Yến Chử đã quay lại rồi, có nghĩa là mọi người cũng có thể ăn cơm.
"Kim Bảo ngoan của mẹ, hai cái đùi gà này đều là của con cả. Con học hành vất vả, hao tổn đầu óc, ăn nhiều một chút để bồi bổ lại".
Thời gian một đêm là đủ để hầm con gà mái già mềm rục từ trong ra ngoài, hầm mới nấm hái trên núi của họ hàng trong thôn gửi cho, khi xốc nắp nồi lên, mùi hương lập tức làm cho người ta chảy nước miếng ròng ròng. Bây giờ là năm 1983, cuộc sống chắc chắn khá hơn những năm 1950 – 1960, nhưng chưa tới mức bữa cơm nào cũng có thịt, rất hiếm khi trong nhà hầm gà mái già.
Kim Trản Hoa tương đối thoải mái trong chuyện ăn uống, trong khi những nhà khác còn ăn ngũ cốc loại tốt trộn với ngũ cốc loại thô, Yến gia về cơ bản chỉ ăn gạo trắng và bánh bao màn thầu, thỉnh thoảng còn có món miến cải trắng và vài lát thịt heo hầm, hoặc mấy quả trứng gà luộc. Nói chung là vẫn khá dinh dưỡng, nhưng không xa xỉ tới mức mỗi bữa cơm đều có gà có vịt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT