Triệu Khải Đồ bị bắt, Diễm quốc lại chịu một thất bại. Tuy đang phải nghỉ ngơi lấy lại sức, bọn họ cũng tranh thủ báo cáo tình huống này lên cho triều đình, chờ Nữ hoàng Diễm quốc ra quyết đoán. Nhưng không ai nghĩ đến, Hoa Xướng Vãn cũng không cho bọn họ thời gian tu dưỡng, vào lúc bọn họ rút đi, binh sĩ Đại Nhã đột nhiên từ hai bên xông ra, giáp công đội Diễm quốc, đồng thời còn sử dụng một phương thức du kích có thể nói là khá không biết xấu hổ.
Tập kích xong liền chạy, nhiều người đuổi vẫn chạy, ít người đuổi liền phản kích, nếu đối phương không đuổi thì quay đầu lại tập kích. Chỉ một đoạn đường ngắn ngủi, đã khiến đại quân Diễm quốc tổn thất gần sáu ngàn binh sĩ, mà Đại Nhã cũng chỉ tổn thất có mấy trăm người. Chiến tích như thế, cho dù có không biết xấu hổ một chút thì cũng tuyệt đối được khen thưởng.
Đại quân Diễm quốc chạy trối chết, mặc dù cũng có phản kích một chút, nhưng cuối cùng lại bởi vì thiếu khuyết sự lãnh đạo thống nhất mà mất đi tiên cơ, cuối cùng không thể không từ bỏ vị trí đại doanh vốn có, lại một lần nữa lui lại năm trăm dặm để cắm trại, đồng thời còn nghiêm phòng tử thủ, tuyệt đối không cho Đại Nhã tiếp tục có cơ hội đánh lén.
"Hiện tại đại doanh Diễm quốc phòng thủ như một cái mai rùa, khiến chúng ta cũng không tìm ra được phương pháp đánh lén, không bằng cứ mạnh mẽ tấn công đi. Dù sao binh lực chúng ta cũng không chênh lệch quá nhiều so với Diễm quốc, tuyệt đối có thể đánh bọn họ hoa rơi nước chảy." Trong doanh trướng chủ soái Đại Nhã, một đám người tụ tập cùng Hoa Xướng Vãn, còn người nói ra lời này đương nhiên là Hứa Linh Hạ, mấy ngày liên tiếp Diễm quốc co đầu rút cổ không chịu ra, thật sự đã khiến Hứa Linh Hạ có chút nóng nảy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT