"Ngao ô ~" Cục Bột Trắng cảm thấy mỹ mãn mà chơi ván trượt, theo sát ở bên cạnh Lâm Hạ.

"Này đúng là con mèo thành tinh!" Dọc theo đường đi, nhìn thấy Cục Bột Trắng chơi ván trượt mọi người tấm tắc bảo lạ. Bất quá bọn họ cũng không quá để ý, một ít động vật thông minh sẽ bắt chước hành vi của con người. Trên mạng thường xuyên có động vật "Thành tinh" xuất hiện, bọn họ cũng là thấy nhiều rồi thành quen.

Về đến nhà, Lâm Hạ đem đồ vật buông xuống, bắt đầu chuẩn bị bữa tối. Cục Bột Trắng đang cao hứng, ở trong sân chơi ván trượt. Toàn bộ sân đều là thanh âm vui sướng của nhóc kêu lên.

Đường Ân Lãng khi trở về liền nhìn thấy Cục Bột Trắng đang chơi ván trượt.

"An An, ba ba đâu?" Đường Ân Lãng một thân tây trang mới vừa tan tầm trong tay xách theo cặp công văn.

"Ngao ô!" Ba ba đang nấu cơm! Cục Bột Trắng trượt đến trước mặt Đường Ân Lãng, phe phẩy cái đuôi.

"Ừ, cha đi xem chút." Đường Ân Lãng cong lưng sờ sờ Cục Bột Trắng, sau đó vào nhà tìm Lâm Hạ.

Hắn đem cặp đựng văn kiện bí mật của công ty tùy ý đặt ở trên sô pha, cởi áo khoác tây trang, kéo xuống cà vạt, tiếp theo cơi ra cúc áo trên cùng của áo sơmi, lộ ra cần cổ màu tiểu mạch.

"Cần anh làm cái gì không?" Đường Ân Lãng nhẹ nhàng lén lút đi vào, từ phía sau ôm lấy eo Lâm Hạ, đem anh vòng ở trong ngực.

"Anh đã trở lại." Lâm Hạ đang rửa rau tay ngừng chút, ngoảng lại nở nụ cười. "Chỗ này em đã chuẩn bị hết rồi, anh đi bồi bảo bảo chơi ván trượt đi!"

"Ừ." Đường Ân Lãng nhìn chung quanh một vòng, thấy Lâm Hạ đều làm tốt. Trừ bỏ mấy việc linh tinh trước khi nấu, hắn xác thật không thể giúp cái gì.

Đường Ân Lãng ngồi vào trên sô pha, biến thành Cục Bột To, sau đó từ trong quần áo chui ra, tiêu sái mà nhảy xuống sô pha, đi ra ngoài tìm Cục Bột Trắng.

Ở lần đầu tiên dạy Cục Bột Trắng chơi ván trượt, hắn đã muốn dùng nguyên hình bồi Cục Bột Trắng chơi, hôm nay rốt cuộc có thể quang minh chính đại mà làm.

"Ngao!" An An, cha bồi con chơi! Cục Bột To bước chân không tự chủ được mà nhanh hơn, hướng về Cục Bột Trắng chạy tới.

"Ngao ô!" Cha ơi! Cục Bột Trắng cao hứng mà đáp lại đại bạch hổ, trong lòng sung sướng không thôi. Vui quá, cha muốn bồi An An chơi ván trượt!

Cục Bột To thực mau tới bên người Cục Bột Trắng, dùng hình thú dạy nhóc phải làm như thế nào chơi ván trượt.

Cục Bột Trắng nhìn thấy Cục Bột To soái khí dùng ván trượt lướt qua chướng ngại vật, đảo ván, trên không trung quay người...... Đôi mắt lấp lánh ngôi sao, đầy mặt sùng bái.

"Ngao ô!" Oa, cha thật là lợi hại!
Đối với sự sùng bái của Cục Bột Trắng, Cục Bột To đắc ý mà vẫy vẫy cái đuôi, làm ra động tác càng huyễn khốc, dẫn tới Cục Bột Trắng lớn tiếng kinh hô.

"Ngao ô?" Cha ơi, người vì sao biết nhiều như vậy? Cục Bột Trắng cảm thấy đại bạch hổ thật là lợi hại, cái gì cũng biết, ngay cả chơi ván trượt đều có thể chơi ra nhiều hành động đa dạng như vậy......

"Ngao." Khi còn nhỏ cha cũng giống con thích chơi ván trượt. Cục Bột To thời điểm vẫn là ấu tể cũng thích chơi ván trượt, vẫn luôn chơi đến đại học. Lúc lên đại học, hắn còn tham gia câu lạc bộ trượt ván, đại biểu cậu lạc bộ tham gia thi đấu, còn được giải thưởng.

"Ngao ô!" An An cũng thích chơi ván trượt, vậy An An sẽ giống cha chơi ván trượt tốt như vậy sao? Cục Bột Trắng vẻ mặt đơn thuần hỏi.

"Ngao......" Sẽ được, bất quá An An muốn giống cha thì phải tập luyện nhiều hơn mới có thể chơi giỏi trượt ván...... Cục Bột To đứng đắn nghiêm túc dạy dỗ Cục Bột Trắng.

"Ngao ô!" An An biết rồi ạ! Cục Bột Trắng gật gật đầu, nghiêm túc mà nói.

"Ngao......" Kế tiếp, cha sẽ dạy con làm như thế nào chơi......
......
Canh nấu xong xuôi, Lâm Hạ đi ra ngoài kêu hai hổ trở về. Trải qua vận động kịch liệt thì phải cách một hồi ăn cơm mới tốt.

"Đại Bạch, bảo bảo, trở về nghỉ ngơi một chút."

Đi theo Lâm Hạ ra ngoài còn có Mạt Lị, nó phản xạ có điều kiện nghĩ đến một câu nói kinh điển —— "Đại Bạch, bảo bảo, mẹ ngươi kêu ngươi về nhà ăn cơm!"

"Ha ha!" Lâm Hạ nhịn không được cười rộ lên, Mạt Lị nói những lời này rất có đạo lý. Bọn họ như bây giờ, anh còn không phải là mẹ sao? Mang theo hai hổ lông xù xù, quả thực rầu thúi ruột.

"Ngao ô!" Ba ba, người mau nhìn An An! Cục Bột Trắng mới vừa học được một tư thế mới, hứng thú bừng bừng hướng về phía Lâm Hạ triển lãm.

"Được, ba ba nhìn." Lâm Hạ nghe vậy, liền đứng ở một bên xem Cục Bột Trắng biểu diễn.

"Ngao ô!" Cục Bột Trắng làm một động tác đảo ván, hoàn thành đến sạch sẽ lưu loát, nhìn không ra là vừa học xong.

"Bảo bảo giỏi quá!" Lâm Hạ giơ ngón tay cái lên khen Cục Bột Trắng. Cục Bột To ở một bên yên lặng bảo hộ Cục Bột Trắng an toàn sung sướng mà lắc lắc cái đuôi, trong lòng đi theo tự hào. Kỹ thuật của Cục Bột Trắng là do hắn dạy ra!

"Ngao ô!" Cục Bột Trắng biểu diễn xong, bình bịch chạy hướng về Lâm Hạ.

Lâm Hạ bế Cục Bột Trắng lên, bàn tay đặt ở chỗ trái tim nhóc, cảm thụ nhịp tim đập. Quả nhiên, vận động qua nên trái tim Cục Bột Trắng đang đập kịch liệt, nên dừng lại nghỉ ngơi.

"Xuống dưới chậm rãi đi một hồi nào." Lâm Hạ đem Cục Bột Trắng buông xuống, để chính nhóc tự đi thong thả, anh giúp Cục Bột To cùng Cục Bột Trắng chuẩn bị nước muối.

Cục Bột To sau khi trở về, biến lại thành hình thể ban đầu, sau đó bảo Lâm Hạ giúp hắn đem quần áo đặt lên trên lưng, chở quần áo đến phòng tắm biến trở về hình người. Sau khi biến trở về hình người Đường Ân Lãng liền cho Cục Bột Trắng uống nước muối, sau đó tiến vào phòng bếp giúp Lâm Hạ. Hắn không có gì phải làm, duy nhất có thể làm chính là lấy bát đũa đặt vào mâm. Dầu muối tương dấm đều để ở chỗ Lâm Hạ thuận tay, căn bản không cần đến hắn.

Trong TV chiếu những vai chính đó nấu cơm thêm muối thêm dầu ăn ý mười phần đều là gạt người cả, người thường xuyên nấu cơm khẳng định phải đem đồ dùng đặt ở chỗ mình thuận tay, bằng không không tiện lấy......

Đồ ăn làm tốt rồi, rốt cuộc Đường Ân Lãng cũng có đất dụng võ. Rửa chén bưng thức ăn đều là hắn làm, Lâm Hạ thừa dịp đồ ăn bưng lên bàn thì đi rửa rồi cắt sẵn trái cây ra.

Nhà bọn họ ăn thật sự tinh xảo, không chỉ có thái sắc phong phú chay mặn phối hợp, còn có trái cây thập cẩm. Ăn chán thịt, còn có thể ăn trái cây giải ngán.

Ăn xong cơm tối cũng ngồi tiêu thực xong, Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng đi tắm rửa. Lần này bọn họ động tác rất nhanh, so với ngày thường còn nhanh hơn mười phút.

"Ngao ô!" Ba ba, nhanh lên, mau bật TV! Cục Bột Trắng thúc giục Lâm Hạ nhanh bật lên.

"Không vội, vẫn còn mấy phút nữa mới đến." Lâm Hạ ngoài miệng là nói như vậy, nhưng bước chân của anh cũng là không tự chủ được mà nhanh hơn.

Lâm Hạ đem Cục Bột Trắng đặt trên trên sô pha rồi nhanh chóng mở TV ra, chuyển kênh sang đài quả cam.

"Ngao ô!" Chuẩn bị! Cục Bột Trắng ở trên sô pha tìm một vị trí thoải mái, lười nhác dựa vào.

Lâm Hạ chỉnh kênh xong, lập tức trở lại sô pha ngồi xuống, chờ đợi phim truyền hình bắt đầu.

Đêm nay là phim mới của Liễu Thời Hoán bắt đầu chiếu, sao lại có thể bỏ qua được chứ!

"Hai người muốn xem cái gì?" Đường Ân Lãng khó được dịp thấy Lâm Hạ kích động như thế, liền tò mò hỏi. Cùng lúc đó, trong lòng hắn có loại dự cảm không ổn.

"Quả cam độc bá kịch trường......" Đoạn trailer phim truyền hình qua đi, phim mới của Liễu Thời Hoán 《 Quyền Vương 》 bắt đầu chiếu.

"Ngao ô!" Bắt đầu rồi! Cục Bột Trắng kích động mà hô, hoàn toàn xem nhẹ Đường Ân Lãng nói, toàn thân tâm của nhóc đều đầu nhập TV.

"Đây là phim mới của Liễu Thời Hoán, bảo bảo rất thích Liễu Thời Hoán." Lâm Hạ trả lời, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm TV.

"......" Em cũng rất thích đi? Hành vi của Lâm Hạ không có giấu diếm được đôi mắt Đường Ân Lãng, biểu hiện rõ ràng như vậy, nhưng mà Cục Bột Trắng cũng không phát giác.

"Chúng ta cùng nhau xem đi, khẳng định đặc biệt hay." Lâm Hạ đối với Liễu Thời Hoán có sự sùng bái mù quáng. Liễu Thời Hoán xuất phẩm, tất xuất tinh phẩm. So với những loại phim thần tượng đầy cẩu huyết, phim truyền hình và điện ảnh của Liễu Thời Hoán chính là một dòng nước trong.

Sự nghiệp diễn xuất của Liễu Thời Hoán tràn ngập sắc thái truyền kỳ. Hắn xuất đạo 5 năm, năm thứ nhất diễn một bộ phim truyền hình, giành giải thưởng người mới xuất sắc nhất của phim truyền hình Hoa Quốc, năm thứ hai giành ngôi vị ảnh đế, năm thứ ba liên tục chiến đấu ở các chiến trường màn ảnh rộng, lấy được danh hiệu người mới xuất sắc nhất của dòng phim điện ảnh Hoa Quốc, năm thứ tư trực tiếp cầm cúp ảnh đế! Năm nay là năm thứ năm hắn xuất đạo, hai năm không có nhận phim truyền hình hắn lại trở về phim truyền hình. Này như thế nào có thể không khiến cho fans kích động!

Làm người chờ mong nhất chính là trong bộ phim mới 《 Quyền Vương 》 Liễu Thời Hoán diễn một nhân vật hoàn toàn tương phản với hình tượng của hắn trước giờ, nghe nói còn sẽ lộ ra cơ bụng...... Phim mới sở dĩ làm người chờ mong nguyên nhân do tướng mạo của Liễu Thời Hoán hùng thư mạc biện cái loại thiên âm nhu hình, hắn trời sinh một đôi mị nhãn, cười lên nhiếp nhân tâm phách. Fans ngầm kêu hắn là tiểu hồ ly, bởi vì hắn giống hồ ly đều rất câu nhân.

Rất khó tưởng tượng ra dáng người tinh tế diện mạo vũ mị như Liễu Thời Hoán đi diễn vai quyền anh, đây là tương phản lớn đến mức nào nha! Đối với hắn diễn một nhân vật như vậy, có người chờ mong có người không xem trọng, thậm chí còn có rất nhiều người bôi đen hắn. Tuy rằng các fans của Liễu Thời Hoán tức giận đến mức muốn cùng hắc tử đánh nhau, nhưng vẫn là mong phim mới của Liễu Thời Hoán tới vả mặt chúng.
......
Đường Ân Lãng cô đơn mà ngồi ở một bên, Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng không đếm xỉa tới hắn, lực chú ý của bọn họ đều ở trên TV, một chút đều chẳng phân cho hắn.

"Ngao ô!" Ngầu quá! "Wow!" Cục Bột Trắng cùng Lâm Hạ nhịn không được kinh hô. Không có biện pháp, cốt truyện quá kịch tính, ngay từ đầu chính là một hồi thi đấu quyền anh đầy kịch liệt. Động tác của Liễu Thời Hoán quá soái, ánh mắt hắn sắc bén, động tác nhanh gọn hữu lực, từng quyền sinh phong. Lúc này ánh mắt người xem không hề ngắm nhìn bề ngoài của hắn mà là bị mị lực của nhân vật chinh phục.

Hiện tại là một đoạn hồi tưởng, nhân vật chính do Liễu Thời Hoán thủ vai trong một lần thi đấu đã bị đối thủ đánh bại, sau đó vai chính bỗng nhiên tỉnh dậy, câu chuyện chính thức bắt đầu......

Một đêm hai tập căn bản không đủ xem, phim truyền hình chiếu xong, Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng chưa đã thèm, cùng nhau thảo luận.

"Ngao ô!" Thời Hoán ca ca quá soái! Hoắc hoắc! Cục Bột Trắng kích động nhảy dựng lên, làm ra động tác đánh quyền.

"Không sai, quả thực soái ngây người!" Ngao ngao ngao! Liễu Thời Hoán hung ác lên mê chết người! Nội tâm tiểu nhân trong Lâm Hạ kích động nhảy lên hào hứng.

"......" Đường Ân Lãng trầm mặc không nói. Vợ à, ở trước mặt lão công khen nam nhân khác thật sự được sao?
——
19/6/2020

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play