Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by DMP.

====

Trần Sóc sao có thể dễ dàng thả cô đi như vậy, truy hỏi công việc của Hoa Vụ là gì.

"Đương nhiên là nghề cũ." Dù sao rất nhanh Trần Sóc cũng sẽ biết, cho nên Hoa Vụ cũng không giấu giếm, "Về sau chúng ta vẫn là đồng nghiệp, có rất nhiều cơ hội gặp mặt, anh cũng đừng quá nhung nhớ tôi."

"Đóng phim? Em nhận được vai diễn?"

Trần Sóc nghĩ đến sự nổi tiếng trong thời gian gần đây và vài thành tích trước kia của cô, có người tìm cô cũng bình thường.

Hoa Vụ cười nhìn hắn: "Anh không mừng cho tôi sao?"

Trần Sóc bị nhìn chằm chằm như vậy, chỉ có thể cười gượng: "Đương nhiên là mừng cho em rồi."

Hoa Vụ: "Tôi biết mà, anh thật lòng tốt với tôi, bằng lòng để tôi tiến xa hơn."

Trần Sóc: "......"

Cảm giác kì lạ trong lòng Trần Sóc càng lớn hơn, cảm giác bất lực như có gì đó sắp thoát khỏi tầm kiểm soát của hắn dâng lên từ sâu trong lòng.

Đầu óc Trần Sóc nhanh chóng nảy số.

"Tiểu Vũ, em nhận được vai diễn, anh chắc chắn là mừng cho em, anh biết em thích nhất là diễn xuất, đây ước mơ của em......"

Giọng hắn hơi ngừng lại, chuyển đề tài, "Nhưng mà, em cũng biết trong cái giới này, cho dù em không chọc phải phiền toái, phiền toái cũng sẽ tới chọc em, bây giờ đến công ty em cũng không có, ai chống lưng cho em đây?"

"Anh sẽ không ngăn em đi đóng phim, hay là như này, em ký với công ty của anh, như vậy anh cũng có thể che chở em một chút, em thấy thế nào?"

"Có anh ở đây, anh có thể che chở cho em. Em đi chỗ khác, người khác sẽ không đối xử với em như anh."

Trần Sóc cảm thấy chắc là cô chỉ nhận được một vai diễn, nhưng chắc chắn không có công ty nào có thể ký hợp đồng với cô nhanh như vậy.

Cho nên bây giờ, hắn đưa ra đề nghị để cô ký với công ty mình, nhất định cô sẽ đồng ý.

Hoa Vụ 'a' một tiếng, giống như bừng tỉnh hỏi: "Hồi trước lúc tôi còn đang làm trợ lý cho anh, sao anh lại không nghĩ ra đề nghị hay như này? Anh không nghĩ đến sao?"

Vẻ mặt Trần Sóc tức khắc đông cứng.

Hoa Vụ nhấp môi cười xán lạn: "Xin lỗi nha, anh chậm một bước rồi, tôi đã ký với công ty mới."

Cô ở chỗ Trần Sóc, tiền lương không phải là công ty của hắn trả, là Trần Sóc trả tiền riêng.

Cho nên cô giống như một nhân viên tạm thời.

Ngay cả rắc rối khi đi ăn máng khác cũng không có.

Tay Trần Sóc đặt trên đầu gối, từ từ siết chặt, gân xanh trên mu bàn tay bắt đầu nổi lên.

Vốn là dung mạo tuấn mỹ, lúc này dù nhìn thế nào cũng thấy cứng ngắc mất tự nhiên, đáy mắt như bị một tầng mây đen che phủ, nhìn không rõ.

Trần Sóc rất khó khăn mới nghẹn ra được mấy chữ từ cổ họng: "Em ký với công ty nào?"

"Tinh Diệu."

"......"

Trần Sóc còn tưởng rằng cô ký với một công ty nhỏ, ai biết vừa mở miệng lại là Tinh Diệu.

"Em nghĩ kỹ rồi sao? Rời khỏi anh, em sẽ gặp phải khó khăn thật sự."

"Anh Trần, tôi là vì tốt cho anh." Hoa Vụ làm mặt chân thành: "Hot search lần trước anh cũng thấy rồi, nếu để các fan của anh tiếp tục hiểu lầm, đào ra chuyện trước kia của chúng ta, vậy anh phải làm sao?"

"Tôi thì không sao, nhưng hẳn là anh không muốn mọi người biết rằng ngày trước anh sống khó khăn như vậy phải không?"

Con người Trần Sóc rất sĩ diện, Hoa Vụ nghi ngờ sau này hắn giày vò nữ chính như vậy.

Nhất định là vì nữ chính đã từng thấy hắn lúc chật vật nhất.

Cho nên hắn muốn cho nữ chính càng chật vật hơn.

Đương nhiên đây chỉ là phỏng đoán ác ý của Hoa Vụ.

Hoa Vụ thấy Trần Sóc không nói gì, cô uống xong ly trà, lập tức đứng dậy: "Tiền lương tháng này, anh nhớ trả cho tôi nha, tin là anh Trần cũng không thiếu chút tiền ấy."

......

......

Đảo mắt đã sắp tới bữa tiệc mừng người mới của giải trí Tinh Diệu.

Lần này bữa tiệc chào mừng người mới làm rất long trọng, nghệ sĩ của công ty chỉ cần không phải loại lỗ vốn bỏ đi, đều được gọi về.

Cho nên Quách Thanh cố ý dặn dò cô, nhất định phải mặc đẹp một chút.

Ở giải trí Tinh Diệu, sự xuất hiện của những người mới cũng rất quan trọng.

Đầu tiên phải làm cho người của công ty biết, bộ dạng bạn rất bình hoa, người ta mới có thể cho bạn cơ hội biểu hiện, để bạn thể hiện tài hoa.

Hoa Vụ lục tung, cũng không tìm được một bộ lễ phục phù hợp.

Một cái duy nhất, lại là của Trần Sóc tặng.

Hoa Vụ cảm thấy mình là một nữ chính có quyết tâm, không thể vừa mới nói tôi phải rời khỏi anh, quay đầu lại mặc lễ phục người ta tặng được.

Cho nên cô quyết định tự đi mua một cái.

Lần trước bán...... Tố cáo Lữ Lương Mục, còn dư lại một ít tiền, hẳn là có thể mua một bộ lễ phục tử tế, về phần giá trị và nhãn hiệu gì, tạm thời không nằm trong phạm vi cân nhắc của cô.

Kiểu nữ chính bần cùng cố gắng, tạm thời không xứng được cân nhắc nhiều như vậy.

Hoa Vụ đi dạo phố nửa ngày, cuối cùng chọn được lễ phục, về đến nhà, cô trực tiếp nằm liệt trên sô pha, đi dạo phố đúng là thử thách năng lực hóa trang của nữ minh tinh mà.

Hoa Vụ mới vừa nằm xuống, còn chưa kịp nghỉ ngơi, đã có người gõ cửa giao chuyển phát nhanh.

Cô không mua đồ, nhưng người nhận và số điện thoại lại đúng là của cô.

Mở chuyển phát nhanh ra có một bộ lễ phục, còn là một bộ lễ phục hàng hiệu.

Hoa Vụ tưởng Quách Thanh nghĩ cách lấy được, gọi điện thoại hỏi anh ta: "Anh đưa lễ phục sao?"

"Không." Quách Thanh chắc là đang xử lý việc gì, bên kia rất ồn ào, tiếng nói chuyện rất lớn: "Cô nhận được lễ phục?"

"Không biết là ai tặng cho tôi một bộ lễ phục hiệu C......" Hoa Vụ nói: "Nếu không phải anh đưa thì thôi, tôi chỉ hỏi một chút."

"Vậy cô......" Quách Thanh còn muốn nói gì đó, Hoa Vụ đã cúp điện thoại.

Hoa Vụ nhìn chằm chằm bộ lễ phục trên sô pha, đi qua đi lại cân nhắc, chắc không phải là Trần Sóc đưa đâu nhỉ?

Ngày đó sau khi cô nói xong với Trần Sóc, hắn vẫn gửi lương cho cô đúng giờ.

Nhưng lúc sau lại không ngừng gọi điện cho cô.

Điện thoại không ai nghe, hắn lại bắt đầu nhắn tin.

Hết lần này đến lần khác vẫn chỉ là một ý —— Cô ở bên ngoài đầm rồng hang cọp, sống không được mấy ngày, phải dựa phải hắn.

Tang Vũ có thể sẽ.

Dù sao cô ấy cũng mang cái buff 'mỗi khi cạn máu nam chính từ trên trời rơi xuống cứu nguy' trên người.

Nhưng cô thì không giống nha!

Trước đây cô chính là đầm rồng hang cọp, còn sợ cái khác được sao?!

Cho nên Hoa Vụ căn bản không để ý tới hắn.

Nhưng trái lại hai ngày này Trần Sóc không có động tĩnh gì.

Chẳng lẽ đây là mánh khóe mới sao?

Chuyện tiệc chào mừng người mới của Tinh Diệu, chắc chắn đã truyền ra trong giới.

Trần Sóc muốn biết cũng rất dễ.

Hoa Vụ xách lễ phục giũ giũ, không phát hiện bất kì tờ giấy nào.

Cái này chắc không phải......

Trần Sóc tặng đồ, sẽ không làm anh hùng vô danh.

Hoa Vụ nhét lễ phục về, không định mặc bộ lễ phục này, nhỡ đâu là đồng nghiệp nào muốn hãm hại, làm xấu mặt mình trong tiệc chào mừng người mới thì làm sao bây giờ!

Ra khỏi cửa, lấy cẩn thận làm đầu.

......

......

Ngày tổ chức tiệc chào mừng người mới.

Hoa Vụ bắt xe đến khách sạn.

Quách Thanh ở một chỗ chờ cô, sau khi đón cô, trực tiếp đi vào từ một cái cửa hông.

Hoa Vụ thấy một cổng khác trải thảm đỏ, còn bày tường ký tên.

"Sao không đi bên kia?"

Quách Thanh bấm thang máy, dùng một loại ánh mắt 'tự xem lại bản thân' nhìn cô: "Lúc này cô mà xuất hiện ở đằng kia, hot search đêm nay chính là 'Nữ nghệ sĩ nổi tiếng sau khi tống cha ruột vào tù ký hợp đồng với giải trí Tinh Diệu'."

"Đây không phải hot search rất tốt sao, có sẵn không cần tốn tiền." Hoa Vụ hứng thú dạt dào nói: "Cơ hội để bạch phiêu* truyền thông cũng không nhiều mà."

*chơi (gái) không trả tiền.

"......"

Cô thì nghĩ thoáng thật.

Hoá ra vẫn là anh ta suy nghĩ nhiều.

Nhưng đã đến đây rồi, Quách Thanh cũng không định để cô qua.

Dù sao căn cứ vào điệu bộ nghĩ thoáng như vậy của cô, trực tiếp mở họp báo cá nhân trên thảm đỏ cũng không phải không thể.

A......

Đây chính là chưa ra mắt chính thức ở công ty, đã đắc tội các tiền bối định đua hương khoe sắc đêm nay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play