáp nấy "Ngươi nói, ta thích
ngươi, ngươi rất vui."Ngụy Vô Tiện "..."Lam Vong Cơ "...
Còn có..."Ngụy Vô Tiện lắp bắp "... Còn, còn có?"Lam Vong Cơ nói
"Ngươi nói 'Ngươi tốt như vậy, ta sao có thể không thích ngươi được'."Ngụy
Vô Tiện "..."14Mặt Ngụy Vô Tiện nhiễm lên một mảng sắc ửng đỏ.Đi khắp
cả cái Liên Hoa Ổ rốt cuộc các sư đệ cũng biết Đại sư huynh dẫn vị Lam Vong Cơ
vào phòng ngủ của mình, còn lén khóa trái cửa, từng người ở bên ngoài đều gấp đến
độ như bị đem lên dàn hỏa thiêu.Đại sư huynh còn có thai, hiện giờ lại xảy ra
chuyện thế này, cũng không trách được bọn họ cẩn thận như vậy.Tứ sư đệ nói suy
đoán trong lòng ra "Hài tử... Không phải của vị bên trong kia chứ?"Vài
vị sư đệ còn lại lâm vào một trận trầm mặc, Đại sư huynh của bọn họ nghe học ở
Vân Thâm Bất Tri Xứ hơn ba tháng, hài tử là của Lam Vong Cơ, khoảng thời gian
cũng tương đối khớp, chỉ là..."Tam sư đệ nói "Không thể... Y sẽ là loại
người này sao?"Vài vị sư đệ, bao gồm cả Tứ sư đệ vừa nãy đưa ra ý kiến, đều
lắc lắc đầu, Cô Tô Lam thị được đánh giá thế nào, Tiên môn bách gia rõ như ban
ngày, nếu như nói nhà y có ai chưa cưới mà đã làm chuyện này, chỉ e là không ai
tin.Vì thế trong đầu các sư đệ, hài tử thuộc dòng họ "Lam" trước hết
loại bỏ. "Chỉ là..." Ngũ sư đệ có chút nghi hoặc "Nhưng có chuyện
gì, mà Đại sư huynh chỉ có thể nói với Lam Vong Cơ nói, không thể nói với chúng
ta chứ?"Tam sư đệ lắc đầu, hắn lớn hơn một chút, hiểu chuyện hơn một chút
"Không biết, có lẽ là sự vụ gia tộc cũng có thể là chuyện săn đêm, chúng
ta còn chưa trưởng thành một đám nông nổi đảm đương một phía, có một số việc
không nói với chúng ta, cũng là bình thường."Lục sư đệ tuổi nhỏ nhất cái
hiểu cái không gật gật đầu, lại hỏi "Cái đó... Đại sư huynh khi nào thì
ra? Huynh ấy xưa nay không thành thật, đệ sợ thai nhi bị tổn thương." Là
người tuổi nhỏ nhất của Liên Hoa Ổ, e là không có ai chờ mong hài tử của Đại sư
huynh được sinh ra như hắn.Một câu, dẫn
lực chú ý của toàn bộ sư huynh đệ lần nữa tập trung nhằm vào trên cánh cửa
chính đóng chặt, không phải là không tin Lam Vong Cơ, mà là không tin Đại sư
huynh của bọn họ, mấy ngày nay cẩn thận từng li từng tí, đều là bởi vì lúc trước
không ít lần bị chuyện xấu của Ngụy Vô Tiện dọa sợ.Ai ngờ lần này, chỉ mới giây
lát, cửa liền mở ra, Đại sư huynh da mặt dày như một góc của tường thành giờ sắc
mặt nhiễm lên một mảnh ửng đỏ, Lam Vong Cơ theo sát phía sau, biểu tình trái lại
là không biến hóa nhiều lắm, chỉ là bên tai phiếm hồng như sắc mặt của Ngụy Vô
Tiện.Các sư đệ "..."Tam sư đệ thanh âm run run "Đại, Đại sư
huynh?"Ngụy Vô Tiện hỏi "... Hả? Chuyện gì?"Tam sư đệ hỏi
"Hai người... Xảy ra chuyện gì sao?!"Ngụy Vô Tiện vốn định giới thiệu
chồng tương lai của sư huynh chúng... Ách! Hẳn là quan hệ này đi? Giới thiệu với
chúng, tiện theo đó suy nghĩ một chút, bởi vì một câu của lão đệ nhất y sư kia
mà làm các sư đệ lâm vào trạng thái nhìn gà hóa cuốc, chỉ nghĩ đến thôi mà cũng
hơi sợ, chỉ đành phải tạm thời giấu diếm, đợi mấy tháng nữa qua đi, "lời đồn"
"Đại sư huynh Vân Mộng có thai" sẽ tự sụp đổ, rồi nói với bọn chúng
cũng không muộn...Nghĩ như vậy, Ngụy Vô Tiện thuận miệng nói "Không có
chuyện gì lớn, chỉ là cùng thảo luận săn đêm, một số việc vặt lẻ tẻ mà
thôi." Dứt lời, ngón tay còn ở sau người len lén gãi gãi trên lưng Lam
Vong Cơ, tạm thời không giới thiệu y với người nhà, sợ Lam Vong Cơ nghĩ nhiều,
bởi vậy mới an ủi một chút.Lam Vong Cơ cũng gật đầu với hắn, tỏ ý không có việc
gì.Ngụy Vô Tiện trong lòng cười trộm, rất muốn lại gần vỗ vai y, lớn tiếng mà cảm
thán rằng hai người bọn họ thật ăn ý.Các sư đệ chưa nhìn ra manh mối gì trong
đó, Tam sư đệ lại hỏi "... Vì sao mặt đỏ?"Ngụy Vô Tiện chỉ chỉ mặt trời
trên cao, lại chỉ chỉ cửa chính phòng ngủ cùng cái cửa sổ đến giờ vẫn đang đóng
chặt, nói "Oi bức."Các sư đệ "..."15Ngụy Vô Tiện cũng không
biết vì sao mình lại coi trọng Lam Vong Cơ, sau khi từ trong miệng Lam Vong Cơ
nghe được lời gì đó mình nói, tuy là ngoài ý muốn, nhưng cũng có thể thản nhiên
chấp nhận, suy cho cùng cũng là mặc kệ, nếu như bản thân hắn một nửa ý nghĩ
cũng không có, thì sao có thể nói ra như vậy?Bởi vậy nhìn Lam Vong Cơ ở trước mắt
vì một lời nói của mình mà cay mắt, rất tự luyến mà cảm thán mình là công tử tuấn
tú nhất của Liên Hoa Ổ, Ngụy Vô Tiện phong lưu phóng khoáng đào hoa hướng tới
con đường đoạn tụ càng đi càng xa, chỉ sợ là khiến cô nương của cả thành Liên
Hoa Ổ thương tâm rơi lệ...Thấy Lam Vong Cơ còn đang ngây ra, Ngụy Vô Tiện biết
lúc này lời hắn nói đối với y là một đòn xung kích quá mạnh... Ngay cả bản thân
mà nghe cũng sẽ như thế, hai người họ cứ thay phiên nhau mà sững sờ cũng không
phải là cách, hắn túm lấy tay áo của Lam Vong Cơ, Lam Vong Cơ ngơ ngác nhìn hắn.Ngụy
Vô Tiện nói "Lam Trạm, những lời ta vừa mới nói đều là thật."Lam Vong
Cơ gật đầu nhưng không nói "..."Ngụy Vô Tiện nói "Cho nên, ngươi
đừng thất thần, ngươi cũng nói với ta một câu đi!"Lam Vong Cơ lần thứ hai
gật đầu nhưng lại không nói "..."Ngụy Vô Tiện "..." Tiêu rồi
tiêu rồi, như này là đả kích quá độ rồi a.Ngụy Vô Tiện phóng đại âm thanh kêu
to "Lam Trạm!"Người Lam Vong Cơ run lên một chút, đồng tử co lại, khó
khăn lắm mới hoàn hồn.Ngụy Vô Tiện nói "Ta đã như vậy rồi, ngươi còn đợi nữa
sao?"Lam Vong Cơ nhanh chóng hoàn hồn, phản ứng cũng lẹ, biết chuyện mà Ngụy
Vô Tiện vừa nói, run run nắm lấy tay hắn, đầu ngón tay phát lạnh, cánh tay phát
run "Ta cưới ngươi."Ngụy Vô Tiện lúc nãy rất rõ ràng mà cảm giác được
khóe miệng mình lại một lần nữa không chịu ức chế mà cong lên, tuy đã đoán được
đáp án, nhưng như cũ không nhịn được mà bắt đầu phấn chấn, sau một hồi phân
tích rõ ràng ý nghĩ của câu nói đó, hỏi "Vì sao lại là ngươi cưới? Ta gả...
Không phải, chờ ta nghĩ nghĩ chút... Ta cưới không được sao?"Lam Vong Cơ
bình tĩnh nhìn hắn, Ngụy Vô Tiện nhớ tới lần đầu tiên của hai người, hiện giờ
nhớ lại phía sau đều là cảm giác xé rách đau đớn, hắn phủi phủi cái rắm đùi, mỉm
cười nói "Cũng đúng... dù sao cũng là ngươi đè ta ra làm."Lam Vong Cơ
"..."Ngụy Vô Tiện thấy y thẹn thùng, nghĩ thầm hòa nhau một ván, lại
nghĩ tới Lam Vong Cơ đến thăm Liên Hoa Ổ đã gần một ngày, vậy mà toàn bộ buổi sáng
đều dành cho Giang Phong Miên, thời gian còn lại thì bị kéo vào nhốt trong
phòng ngủ, như vậy mấy trò hay ho cũng không thể chơi, khó tránh khỏi luyến tiếc,
liền kéo y ra cửa... Tới cửa lại gặp đám sư đệ ngậm đắng nuốt cay chăm sóc hắn
cùng thai nhi trong bụng.Ngụy Vô Tiện "..."Qua loa nói chuyện vài
câu, thấy các sư đệ còn không đi, Ngụy Vô Tiện nghĩ tìm cách đuổi bọn chúng đi,
nói "Giang thúc thúc đâu? Hôm nay các ngươi không luyện công sao?"Tam
sư đệ nói "Sư phụ vừa mới ra ngoài rồi."Ngụy Vô Tiện hỏi "Ra
ngoài? Đi đâu vậy?"Lục sư đệ nhìn Lam Vong Cơ một cái, nói "Vân Thâm
Bất Tri Xứ."Ngụy Vô Tiện kỳ quái "Giờ này Giang thúc thúc đến Vân
Thâm Bất Tri Xứ làm chi?"Ngũ sư huynh bổ sung "Đại sư huynh đi rồi,
Kim Khổng Tước cùng Nhị sư huynh bình yên không có chuyện gì, ai ngờ mấy ngày
trước sư tỷ lo lắng cho Nhị sư huynh ăn không quen đồ ăn ở Vân Thâm Bất Tri Xứ,
liền làm một ít thức ăn gửi đi, Nhị sư huynh đang khoe khoang với mọi người, lại
rước lấy một trận khinh thường của Kim Khổng Tước, sau đó..."Tứ sư đệ nói
tiếp "Nhị sư huynh còn cho hắn ăn một trận đòn ra trò."Ngụy Vô Tiện
"... Làm tốt lắm."Lam Vong Cơ "..."