Hứa Nam Nghị không ngủ không nghỉ trông coi Hoa Xướng Vãn, Tiểu Ly nhi và tiểu Tinh bảo cũng không muốn rời đi. Mặc dù buổi tối vẫn bị Tiểu Tam Tử mang ra ngoài nghỉ ngơi, nhưng lúc ban ngày thì gần như đều ở trong phòng không đi ra.
Lúc mới bắt đầu, Tiểu Ly nhi và tiểu Tinh bảo sẽ còn khóc, nhưng sau này cũng không biết là có phải hiểu chuyện hay không, hay là cảm thấy khóc cũng vô ích nên hai đứa bé đều không khóc nữa, chỉ yên lặng ngồi ở một bên chăm sóc. Mặc dù vẫn đúng hạn ăn cơm và đi ngủ, nhưng mười ngày qua, hai đứa bé đều gầy đi trông thấy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nà đều là thần sắc lo lắng.
Hoa Xướng Vãn mê man đến tối thứ mười, trong phòng chỉ còn lại có Hứa Nam Nghị và Hoa Xướng Vãn. Hứa Nam Nghị nắm thật chặt tay Hoa Xướng Vãn, âm thanh hơi nghẹn ngào nói: "Xướng Vãn, nàng còn chưa ngủ đủ sao? Có phải quá cực khổ rồi hay không, cho nên mới ngủ lâu như vậy?"
Vấn đề này của Hứa Nam Nghị đương nhiên là sẽ không có người nào trả lời, mà Hứa Nam Nghị dường như cũng không nghĩ là sẽ có người trả lời, tiếp tục nói: "Xướng Vãn, đừng ngủ nữa có được hay không, nàng ngủ nhiều ngày như vậy, còn chưa được ăn hột cơm nào, nàng có đói hay không? Nàng nhanh tỉnh dậy đi, tỉnh rồi ta sẽ làm cho nàng một đống thức ăn ngon. Nàng muốn ăn cái gì, ta liền làm cho nàng cái đó, đều làm thứ nàng thích ăn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT