Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Tô Tử 'nhận' nhiệm vụ tiếp cận Lê Ân Ninh của Hoa Vụ, nhưng khoảng thời gian này Lê Ân Ninh đều ở bệnh viện, cô ta cũng không thể chạy đến bệnh viện tìm ả chứ?
Cho nên Tô Tử chỉ có thể chờ ả xuất viện, cô ta tìm người nghe ngóng hành tung của Lê Ân Ninh, định làm một cuộc tình cờ gặp gỡ với ả.
Nhưng cô ta còn chưa nghĩ ra phải kéo gần quan hệ với Lê Ân Ninh thế nào mà không bị gượng gạo, thì Lê Ân Ninh đã thấy cô ta rồi còn chủ động tới gần lôi kéo làm quen nữa chứ.
Tô Tử vui vẻ, nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, bê cái vẻ đại tiểu thư bình tĩnh đáp lại ả.
Kẻ điên kia nói, cô ta phải xử sự giống như cách xử sự lúc trước.
Nếu quá nhiệt tình, trái lại sẽ khiến người ta hoài nghi.
Sau nhiều lần gặp mặt, lúc này Tô Tử mới làm như đã chấp nhận ả.
Tất cả những lần gặp mặt với Lê Ân Ninh đều được Tô Tử báo cáo lại hết cho Hoa Vụ.
Không biết gần đây đứa điên đó đang làm gì, toàn đi sớm về khuya.
Cô ta còn nhiều lần thấy cô ra vào với người anh kia.
Hai tên điên......
Tô Tử đột nhiên cảm thấy kết bạn với Lê Ân Ninh cũng không phải chuyện gì xấu, ít nhất có thể quang minh chính đại mắng cô.
Mà phía Lê Ân Ninh cũng không có chuyện gì khác, chỉ thỉnh thoảng hỏi thăm một chút hành tung của Hoa Vụ từ cô ta.
Tô Tử cũng toàn nói theo Hoa Vụ dạy —— đêm hôm nào đó, Hoa Vụ đột nhiên đi vào phòng của cô ta, đưa cho cô ta một quyển kịch bản nóng hổi, vừa mới được in ra.
Cực kỳ giống mấy cái cách ăn nói vạn năng dùng để lừa đảo hay được nói trên thời sự.
Dù sao thì Lê Ân Ninh hỏi cái quái gì, cô ta cũng có thể trả lời được.
Tô Tử chờ rồi chờ, rốt cuộc ở một buổi chiều nọ, nghe được Lê Ân Ninh nói bóng nói gió ám chỉ ả có cách giáo huấn Ninh Nịnh.
Bình thường Tô Tử mắng Hoa Vụ trước mặt ả không ít.
Biểu diễn dáng vẻ hận cô thấu xương cực kỳ điêu luyện......
Cũng không tính là diễn.
Cô ta thật sự muốn hại chết cô.
Cho nên khi Lê Ân Ninh ám chỉ những lời đó, Tô Tử rất 'ngu ngốc' mắc mưu ngay, nói thẳng ra giúp ả.
Hai người hợp lại, thế là một kế hoạch ác độc đã được sinh ra.
......
......
Tô Huyền bị thương nằm viện mấy ngày nay, Hoa Vụ cũng chỉ cần mẫn được hai ngày đầu, về sau thì chẳng thấy bóng dáng đâu.
Vết thương Tô Huyền không nhẹ, có điều anh ở viện không lâu thì đã về.
Ở công ty có Tô Nham như hổ rình mồi, anh không thể lãng phí thời gian nằm viện được.
Hoa Vụ đi sớm về khuya chỉ để giả vờ cho Lam Quan Nguyệt thấy, rằng cô đang nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ.
Hiển nhiên phía Doãn Bắc cũng làm cho có lệ như thế với bà Doãn.
Cho nên hai đương sự đều không vạch trần lẫn nhau.
Về sau thì Doãn Bắc bận thật, công ty của anh ta đã xảy ra chuyện.
Công ty xảy ra chuyện, Doãn Bắc bận đến sứt đầu mẻ trán, không có thời gian đi thăm Lê Ân Ninh, càng không có thời gian lãng phí với Hoa Vụ.
Hoa Vụ chắc chắn bên Tô Huyền tiến triển không tồi thì gọi điện khen ngợi anh một hồi.
Con cái cần được khen nhiều, tâm lý bình thường thì sẽ không đi nhầm đường.
Tô Huyền nhận được lời khen của Hoa Vụ xong, vừa quay đầu đã chặn số cô.
Chỉ là khoảng thời gian này Tô Huyền vẫn luôn ở nhà họ Tô, cho nên cơ hội chạm mặt với Hoa Vụ không ít, vừa gặp là sẽ được Hoa Vụ khen một hồi.
Dùng phương thức khen trẻ con ấy.
Chuyện anh làm, cần cô phải dùng phương thức khen trẻ con ấy để khen anh à?
Nhưng Tô Huyền ở nhà họ Tô lại khiến Hoa Vụ cảm thấy anh có ý đồ khác.
Trong cốt truyện, anh cũng từng ở nhà họ Tô một thời gian, đại khái là để chọc tức Tô Nham.
Dù sao thì lâu lâu cô cũng có thể thấy hai người này cãi nhau......
Chủ yếu là Tô Nham quát ầm lên, Tô Huyền châm chọc mỉa mai, nhưng giọng cực kỳ bình tĩnh.
......
......
Con phố nọ.
Hoa Vụ ngồi ở trong xe, Thận Ngũ cầm một túi tài liệu bước lên xe.
"Cô Nịnh, thứ mà cô bảo tôi đi lấy đây ạ."
Hoa Vụ nhận lấy túi tài liệu, đổ hết đồ bên trong ra, có ảnh, cũng có tài liệu, còn có một cái USB.
Hoa Vụ xem ảnh trước, sau đó cầm máy tính, cắm USB vào.
"Cô Nịnh, bây giờ chúng ta đi đâu?" Tuy rằng Thận Ngũ rất tò mò nội dung mấy thứ này của Hoa Vụ, nhưng mà anh ta vẫn nhớ rõ chức trách của mình.
"Tới câu lạc bộ Tân Dã."
"Vâng."
Khi đi trên đường Hoa Vụ đã xem hết một lượt, chắc chắn không có vấn đề gì thì mới tắt máy tính đi.
Lúc Hoa Vụ tới câu lạc bộ Tân Dã thì trời đã tối.
Cô vừa mới xuống xe thì Tô Tử đột nhiên nhảy bổ ra từ một chỗ nào đó, "Sao cô không lề mề thêm tí nữa đi?"
Hoa Vụ: "Không phải đúng 8 giờ à."
"......"
Thế cô phải biết đến sớm để thăm dò tình hình chớ!!
Tô Tử rất muốn xỉa xói cô hai câu, có điều cô ta vẫn nhịn xuống.
"Lê Ân Ninh không nói tình huống cho tôi biết, chỉ nói sẽ có bất ngờ." Tô Tử nói những cái mình biết cho Hoa Vụ, "Nếu xảy ra chuyện gì thì cô đừng có đổ lên đầu tôi đấy."
Tô Tử còn cẩn thận phủi sạch quan hệ với mình.
Để tránh xảy ra chuyện gì thật, cuối cùng lại phát bực lên người mình.
"Yên tâm, chỉ có người khác xảy ra chuyện thôi."
"......"
Cô xảy ra chuyện thì mới tốt chứ.
Tô Tử không nói nguyện vọng tốt đẹp đó ra, dẫn theo Hoa Vụ đi vào, đi thẳng tới phòng bao VIP.
Lúc này bên trong đã có không ít người, đang chơi rất vui vẻ.
Tô Tử vừa đi vào đã bị người ta vây quanh: "Tử Tử, cậu đi đâu thế? Sao lâu vậy mới về."
"Ôi, đây là......"
"Ninh Nịnh." Tô Tử xụ mặt giới thiệu một câu: "Mẹ tao bảo tao dẫn nó tới học hỏi thêm."
Giống như cực kỳ không tình nguyện dẫn cô tới.
"À......" Hiển nhiên là có người biết cô, ánh mắt thẳng thừng quan sát Hoa Vụ: "Là cô con gái nuôi nhà cậu đấy à?"
"Ừ."
Tô Tử kéo những người khác tránh ra: "Mặc kệ nó."
"Đừng nha Tử Tử, tới cũng tới rồi, cùng chơi đi nha."
"......"
Chơi cái rắm!
Tô Tử dùng sức túm lấy đối phương, "Tao thấy nó phiền lắm, nếu không phải mẹ tao nói, tao chẳng thèm dẫn nó tới đâu, được rồi, bọn mày đừng gây thêm phiền cho tao nữa......"
"Nhưng mà......"
Tô Tử lườm đối phương một cái.
Trong nhóm người ở đây, rõ ràng Tô Tử là 'chị đại', người còn lại ngượng ngùng cười cười, mọi người tản ra hết, không ai quan tâm tới Hoa Vụ.
Hoa Vụ giống như một nhóc đáng thương bị cô lập, cô tự tìm một góc ngồi xuống.
Qua khoảng hai mươi phút thì cửa phòng bảo bị người ta đẩy ra.
"Tô Tử."
"Anh Thiên Duệ?" Tô Tử hơi bất ngờ, "Sao anh lại ở đây?"
Chàng trai ở cửa liếc phòng bao một lượt, cuối cùng dừng ở một góc, "Anh nghe nói bạn em ở đây, nên tới đây tiếp đón."
Không biết Tô Tử nghĩ đến cái gì, sắc mặt kém đi rất nhiều.
Bất ngờ Lê Ân Ninh nói, không phải là anh ấy chứ?
Tô Tử không thích Ninh Nịnh còn có một nguyên nhân, đó là Tống Thiên Duệ thích Ninh Nịnh.
Mà cô ta không muốn liên hôn với nhà họ Doãn, cũng là vì cô ta thích Tống Thiên Duệ.
Quan hệ của nhà họ Tống và họ Tô khá tốt, hai nhà thường xuyên qua lại.
Từ khi Tô Tử mới biết yêu thì đã thích Tống Thiên Duệ.
Nhưng dường như Tống Thiên Duệ chỉ coi cô ta là em gái.
Anh ấy càng thích Ninh Nịnh hơn......
Nghĩ đến đây, đáy lòng Tô Tử bắt đầu chua xót, giây tiếp theo lại bị phẫn nộ bao trùm.
Cái con ngu Lê Ân Ninh này......
"Nịnh Nịnh cũng ở đây à?" Quả nhiên, Tống Thiên Duệ chưa nói mấy câu đã chuyển đề tài tới Hoa Vụ đang ở một xó, "Hiếm lắm mới thấy em ấy tới chơi đấy nhé."
"......" Ai.