Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Hoa Mộng Tiếu Vân.
====
Cũng may cuối cùng Hoa Vụ không tiễn anh ta đi.
Bọn họ kiểm kê chiến lợi phẩm rồi lái xe về thôn.
"Cô Diệp, bọn họ đều nói có quái vật...... Cũng không thể mọi người đều nhìn lầm chứ? Là dạng quái vật thế nào nhỉ?"
Có thể dọa những người đang vật lộn ở tận thế thành cái dạng này.
Hoa Vụ lái xe, "Không biết."
Vân Đồng cảm thấy chuyện này không giống như là bọn họ bịa, còn có vết lõm kỳ quái trên nóc xe nữa.
Anh ta nhìn Hoa Vụ không bị ảnh hưởng chút nào: "Cô không lo lắng sao?"
Hoa Vụ đã quen nhìn chuyện lớn, nói: "Lo lắng thì có ích gì, lo lắng quái vật sẽ xuất hiện trước mặt anh, say hi với anh hả?"
Két két ——
Lốp xe cọ xát trên mặt đất, phát ra âm thanh chói tai.
Vân Đồng không đeo dây an toàn nên suýt bay ra khỏi chỗ ngồi.
"Cô Diệp cô......"
Vân Đồng còn chưa nói xong đã thấy đằng trước có một cái bóng rất lớn.
Hoa Vụ nắm tay lái, chậm rãi thở ra rồi quay đầu nói với Vân Đồng: "Say hi với nó đi."
Vân Đồng: "......"
Sao cô còn có thể bình tĩnh như vậy!
Vân Đồng sắp điên rồi!
Ở ngay phía trước bọn họ, có một con quái vật to lớn cao khoảng 3 mét.
Nhìn ngoại hình của quái vật thì vẫn là dáng vẻ của con người, không khác những zombie đó lắm, trên người có không ít thịt thối.
Có đàn quạ bay phành phạch xung quanh nó, có vài con thì đậu ở trên người nó.
Đám quạ đen đó khác với đàn quạ bình thường, chúng nó cực kỳ an tĩnh.
Nếu không phải khi chúng nó bay lên có tiếng phành phạch thì gần như không phát ra âm thanh gì cả.
Quạ đen có thể thích ứng tốt với hoàn cảnh, còn ăn thịt thối, chúng hành động theo đàn zombie nên sẽ không đói chết.
Do đó quạ đen rất thường thấy ở trong tận thế.
Nhưng thường nơi quạ đen lui tới sẽ có rất nhiều khả năng có đàn zombie hoạt động.
Quái vật cũng không bị âm thanh của xe kinh động mà chỉ đứng im ở bên kia, giống như một bức tượng rất lớn.
Hoa Vụ nhìn bức tượng và đàn quạ bay quanh đầy trời kia, đáy lòng có suy đoán không tốt.
Trong cốt truyện gốc, tổ hợp lên sân khấu như vậy......
"Cô Diệp, cô...... Cô làm gì đó?"
Hoa Vụ đã xuống xe, "Anh chờ ở chỗ này."
Hoa Vụ xách vũ khí lên, chuẩn bị qua bên kia nhìn xem.
"Hả?" Vân Đồng nhìn quái vật nơi xa, cũng không cần phải đi xem chứ? Lúc này nên chạy cơ mà!!
Nhưng mà anh ta không thể xen vào quyết định của Hoa Vụ được, thế nên chỉ có thể nhìn Hoa Vụ rời đi.
Vân Đồng lập tức đổi từ ghế phụ đến ghế lái.
Sau đó anh ta phát hiện Hoa Vụ lấy chìa khoá đi rồi......
......
......
Hoa Vụ xuyên qua một cánh rừng khô héo, đi tới chỗ của quái vật, cô lặng lẽ quan sát bên đó, phát hiện quái vật kia đang nhìn chằm chằm khe suối.
Chỗ của cô không nhìn thấy tình hình khe suối.
Hoa Vụ ngồi xổm tại chỗ suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn quyết định đi xuống xem thử.
Thực vật ở khe suối đều đã chết héo, có quạ đen đậu ở trên mấy tảng đá bên cạnh.
Hoa Vụ đi xuống đã kinh động đến những con quạ đen đó.
Chúng nó vỗ cánh bay đi, nhưng vẫn không hề phát ra tiếng động.
Hoa Vụ nhìn lên phía trên, con quái vật kia vẫn đứng im không nhúc nhích, lúc này cô mới yên tâm tiếp tục đi xuống.
Khi Hoa Vụ xuống đến đáy khe suối liền thấy người nằm trên một đống cành khô.
Đó là thiếu niên trẻ tuổi, mặc áo sơ mi trắng, hai tay đặt ở bụng, làn da lộ ra trắng đến tái nhợt.
Ngoài màu da hơi trắng quá thì không khác gì người bình thường.
Hắn giống như chàng hoàng tử đang ngủ say, nằm ở đây chờ người đánh thức hắn.
Có một con quạ đen dừng bên cạnh hắn, nghiêng đầu nhìn Hoa Vụ, đôi mắt nó không giống quạ đen khác, vậy mà lại là màu đỏ.
Hoa Vụ đối diện với quạ đen, một người một chim, không ai nhúc nhích.
Quạ đen nhảy đến trước ngực thiếu niên nằm trên mặt đất, cúi đầu mổ mổ lên mu bàn tay thiếu niên.
Chắc là không được đáp lại nên quạ đen tiếp tục nhảy đến bả vai thiếu niên, rồi lại nhìn chằm chằm Hoa Vụ.
Hoa Vụ thở ra một hơi, nhặt một nhánh cây trên đất lên.
Cô định chọc người trên mặt đất kia, xem có thể chọc tỉnh hay không.
Hoa Vụ vẫn chưa động thì quạ đen chợt há mỏ, "Ạc!"
Theo tiếng này của nó, quạ đen bay quanh trời đột nhiên lao xuống dưới.
Quạ đen phân tán ra nhìn không nhiều, nhưng giờ cùng bay tới thì lại là cảnh tượng che trời.
Hoa Vụ lập tức lùi lại.
"Ạc!"
Quạ đen tiếp tục kêu lên, những con quạ đen đang lao xuống dưới lập tức ngừng lại, chúng tách ra hai bên, một phần bay trở về không trung, một phần dừng trên vách đá bốn phía.
Từng đôi mắt nhìn chằm chằm Hoa Vụ.
Giống như cô mà có bất cứ hành động kỳ lạ nào thì chúng sẽ bay tới xé nát cô.
Mà quái vật trên kia cũng bị kinh động, lúc này nó đã động đậy.
Hoa Vụ giơ tay tiếp tục lùi, bò trở về theo hướng cô đi xuống.
Nực cười, nhiều quạ đen như thế, còn có một quái vật trông rất có khả năng chiến đấu.
Cô chỉ mang theo một khẩu súng, hào quang nữ chính cũng không chịu nổi tình huống như vậy.
Quạ đen cũng không tập kích cô, tuỳ ý để cô rời đi.
Tận khi cô đi xa thì lúc ấy quạ đen mắt đỏ kia mới 'ạc' một tiếng, khe suối khôi phục yên tĩnh.
......
......
Hoa Vụ trở lại trong xe, thấy Vân Đồng ngồi ở ghế lái, cô tự lên ghế phụ rồi ném chìa khoá cho anh ta, "Đi về."
Vừa rồi Vân Đồng thấy quạ đen bên kia đột nhiên tụ tập lại, sau đó bay xuống dưới như thuỷ triều, ngay cả con quái vật kia cũng động, chúng khiến tim anh ta sắp nhảy lên tận cổ hỏng luôn rồi.
Lúc này anh ta ước gì có thể nhanh chóng rời đi.
Bọn họ lên đường, một lần nữa trở về thôn.
Dừng xe xong, Vân Đồng xoa tay đầy mồ hôi lạnh, anh ta hỏi Hoa Vụ: "Phía dưới đó có cái gì thế?"
Hoa Vụ lời ít ý nhiều phun ra một chữ: "Người."
"Người?" Vân Đồng nâng cao tông giọng.
Phía dưới có người?
Người nào?
Còn những con quạ đen đó, sao chúng lại thế? Chẳng lẽ có người có năng lực đặc biệt là khống chế quạ đen?
Vân Đồng suy nghĩ linh tinh một hồi rồi lại chạy tới hỏi: "Người nào?"
"Người chết."
"......"
"???"
Là cô giết người ta à?
Đầu Vân Đồng đầy dấu chấm hỏi, nhưng Hoa Vụ đã chỉ huy anh ta mang đồ vật trong xe ra kiểm kê rồi mang về chỗ bọn họ ở tạm, hiển nhiên không định nói gì nữa.
Lần này bọn họ thu hoạch khá được.
Không chỉ có vũ khí, còn có một ít đồ ăn.
Hoa Vụ cảm thấy tiếp theo cô không cần đi ra ngoài, cây nông nghiệp trong đất đã lớn lên rồi.
Chờ một đám cây nông nghiệp lớn hẳn, cô phải nghĩ cách đi giết nhiều zombie hơn nữa......
Dù sao thì chỉ có giết zombie mới có thể đổi đất trồng và hạt giống.
Mà tâm nguyện 'chốn an lạc' của nữ chính, chắc là có liên quan đến mấy thứ này.
Hoa Vụ bị bắt làm ruộng cảm thấy mấy thứ này hoàn toàn không phù hợp với thân phận của cô, tâm trạng buồn bực, cả người bao phủ một tầng ủ rũ.
"Cô Diệp, cô nói xem, liệu quái vật kia có đến chỗ chúng ta không? Nơi này của chúng ta còn an toàn sao?"
Lúc Vân Đồng ăn cơm, nhịn không được hỏi ra nghi hoặc trong lòng mình.
"Anh không có kỹ năng miệng quạ đen chứ?"
"...... Không."
"Vậy chắc là không."
Vân Đồng chưa từ bỏ ý định: "Lỡ như đến thì sao?"
Dù sao bọn họ cũng phải nghĩ đến cách gì ứng phó chứ......
Hoặc là, rời khỏi nơi này?
Hoa Vụ tức giận: "Anh không thể nghĩ tốt hơn được à? Tới hay không đều là khả năng 50%, anh nghĩ nó sẽ không tới đi."
"......"
Luôn có cảm giác cô đang lừa mình dối người.