Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
====
Hôm sau.
"Cô Diệp...... Bên ngoài có quạ đen."
Mới sáng tinh mơ Vân Đồng đã gõ cửa phòng Hoa Vụ, trong giọng lộ rõ vẻ căng thẳng.
Hoa Vụ kéo cửa đi ra ngoài, "Quạ đen?"
"Là...... Loại quạ đen chúng ta thấy ngày hôm qua." Vân Đồng gật đầu, "Cứ đậu mãi ở trên cây khô ngoài sân."
Hoa Vụ đi ra bên ngoài xem, quả nhiên thấy quạ đen ở trên cây.
Nhưng không phải một con.
Chi chít, đậu khắp các cây cổ thụ khô héo bên ngoài.
Vân Đồng sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.
"Sao...... Sao lại nhiều thế!!"
Quạ tụ tập thành đàn trên mấy cành cây khô kia, nhưng không có động thái gì khác, giống như một loại quả màu đen mọc ra từ trên cây.
Đôi mắt của Hoa Vụ hơi híp lại, xem ra là hôm qua đi theo bọn họ trở về.
Nhưng mà chúng nó muốn làm cái gì?
Giết cô à?
Nếu muốn giết cô thì đã nên ra tay ở khe suối ngày hôm qua.
Nhưng chúng nó thả mình rời đi.
Hiện giờ lại tụ tập ở đây làm cái gì?
Hoa Vụ lấy súng ra, bắn mấy phát vào cây cổ thụ bên kia.
Viên đạn bắn vào thân cây, đàn quạ bị tiếng súng kích động, chúng bay vòng trên không trung một lúc rồi lại chậm rãi đậu về trên cây.
"Cô Diệp, chúng nó muốn làm gì?" Cứ bị đám quạ đen này nhìn chằm chằm, cảm giác vô cùng rợn người.
Hoa Vụ trầm tư một lát, "Khả năng là muốn giám sát."
"Giám...... Giám sát?" Giám sát đồ ăn sao?
Đám quạ đen này ăn thịt người đấy!!
Đến giữa trưa thì đàn quạ biến mất, không còn con nào.
Nhưng mà ngày hôm sau đàn quạ đen này lại quay lại.
Cơ mà chúng nó vẫn không có bất kỳ hành động gì khác như cũ, chỉ đậu trên cây nhìn về bên này.
Mấy ngày tiếp theo cũng thế.
Hoa Vụ không muốn trêu chọc đám này lắm, số lượng quá nhiều, đánh nhau cực kỳ tốn sức.
Cho nên chúng nó không có hành động gì khác thì Hoa Vụ cũng không quan tâm chúng nó, mọi người đều an yên.
Ba ngày sau, cô lại tới khe suối một lần nữa.
Chàng trai kia vẫn đang ngủ say ở đó.
Vẫn giống lần trước, chỉ cần cô không có tới quá gần thì quạ đen sẽ không tấn công cô.
Nhưng con quái vật kia lại không thấy dấu vết.
Hoa Vụ mò khắp xung quanh cũng không phát hiện tung tích quái vật, không biết là trốn đi hay là rời đi rồi.
......
......
Cứ cách vài ngày Hoa Vụ sẽ đi tới khe suối xem một cái.
Chàng trai ngủ say ở nơi đó không có chút ý định tỉnh lại nào, nếu không phải cả người hắn sạch sẽ và thân thể không bị hư thối thì Hoa Vụ rất có niềm tin hắn đã chết rồi.
Còn về phần tại sao hắn lại có thể khiến mình sạch sẽ như vậy......
Hoa Vụ thật đúng là không biết.
Loại kỹ năng không cần tắm rửa vẫn có thể giữ sạch sẽ này, chính là một vật hiếm lạ ở tận thế đấy.
Hoa Vụ cực kỳ là hâm mộ.
Trong lúc Hoa Vụ đang hâm mộ thì nhoáng cái đã hơn nửa tháng.
Đám khoai tây đào ra từ trong đất đã có không ít củ khoai tây nhỏ, chắc qua vài ngày nữa là chúng có thể lớn hẳn.
Chu kỳ phát triển của khoai tây bình thường phải cần 60-100 ngày, nhưng hiện tại cũng chỉ cần hai mươi ngày là đã có thể ăn.
Chu kỳ phát triển ngắn lại hai phần ba.
Hoa Vụ thì không cảm thấy kỳ lạ, dù sao cũng là bổ trợ dành cho nữ chính, có chức năng tua nhanh thời gian thì có vấn đề gì chứ.
Nhưng mà Vân Đồng rất khiếp sợ.
Anh ta nhìn chằm chằm đống khoai tây nhỏ đó, tỏ vẻ hoài nghi: "Cái này...... Ăn được à?"
Khoai tây nhỏ mọc lên trong thời gian ngắn như thế, trông có vẻ không khoa học lắm.
Hoa Vụ nhún vai, "Anh có thể chọn không ăn, vừa hay tiết kiệm được một phần đồ ăn."
"......"
Vân Đồng lựa chọn ăn.
Đã lâu lắm rồi anh ta chưa được ăn đồ chay tươi mới.
Trái lại thì khoảng thời gian này anh ta không phải lo ăn uống, gà rừng thỏ hoang Hoa Vụ mang trở về đều đủ phơi thành thịt khô.
Nhưng mà ngày nào cũng ăn thì rất ngán.
Tuy đống khoai tây này không quá to, nhưng bọn cũng đào lên được khá nhiều, đủ cho bọn họ ăn mấy bữa.
Vân Đồng vào giữa trưa cùng ngày ăn được món khoai tây hầm thịt đã suýt rớt nước mắt.
Anh ta đã lâu lắm rồi...... Đã lâu lắm rồi không được ăn khoai tây.
Vân Đồng ăn ngấu nghiến xong, một giọt canh cuối cùng trong nồi cũng không để dư lại, sau đó còn liếm liếm bát.
Hoa Vụ có vẻ như là ghét bỏ anh ta, dịch qua bên cạnh ngồi, chậm rãi ăn.
"Chúng nó nhìn chằm chằm chúng ta lâu như vậy......" Vân Đồng ăn xong thì lại nhìn quạ đen ở trên cây phía đối diện, "Rốt cuộc là muốn làm gì chứ?"
Trải qua quãng thời gian 'ở chung' dài như vậy, Vân Đồng đã quen với sự tồn tại của đám quạ đen kia.
Thời gian chúng nó xuất hiện không cố định, nhưng lần nào xuất hiện cũng là bất chợt, Vân Đồng còn chưa từng thấy phương hướng chúng nó bay tới cơ, đến lúc anh ta nhìn thấy thì chúng đã trên cây sẵn rồi.
"Phành phạch ——"
Quạ đầu đàn trên cành cây khô héo đột nhiên cất cánh bay lên.
Chúng nó bay về nơi xa.
"A......"
Vân Đồng cũng đứng lên.
Đây là lần đầu tiên anh ta tận mắt nhìn thấy đàn quạ bay đi.
Hoa Vụ nhíu mày nhìn phương hướng đàn quạ rời đi, ánh mặt trời chói chang như là chiếu thẳng vào mắt khiến người ta không tài nào nhìn rõ được, đám quạ ngày càng bay xa, cuối cùng biến mất.
Trưa hôm đó, Hoa Vụ phát hiện mấy con zombie ở trong thôn.
Zombie tới từ nơi khác
Vân Đồng giải quyết con zombie cuối cùng xong thì nói: "Cô Diệp, đột nhiên có nhiều zombie xuất hiện như thế, có khi nào là thuỷ triều zombie không?"
"Chắc thế."
Giọng điệu Hoa Vụ như thường, như thể cũng không để chuyện này trong lòng.
Vân Đồng sốt sắng, "Nếu mà là thuỷ triều zombie, chúng ta phải rời khỏi đây đấy."
Hoa Vụ: "Tôi không đi được."
"Vì...... Vì sao?" Vân Đồng lập tức nghĩ đến những cây nông nghiệp kia, nếu chỉ dựa vào hai người họ thì có lẽ không di dời được.
"Cơ mà nếu là thuỷ triều zombie thật, chúng ta cứ ở chỗ này sẽ rất nguy hiểm."
Hoa Vụ vỗ vai anh ta, dùng giọng điệu của người từng trải nói: "Vậy dũng cảm tiếp nhận thử thách đi!"
Vân Đồng: "......"
......
......
Đến tối lại có zombie vào thôn.
Hơn nửa đêm Hoa Vụ phải bò dậy giết zombie, xong việc thì cô ngồi ở ven đường, thâm trầm nhìn khoảng không: "Chúng ta cần xây dựng tổ ấm gia đình."
Vân Đồng: "???"
Cô đang nói cái gì vậy trời!!
Bọn họ nên rời đi ngay lập tức!!
Cứ coi như đám cây nông nghiệp kia quan trọng, nhưng nếu mà nếu chẳng còn mạng thì đống kia có ích gì chứ!!
Bởi vì thi thoảng có vài con zombie lang thang vào, thế nên cả đêm Hoa Vụ và Vân Đồng chỉ có thể thay phiên nghỉ ngơi, chờ đến hừng đông, nền đất trong thôn đã có không ít thi thể.
Lông mày Hoa Vụ nhíu chặt hơn, "Sớm biết thế lúc trước đã không giết mấy người kia."
"......" Vân Đồng quyết định làm ngơ mấy lời Hoa Vụ nói, "Chúng ta không còn nhiều đạn, nếu cứ tiếp tục như vậy thì tần suất zombie tới sẽ càng ngày càng nhiều, chúng ta lại không thể dùng súng, không thì sẽ dẫn tới nhiều zombie hơn."
Vân Đồng muốn khuyên Hoa Vụ từ bỏ nơi này.
Nhưng anh ta còn chưa nói hết lời thì Hoa Vụ đã hô lên một câu khẩu hiệu, "Bảo vệ tổ ấm của chúng ta."
"......"
Không!
Đây không phải tổ ấm của anh ta!
Nửa giờ sau, Vân Đồng nhìn Hoa Vụ bắt đầu thu dọn đồ đạc: "???"
Không phải là bảo vệ tổ ấm sao?
Hoa Vụ ném đồ lên xe, đào một ít khoai tây còn lại trong đất, sau đó lên xe, gọi Vân Đồng vẫn còn đang ngây người: "Anh có đi không?"
"......"
Vân Đồng nhanh chóng lên xe.
"Chúng ta không bảo vệ tổ ấm à?"
"Là người phải biết nhìn thời thế." Hoa Vụ khởi động xe: "Chúng ta sẽ đoạt lại tổ ấm của chúng ta thôi!"
"......"
____
—— Ngắm hoa trong sương ——
Các bảo bối, có vé tháng thì bỏ một cái nhé ~~