"Liễu Thời Hoán là em họ của anh." Nam nhân vẻ mặt đạm nhiên, nói đến phong khinh vân đạm, tựa như bình thường ăn cơm rồi ngủ bình đạm không có gì lạ, một chút gợn sóng cũng không có. Giống như cái người được ngàn vạn người truy phủng, fans vô số, truyền thuyết giống nhau đại minh tinh thân mang đầy truyền thuyết với hắn mà nói chỉ là một người thân thích bình thường mà thôi.
Lâm Hạ kích động đắc đến nỗi ngón tay run rẩy, đầu hưng phấn đến muốn nổ tung nồi, từng cụm pháo hoa bay lên trên không nở rộ, hoá thành từng đóa hoa sáng lạn.
Lâm Hạ thật cẩn thận mà chạm chạm vào quần áo Đường Ân Lãng, thanh âm không tự chủ được run rẩy lên.
"Thật vậy à......"
"Đúng vậy." Đường Ân Lãng nhíu mày, tâm tình không vui mà nhìn ánh mắt vui mừng của Lâm Hạ. Không nghĩ tới, trừ bỏ hắn cùng Cục Bột Trắng, Lâm Hạ còn thích người khác.
Bất quá, hắn không phải loại người ngang ngược vô lý. Lâm Hạ đối với Liễu Thời Hoán yêu thích là kiểu thích thần tượng, hơn nữa Liễu Thời Hoán là em họ của hắn, tưởng tượng như vậy điểm ghen tuông liền không còn nhiều nữa.
"Ngao ô!" Cha ơi, người có thể để cho con và ba gặp Thời Hoán ca ca không? Cục Bột Trắng cọ cọ Đường Ân Lãng, không ngừng làm nũng.
"Có thể." Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng lấy lòng khiến Đường Ân Lãng thực hưởng thụ, nghĩ đến này một lớn một nhỏ đêm nay khó mà ngủ được, dứt khoát cùng Liễu Thời Hoán gọi video.
Liễu Thời Hoán quay xong bộ phim 《 Quyền Vương 》 liền nghỉ ngơi một đoạn thời gian. Hắn quay phim số lượng không nhiều nhưng chất lượng rất tốt. Hắn không thiếu tiền cũng không thiếu danh khí, gặp được kịch bản tốt mới diễn, quay xong liền nghỉ ngơi làm chuyện khác, thật sự rất tùy tính.
"Anh họ, tìm em có việc gì sao?" Liễu Thời Hoán mới vừa tắm rửa xong, trên người bọc một kiện áo tắm dài, tùy ý rộng mở, lộ ra khuôn ngực rắn chắc. Hắn đối với màn ảnh cười câu nhân, mị nhãn như tơ.
"Có chút việc, vợ cùng con của tôi muốn gặp cậu." Đường Ân Lãng ghét bỏ mà dời mắt đi cho khỏi cay đôi mắt.
"Chị dâu cùng An An sao?" Đường Ân Lãng có vợ và con cũng chẳng phải bí mật gì trong gia tộc bọn họ, mọi người đều biết Đường Ân Lãng có một đứa con đáng yêu cùng một người bạn đời mở một cửa hàng sủng vật.
"Ngao ô!" Thời Hoán ca ca, chào anh ạ! Cục Bột Trắng thẹn thùng mà tránh ở phía sau Đường Ân Lãng, chậm rãi dò ra đầu, ngượng ngùng hướng về phía Liễu Thời Hoán vấn an.
"Chào bé ngoan An An!" Liễu Thời Hoán tay mắt lanh lẹ gói kỹ lưỡng áo tắm dài, làm chính mình thoạt nhìn đứng đắn lại, miễn cho bẩn đôi mắt ấu tể. Hắn vẫy vẫy tay, cười tủm tỉm cùng Cục Bột Trắng chào hỏi.
"Chào cậu!" Lâm Hạ nhìn thấy thần tượng, cũng là thập phần kích động.
"Chị...... Chào anh!" Liễu Thời Hoán vốn dĩ muốn gọi chị dâu, nhưng giáp mặt kêu một người nam nhân là chị dâu, hẳn là không tốt lắm nhỉ?
"Ngao ô!" Thời Hoán ca ca, An An rất thích anh! Cục Bột Trắng thẹn thùng cực kỳ, nói xong câu đó lại xấu hổ bưng kín mặt, trốn đến phía sau Đường Ân Lãng.
"Anh cũng rất thích An An!" Liễu Thời Hoán buồn cười mà nhìn Cục Bột Trắng, ánh mắt nhu hòa.
"Ngao ô......" An An rất thích Thời Hoán ca ca, Mông Chính ca ca cũng thích, Tử Ngọc ca ca cũng thích...... Cục Bột Trắng thò đầu từ phía sau lưng Đường Ân Lãng ra để nói, sau khi nói xong lại lùi về.
......
Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng đối mặt Liễu Thời Hoán thực câu nệ, cũng may Liễu Thời Hoán biết làm sinh động bầu không khí, tìm được đề tài cùng bọn họ trò chuyện. Chậm rãi, Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng thả lỏng tâm tư, hai người một hổ nói chuyện với nhau thật vui.
Trò chuyện một lúc, Liễu Thời Hoán nói muốn tới Giang Thành bên này nghỉ phép, còn cười tủm tỉm hỏi Đường Ân Lãng ngồi một bên áp khí rất thấp có thể chứ?
"Tùy cậu." Đường Ân Lãng có thể tưởng tượng được đến, Liễu Thời Hoán tới lúc sau, Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng tinh lực khẳng định muốn từ trên người hắn chuyển dời đến trên người Liễu Thời Hoán. Nhưng đối mặt với ánh mắt chờ mong của Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng, hắn có thể nói không sao?!
"Vậy nói rồi nhé." Liễu Thời Hoán nhìn thấy bộ dáng ăn mệt của Đường Ân Lãng, cười đến giống hệt hồ ly. Không đúng, hắn vốn dĩ chính là một con hồ ly.
"Yeah!" "Ngao ô!" Video sau khi kết thúc, Lâm Hạ cùng Cục Bột Trắng vui vẻ vỗ tay. Quá tuyệt vời, không bao lâu nữa bọn họ liền có thể nhìn thấy Liễu Thời Hoán chân thật bên ngoài!
Một người một hổ đập tay xong, đôi mắt đồng loạt nhìn về phía Đường Ân Lãng, ánh mắt kia tựa như gặp ân nhân cứu mạng.
"Ân Lãng, cảm ơn anh!" "Ngao ô!" Cha ơi, người thật là lợi hại! Vừa nói, Cục Bột Trắng vừa bổ nhào vào trong lòng Đường Ân Lãng, Đường Ân Lãng ôm lấy hai người bọn họ.
Lâm Hạ lần đầu tiên có loại cảm giác ôm được đùi vàng, anh biết thân phận Đường Ân Lãng bất phàm, nhưng thân phận của Đường Ân Lãng đối với sinh hoạt của bọn họ cũng không có sinh ra biến hoá quá lớn. Anh vẫn là ông chủ cửa hàng sủng vật, cách sống vẫn giống như trước.
Nhưng lúc này đây, Lâm Hạ mới cảm thấy mình ôm được đùi vàng. Thần tượng xa xôi không thể với tới thế nhưng là em họ Đường Ân Lãng, bọn họ còn gọi video nói chuyện phiếm nữa!
Cái đùi này quá lợi hại, anh phải ôm thật chặt mới được!
"Cảm ơn như thế nào đây?" Đường Ân Lãng lông mày nhướn lên, câu môi hỏi. Hắn muốn nhận chút thù lao, để giải toả ai oán hắn bị "vắng vẻ".
"Ngao ô!" An An có thể giúp cha mát xa! Cục Bột Trắng phe phẩy cái đuôi, nóng lòng muốn thử.
"Có thể. Còn em thì sao?" Đường Ân Lãng nhìn về phía Lâm Hạ, ánh mắt thẳng lăng lăng mà nhìn anh, không cần nói cũng biết.
Lâm Hạ nói điều thiếu nhi không nên nghe, anh hướng đến bên tai Đường Ân Lãng, nhẹ giọng nói: "Lấy thân báo đáp thế nào, đêm nay muốn làm......"
Tuy rằng hôm trước mới vừa làm rồi, nhưng thân thể Lâm Hạ khôi phục cũng không tồi, hơn nữa hiện tại anh rất kích động, chỉ nghĩ hung hăng làm một hồi, phát tiết nội tâm xao động.
"Được." Đường Ân Lãng bị hơi thở của Lâm Hạ thở ra làm cho lỗ tai ngứa, càng khiến cho dục vọng của hắn tăng lên. Hắn cảm thấy miệng khô lưỡi khô, nuốt nuốt nước miếng, hầu kết đi theo động lên.
"Em hống bảo bảo ngủ, anh thu thập một chút gian phòng cho khách cạnh ban công nhé." Lâm Hạ nói xong, ôm Cục Bột Trắng lên lầu ngủ.
Phòng cho khách trong miệng Lâm Hạ là căn phòng cách phòng ngủ của họ một gian phòng. Như vậy dù lớn tiếng kêu ra, cũng không sợ đánh thức Cục Bột Trắng.
Lâm Hạ không dám ở trong phòng ngủ có Cục Bột Trắng cùng Đường Ân Lãng làm loại chuyện này, vạn nhất Cục Bột Trắng tỉnh nhìn thấy thì làm sao bây giờ......
Đường Ân Lãng không nghĩ tới còn có loại này phúc lợi, không nhịn được mà bật cười. Bất quá phỏng chừng Cục Bột Trắng không ngủ nhanh như vậy, hắn liền chậm rãi đi tắm rửa, thu thập phòng cho khách.
Phòng cho khách thực sạch sẽ, Lâm Hạ một khi rảnh liền quét tước. Đường Ân Lãng cần phải làm là đem điều hoà bật lên, chuẩn bị tốt chăn gối, đem rèm kéo lên, lấy ra bcs cùng gel bôi trơn, sau đó nằm ở trên giường chờ Lâm Hạ qua đây.
Lâm Hạ dỗ Cục Bột Trắng ngủ xong dẫm lên dép lê qua đây. Vừa vào cửa, liền nhìn thấy Đường Ân Lãng nằm ở trên giường lộ ra khuôn ngực tinh tráng rắn chắc. Lâm Hạ đột nhiên nhào qua đi, đẩy gục Đường Ân Lãng......
Bóng đêm liêu nhân, trăng tĩnh như nước, cửa sổ đóng kín chỉ kéo rèm lên. Nhìn không ra một chút tình huống trong phòng, thường thường chỉ có từng tiếng nhỏ vụn rên rỉ vang lên......
"Ngao ô......" Rạng sáng, tới thời gian xi tiểu của Cục Bột Trắng, nhưng hai người lớn còn đang chơi đến kịch liệt, quên mất đứa con còn đang ngủ.
Cục Bột Trắng mơ thấy mình đi tới tiểu biệt thự của cha, ở đó có bể bơi. Nhóc bùm một tiếng nhảy vào trong nước, vui sướng mà bơi lội xung quanh.
"Ngao ô!" Ba ơi cha ơi, hai người mau nhìn An An, An An đang bơi lội! Cục Bột Trắng hưng phấn mà quay đầu lại hướng Lâm Hạ cùng Đường Ân Lãng đứng cạnh bể bơi hô lên, nhưng vừa quay đầu, bên cạnh bể bơi một người cũng không có.
Cùng lúc đó, một cổ nhiệt nóng ẩm từ dưới thân Cục Bột Trắng chảy ra, lộng ướt ga trải giường .....