Vân Hoa cung có lan can bằng ngọc chạm khắc, xa hoa lộng lẫy. Hằng ngày, Khuyên phi sẽ nắm tay Tiêu Vô Tiêu, dắt nàng đi dạo giải sầu.

Rời khỏi Ương Thanh cung, Khuyên phi dường như không còn bộ dạng ốm yếu như xưa nữa, cũng không còn toan tính muốn bóp chết nữ nhi của mình.

Khuyên phi luôn coi Tiêu Vô Tiêu như đứa trẻ lên ba, đi tới đâu cũng dắt tay nàng.



Chỉ khi có người đến dạy nghi thức cho Tiêu Vô Tiêu, Khuyên phi mới ôm chặt nữ nhi bày ra vẻ mặt bi thương.

“Vô Tiêu, ngươi phải ngoan, phải ngoan…”

Nhưng nàng chưa bao giờ nói Vô Tiêu, ngươi không cần phải đi hòa thân!

Mà thiên tử luôn đứng từ xa, lặng lẽ quan sát Khuyên phi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play