“Kim Bảo, con trai cưng của mẹ, mau dậy ăn cơm!”.
Yến Chử vừa tiếp thu xong ký ức, đã nghe được một hồi tiếng đập cửa và giọng nói mềm mỏng ớn lạnh, anh trả lời và trèo xuống giường đất. Căn phòng tương đối đơn sơ, bức tranh chân dung chủ tịch dán trên tường đã có chút ố vàng và ẩm thấp, hình như là cũ lắm rồi. Tủ quần áo thô sơ, cửa tủ được khóa bằng chiếc khóa đồng khắc hoa. Ngoài tủ quần áo và giường đất, còn có một cái bàn giấy, bên trên bày ra mấy quyển sách, nhìn thoáng qua đều là chương trình học cấp hai.
Yến Chử khoác vào chiếc áo thủy thủ sọc xanh trắng thoạt nhìn vô cùng mới trên đầu giường và chiếc quần jeans ống hết sức rộng, trong phòng không có gương soi, nhưng dựa vào ký ức của cố chủ, Yến Chử biết dáng vẻ hiện tại của mình như thế nào. Gương mặt này của cố chủ, cho dù bình thường ăn mặc quê mùa, vẫn là một đứa trẻ trắng trẻo xinh đẹp. Nói đến chuyện này, ngoại trừ cố chủ ở thế giới “người đàn ông thành thật” ra, những chủ nhân của cơ thể mà Yến Chử xuyên vào hình như đều có ngoại hình không tệ. Không biết có được xem là an ủi hay không, nghĩ tới những vấn đề nan giải cần phải đối mặt ở thế giới này và yêu cầu mà người phó thác tâm nguyệt đặt ra cho anh, anh chỉ cảm giác chưa già mà đã bị chứng đau nửa đầu rồi.
“Đám nhóc này muốn tạo phản à! Cậu út của mấy đứa còn chưa dậy ăn cơm nữa đấy, thế mà dám cầm đũa lên rồi, một đám ranh con không có lương tâm, cẩn thận quạ mổ diều hâu tha đó!”. Kim Trản Hoa trừng mắt nhìn một đám cháu trai cháu gái đang nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn bằng ánh mắt háo hức, tức giận nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT