Mộng Uyển Tâm

C4 : "Tam Sinh Kiếp "


7 tháng


Đây là lần đầu tiên Thượng Quan Tịch đi xem hội đêm ,nàng khó tránh khỏi hiếu kì ,nhìn ngó khắp nơi .Từ phía người thổi lửa, tản ra những ngọn lửa cao vút ,khiến người xem vỗ tay không ngớt . Phía trước ẩn hiện một dòng sông ,trên mặt nước có thể thấy rõ rất nhiều hoa đăng trôi .Có lẽ ai cũng mong cầu được một năm vui vẻ ,thuận hòa ,phúc lộc ,bình an đến với gia đình mình 

Phía trên Tửu lâu cao ngàn thước có một chiếc cầu .Nghe nói đó là cầu Tình Nhân , cũng như tên của nó ,những người đi trên cầu phải thực sự là một đôi mới qua được nó . So với trên cầu lưa thưa bóng người thì bên sông giờ đang chật ních ,bóng người bước qua như nước.

Đằng sau nàng là hai nam tử .

Cố Mặc vẫn vậy ,lớp thanh y như sa mỏng , phối với gương mặt thanh thoát kia , nổi bật trên nền áo xanh ,y chăm chú dõi theo từng bước chân của Thượng Quan Tịch .

" Thượng Quan công tử, chàng đến rồi 
" Tịnh Lang , thiếp nhớ chàng " 

Một loạt thanh âm ríu rít, oanh oanh yến yến ,nhốn nháo gọi từ hai bên lầu các .Ánh mắt những cô nương hoa đầy trìu mến ái mộ mà vẫy vẫy khăn lụa về phía Thượng Quan Tịnh. 

Nhưng người nọ liếc cũng không thèm,hắn đã đổi một bộ tử y ,trông càng thêm yêu mĩ ,cuồng vọng . Suốt dọc đường , ánh mắt hắn từ đầu đến cuối vẫn nhìn về phía Cố Mặc ,không có chút nào dành cho vị muội muội đang nhảy nhót kia .

" Ca ca ..nhìn kìa " Thượng Quan Tịch reo lên : " Thật là đẹp " 

Từ phía xa, hàng nghìn chiếc đèn Khổng Minh đang bay lên giữa bầu trời đêm,sáng rực rỡ .Trên đèn còn có cả những dòng chữ mờ mờ thay cho lời ước nguyện...

Thượng Quan Tịnh ngần người ,hồi thần lại nhìn về phía muội muội muội mình chỉ. Ánh mắt hờ hững ,lướt qua ,rồi lại tiếp tục đi về phía trước .

Giữa lúc này ,một vở kịch buồn vang lên 

Thượng Quan Tịch hiếu kì hỏi,nhìn Cố Mặc : " Cố huynh ,huynh có biết vở kịch kia không ,sao lại nghe buồn thế ,trông bọn họ vừa khóc ,vừa cười kìa .Tại sao vậy ?" 

Cố Mặc nói :" Ta từng nghe qua rồi ,vở kịch này tên tự là " Tam sinh kiếp",rồi chậm rãi kể:" Nàng nhìn thấy tảng đá mà bọn họ đang vây quanh không ?
Đó là Tam Sinh thạch , mọi đôi tình nhân đều muốn khắc tên mình lên trên đó để ở bên nhau trọn đời trọn kiếp .Nhưng đâu biết Tam Sinh thạch này xóa đi bao nhiêu yêu thương ,oán hận ,bao mối tình hữu duyên ,vô phận ,có cầu cũng chẳng được ,nên mới vừa cười ,vừa khóc " .Y nói xong liền quay đầu nhìn thiếu nữ đang ngơ ngẩn ,biết được nàng vẫn chưa thoát ra khỏi vở kịch .

Không rõ tại sao ,Thượng Quan Tịch lại muốn qua đó để nhìn rõ hơn một chút , chân vô thức bước vào tửu lầu .Đột nhiên cổ tay bị ai đó nắm chặt kéo về phía bờ sông , rồi vô ý bị người đó đẩy lên thuyền .Ngẩng mặt nên nàng bất tri bất giác ,thấy được Thượng Quan Tịnh ở phía đối diện .

Giống như vừa nãy, nàng nghiễm nhiên bị loại cảm xúc đó chi phối . Kiểu như tim nàng bị bóp nghẹt lại , một khắc trước còn dây dưa triền miên, một khắc sau ngoảnh mặt làm dưng ,không quen không biết ,cũng tựu như là chưa từng quen ,một cảm giác được giải thoát ,tất cả chỉ còn lại nỗi nhớ mơ hồ ,không phân định được... 

Ngay cả khi bị ca ca kéo lên thuyền lúc nào ,nàng không hề hay biết .

Đến khi thuyền trôi ra giữa dòng,Thượng Quan Tịch mới hồi tỉnh lại trong tâm trạng rối bời .Ánh mắt oán trách liếc xéo ca ca mình ,lòng nàng rất không tình nguyện bị kéo trở về phủ sớm như vậy .

Nàng còn chưa được xem pháo hoa mà ,hơn nữa còn có thả hoa đăng ,đố đèn ...nàng còn chưa sờ qua ah!

Nào ngờ ca ca lại dứt khoát ,ngay cả một ánh mắt cũng không cho nàng .

Nàng tức giận không biết trút vào đâu ,giậu đổ bìm leo lấy chân đạp vào vành thuyền khiến con thuyền chao đảo một phen .

Cứ tưởng Thượng Quan Tịnh thấy vậy sẽ biết khó mà lui ,nhưng không nàng suýt ngất khi nhận được câu trả lời quái gở của hắn.

" Tịch nhi,muốn ta ném muội xuống sông cho cá ăn sao ?" Hắn cười híp mắt nói .
Góc nhỏ : 
Tịch nương tử :" Ta còn chưa xem bắn pháo hoa ,đoán đố đèn ,thả hoa đăng ...mà" 

Cố tướng công nhỏ giọng : " Nàng còn quên gì nữa không ? " ,ánh mắt chờ mong .

Tịch nương tử như nghĩ ngợi hồi lâu : "Ta hận không thể tận mắt chứng kiến "Tam Sinh kiếp " a ...

Cố tướng công ai oán : " Nàng vứt ta xó nào hả"

Tịch nương tử:"???"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play