Đại quân Diễm quốc tìm cả một đêm, nhưng vẫn không có tìm được bất luận một quân địch nào. Chẳng những ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi, mà còn ảnh hưởng khí thế của đại quân. Nếu như là người dẫn quân bình thường thì có lẽ sẽ để đại quân chỉnh đốn lại một phen, dưỡng đủ tinh thần để còn tái chiến, nhưng Triệu Khải Đồ thì không, tính tình hắn quá kiêu ngạo, không đành lòng nuốt trôi cục tức này. Vì vậy đúng rạng sáng ngày thứ hai, hắn mặc kệ mọi người ngăn cản, hạ đạt mệnh lệnh tiến công!
Công thành ít nhất phải cần binh lực gấp hai so với thủ thành thì mới xem như là chiếm hữu ưu thế, nhưng bây giờ binh lực song phương hiển nhiên là không sai biệt lắm. Diễm quốc mặc dù nhiều hơn một chút, nhưng không có chiếm được nhiều ưu thế lớn, muốn đánh hạ Cổ Lỗi thành thật sự là rất khó khăn. Nhất là khi đại quân Diễm quốc đã phải liên tiếp nếm mùi thất bại, cho dù không lui quân thì cũng phải cải biến một vài phương thức chiến đấu. Chỉ là Triệu Khải Đồ vốn dĩ không hề để ý tới đạo lý này, hắn tự mình lãnh binh, đi thẳng tới Cổ Lỗi thành!
Dưới Cổ Lỗi thành, hơn mười vạn đại quân Diễm quốc chờ xuất phát, bên trên Cổ Lỗi thành, hơn mười vạn đại quân Đại Nhã đã chuẩn bị sẵn sàng trận địa nghênh đón quân địch. Hoa Xướng Vãn mặc một bộ chiến giáp màu đen, đứng trên tường thành, từ trên cao nhìn đám người Triệu Khải Đồ.
"Ngươi chính là Hoa Xướng Vãn? Ả nữ nhân dựa vào nam nhân thượng vị? Cũng chả có gì đặc biệt!" Triệu Khải Đồ ngồi trên lưng ngựa ngửa đầu nhìn Hoa Xướng Vãn, giọng nói vô cùng khinh miệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT