Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
Beta by Phong Tuyết Vô Ngân.
====
Trùng tộc phát hiện có người trà trộn vào, đã thông báo cho toàn bộ Trùng tộc đợi ở bên ngoài phòng ấp trứng.
Phòng ấp trứng khép kín, chỉ có một cửa ra.
Cho nên Trùng tộc cũng không định đi vào, chuẩn bị ôm cây đợi thỏ ngay cửa.
Nhưng mà bọn họ đợi một lúc lâu, bên trong cũng không có ai ra.
Nhóm Trùng tộc bắt đầu thì thầm với nhau, giao lưu bằng ngôn ngữ bất đồng với nhân loại giao lưu.
Cuối cùng Trùng tộc cho rằng những người đó có lẽ đã chết trong dịch dinh dưỡng ở phòng ấp trứng.
Những dịch dinh dưỡng đó đối với con non mà nói thì là đồ tốt, nhưng đối với nhân loại mà nói lại chẳng phải thứ tốt gì.
Lúc mấy người kia rơi xuống cũng không có 'kén' bảo vệ, ở lâu trong dịch dinh dưỡng sẽ bị hòa tan.
Mấy con Trùng tộc thảo luận một lúc, quyết định đi báo cho Nữ vương.
Nhưng chúng nó vẫn cẩn thận để lại một số Trùng tộc canh gác ở đây đề phòng bất trắc.
......
......
Lúc này Hoa Vụ đang quan sát sự ra đời của con non Trùng tộc, chúng nó bò ra từ 'kén' trôi nổi trên mặt nước, không phải trông non nớt trắng nõn thì là màu kẹo ngọt cực kỳ mộng mơ —— ngoại trừ hình dạng có hơi xấu.
Nếu chúng nó có hình dạng đẹp hơn chút, trưởng thành còn vẫn duy trì dáng vẻ mộng mơ như vậy, thì hẳn sẽ không có nhiều người chán ghét bọn chúng đến vậy.
Không có ngoại hình thì đúng là thiệt thòi.
Hoa Vụ quan sát con non sinh ra xong, thuận tay giúp chúng nó kết thúc quãng đời ngắn ngủi này.
Đám kén này phần lớn đều chìm ở đáy nước, chiến sĩ mô phỏng người đi xuống xem qua, phía dưới chất đầy kén, không biết sâu bao nhiêu.
Lúc chúng nó chuẩn bị được sinh ra thì sẽ nổi lên trên mặt nước.
Lúc này đang có không ít con non bò tới chỗ cửa ra.
"Bây giờ phải làm sao?" Ân Phùng hỏi cô.
Hoa Vụ nhìn cửa ra cách đó không xa, lại nhìn mấy con non trắng trẻo mập mạp, "Chúng ta đã vào đây lâu vậy rồi mà không có Trùng tộc nào tiến vào, có thể bọn chúng xác định chúng ta sẽ chết ở bên trong, hoặc là đang ở bên ngoài chờ chúng ta đi ra."
Lúc nãy bọn họ cũng đã quan sát một lượt, ngoại trừ chỗ rơi xuống lúc ban đầu, thì ở đây cũng chỉ còn lại cái cửa ra này.
Bọn họ lại không biết bay, không có khả năng đi ra ngoài từ phía trên.
Cho nên đường ra duy nhất chính là cửa ra trước mặt bọn họ.
"Vậy chỉ có thể giết một đường ra ngoài." Ân Phùng nghe ra ẩn ý trong lời của Hoa Vụ.
"Con đường của Nữ vương chung quy vẫn phải dùng máu tươi để tẩy rửa."
"......"
Có bệnh.
"Anh nói xem, đám nhóc đó vừa mở mắt đã nhìn thấy chúng ta đầu tiên, vậy chúng nó có nhận chúng ta là cha mẹ hay không?"
Ân Phùng: "......"
Hắn không muốn có một đám con là sâu đâu!
Ân Phùng sợ giây tiếp theo Hoa Vụ sẽ đi qua đó nhận người thân, nhanh chóng nói: "Chúng nó không căn cứ vào cái này để nhận cha mẹ."
Khuôn mặt Hoa Vụ đầy vẻ tiếc nuối, "Thế thì thật đáng tiếc."
Giây tiếp theo Ân Phùng đã nhìn thấy cô giơ chiếc 'đao' được làm từ thi thể Trùng tộc, bắt đầu hiến tế toàn bộ đám con non Trùng tộc gần cửa như cắt lúa mạch, dọn ra một con đường tới cửa ra.
Ân Phùng: "......"
Con non mới sinh mặc dù có cơ thể rất lớn, nhưng da mỏng máu ít, không có bao nhiêu sức chiến đấu, cho dù là Phương Lang ở đây cũng đối phó được với chúng nó.
......
......
Trùng tộc canh giữ ở cửa rất nhiều ngày, nhưng bên trong vẫn không có ai ra ngoài.
Cuối cùng chúng nó không đợi được nữa, phái Trùng tộc vào bên trong xem xét.
Nhưng mà toàn bộ bên trong vẫn như thường, không phát hiện tung tích của nhân loại.
Sau khi thương lượng, Trùng tộc cảm thấy có thể người đã bị dịch dinh dưỡng ăn mòn, bọn họ trở về phục lệnh Nữ vương Trùng tộc.
Cuối cùng có thể đã xác định an toàn, báo động được dỡ bỏ.
Đóng kín nhiều ngày như vậy, bọn họ cần vận chuyển một đám con non mới sinh đi ra ngoài, trong lúc đám Trùng tộc này đang chuyển con non, Hoa Vụ và Ân Phùng đang trốn dưới lớp lông tơ mềm mại của một con non.
Trên người bọn họ bôi chất nhầy trong cơ thể con non Trùng tộc, Trùng tộc cũng không phát hiện bọn họ.
Con non phải được chuyển tới 'phòng nuôi dưỡng' của Trùng tộc, Hoa Vụ và Ân Phùng trốn được khá kỹ, nhưng mà lúc chiến sĩ mô phỏng người qua cánh cửa cuối cùng, cánh cửa đó đột nhiên vang lên.
Sau đó ——
Sau đó bọn họ bị phát hiện.
Một đám người bắt đầu gà bay chó sủa chạy trốn, kinh động đến toàn bộ thế giới ngầm.
Hoa Vụ và chiến sĩ mô phỏng người tách ra hành động.
Bọn họ phụ trách hấp dẫn lực chú ý của Trùng tộc, Hoa Vụ phụ trách tìm kiếm nữ vương Trùng tộc.
......
......
Tiền tuyến.
Sau khi Bách Tân kết thúc một trận chiến, cởi bỏ áo giáp dày nặng trên người, còn chưa kịp hít một hơi thì Phương Lang đã tìm tới.
"Công chúa đi lâu như vậy cũng chưa có tin tức, có thể đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?"
Phương Lang vừa bước vào đã nói một câu như thế.
Mấy ngày nay lỗ tai Bách Tân đã nghe đến chai luôn rồi, "Bệ hạ sẽ không sao."
Phương Lang đi qua đi lại: "Nơi công chúa đi chính là hang ổ của Trùng tộc, nơi đó có nữ vương Trùng tộc, tôi lo rằng......"
"Anh lo thì có ích lợi gì?" Bách Tân nói trúng tim đen: "Anh có thể giúp bệ hạ làm gì không?"
Phương Lang: "......"
Bách Tân bảo Phương Lang đừng cứ ở chỗ này của hắn lắc lư, hắn rất mệt, muốn nghỉ ngơi.
Phương Lang đành phải rời đi từng bước lưu luyến, hắn mới vừa đứng ở trên hành lang, bên ngoài liền có quan quân vội vàng tới báo tin.
Có Trùng tộc không biết từ đâu vòng đến sau lưng bọn họ, hiện giờ đang phát động tấn công với Trùng tộc khác.
Bọn họ bị mắc kẹt.
Bách Tân đương nhiên không thể thành công nghỉ ngơi, lại vội vã quay trở lại vị trí của bản thân.
Phương Lang không làm được gì, mỗi ngày chỉ có thể khẩn trương chú ý tình hình chiến đấu.
Trận chiến này, dưới sự chỉ huy của Bách Tân và dưới tình huống hy sinh không ít chiến sĩ mô phỏng người, cuối cùng không khiến cho phòng tuyến cuối cùng bị phá vỡ.
Nhưng nếu Trùng tộc lại đến một lần nữa thì chỉ sợ tình huống sẽ không còn khả quan.
Bây giờ bọn họ chỉ có thể cầu nguyện, cầu nguyện Nữ vương bệ hạ có thể tìm được Nữ vương Trùng tộc.
Tin tức xấu từ các nơi khác nhau truyền đến, Phương Lang so khoảng thời gian trước càng lo âu, tóc một phen một phen mà rớt.
Bách Tân trái lại rất bình tĩnh, chỉ là mệt mỏi từ giữa chân mày hắn, vẫn có thể nhìn ra hắn cũng không được tốt lắm.
"Tướng quân, chúng ta phải rút lui."
Bách Tân xoa xoa mày, "Có bao nhiêu người phía sau đã rút lui?"
Phía sau bọn họ còn có rất nhiều người thường, những người này căn bản không cách nào ngăn cản Trùng tộc.
"Không đến bốn mươi phần trăm."
Sắc mặt Bách Tân nặng nề: "Nếu bây giờ chúng ta rút lui, vậy bọn họ sẽ lập tức trở thành đồ ăn trong mâm Trùng tộc."
"Nhưng nếu bây giờ chúng ta không rút, chỉ sợ chúng ta cũng sẽ......" Quan quân đang nói chuyện dừng một chút, "Tướng quân, chúng ta cần phải đưa ra lựa chọn."
Bây giờ bọn họ rút lui, lùi ra xa hơn để lập phòng tuyến mới, có lẽ có thể kéo dài càng nhiều thời gian cho mọi người tranh thủ lui tán.
Nếu bọn họ không rút, chờ đại quân Trùng tộc tới đạp qua thi thể bọn họ, đến lúc đó Trùng tộc sẽ tiến vào sân sau, muốn phá kiểu gì liền phá kiểu đó.
Nhưng vào lúc này, có người tới báo: "Tướng quân, trên mạng có người tự xưng là hải tặc của Nữ Thần Sinh Mệnh tới tìm ngài."
Quan quân kỳ quái, "Hải tặc?"
Bách Tân lại không nghĩ nhiều, trực tiếp nói: "Nhận đi."
"Tướng quân?"
Bách Tân ý bảo hắn đừng nói chuyện, hình ảnh bên kia đã được kết nối.
"Chào anh Bách, tôi là Miêu Tứ." Người đối diện vừa tới đã báo tên tuổi.
Trước đây Bách Tân đi theo Hoa Vụ, thời gian ở lại Ngân Phục tinh cũng khá lâu, hắn từng gặp Miêu Tứ này, là người bên cạnh Ân Phùng.
Hắn cũng biết chuyện Ân Phùng rời đi cùng Hoa Vụ.
Lúc này Miêu Tứ tìm hắn, chỉ sợ là Ân Phùng đã có chỉ đạo trước.
____
—— Ngắm hoa trong sương ——
Các bảo bối, tuy cuối chương có nói là ban ngày 'bổ sung' hai chương, nhưng thực tế ta đã hoàn thành nội dung hôm nay trong ngày, không cần lùi đến ngày hôm sau mới bổ sung.
Hơn nữa mỗi ngày vẫn cập nhập 3 chương 6000 chữ như cũ, không phải hai chương nha ~
=====
Halo các khả ái, tối vui vẻ ❤