Editor: Thỏ Ngọc
Nháy mắt, đã đến thứ sáu.
Sáng sớm sương mù dày đặc, tới lúc thể dục giữa giờ bên ngoài trời mưa phùn, nhà trường đành thông báo hủy hoạt động.
Cả lớp hoan hô một trận, Lâm Sơ Tinh xoa xoa bờ vai đang đau nhứt, quay người nhìn bàn cuối tổ bốn
Lần đầu tiên trong lịch sử, mấy nam sinh năng động không bay nhảy khi hết tiết, hôm nay cả bọn yên lặng ngồi tại chỗ làm bài tập về nhà, Từ Trì ngồi ở góc trong cùng, nằm dài lên bàn quay lưng về phía lớp học, không rõ là ngủ hay thức.
Lâm Sơ Tinh thu hồi ánh mắt, lắc lắc cánh tay Hứa Nhu: "Nhu Nhu hay là cậu đưa dùm tớ thư tình của đàn chị đi... "
"Thôi nha, bộ cậu muốn tớ chết trẻ à" Hứa Nhu trợn mắt một cái: "Ai mượn cậu hứa với người ta làm chi."
"có ai hứa đâu. "
Lâm Sơ Tinh sáng sớm đều đứng trực ở cổng trường cùng với hai chị lớp 11, kết thúc giờ trực hai người nhét cho cô bức thư tình nhờ đưa cho Từ Trì.
Cô nhớ lại thở dài: "Đàn chị chạy nhanh như thỏ, tớ còn chưa kịp phản ứng thì không thấy người ở đâu luôn."
"Cũng lạ, chị ấy không sợ tớ dục bức thư tình đó à?"
"Thách cậu đó, thư tình gửi cho lão đại cậu dám dục không? " Hứa Nhu đặt điện thoại xuống: "lở như ngày nào đó, lão đại với đàn chị yêu nhau thắm thiết, cậu nhất định là người đầu tiên bị lão đại giết cùng đuổi tận."
".........."
Lâm Sơ Tinh không có thời gian nó đùa với cô nàng, liền lấy phong thư màu hường phấn từ cặp ra, cúi đầu thở dài rồi nhét vô lại.
Từ Trì nguyên ngày đều có người vây quanh, Lâm Sơ Tinh lót dép canh cỡ nào cũng không tìm được cơ hội thích hợp, tới chiều vẫn chưa đưa được bức thư tình.
Tiết cuối buổi chiều là tiết thể dục, trời mưa nên vẫn còn hơi lạnh, giáo viên thể dục cũng không quá gắt, ra lệnh chạy hai vòng sân rồi phất tay bảo: "Các em hoạt động tự do đi, không thì về lớp gần hết tiết quay lại đây tập hợp điểm danh. "
Đám đông la hét một hồi, con trai hò hét chơi bóng rổ, con gái ngồi dưới bóng cây sân si chuyện đời.
Từ Trì không học tiết thể dục.
Trong lúc đang điểm danh, Lâm Sơ Tinh nghe lớp phó thể dục nói với giáo viên Từ Trì đang trong lớp ngủ.
Ngay khi giải tán, để hoạt động tự do, cô chào hỏi hứa nhu một cái sau đó lẻn về lớp.
Các lớp khác đều đang trong giờ học, Âm thanh duy nhất vang lên trong hành lang là tiếng giảng bài của giáo viên, Lâm Sơ Tinh đi thẳng lên lầu hai.
Đẩy cửa sau ra, phòng học trống trơn.
Cô hít một hơi nhìn xéo hành lang không một bóng người, không nghĩ nhiều nữa, cô lon ton về chỗ ngồi, lấy ra bức thư tình, tranh thủ không ai thấy nhét vào hộp bàn của Từ Trì.
Góc cuối của tổ 4 rất lộn xộn, vài điếu thuốc lá rơi giữa đống giấy lớn.
Bàn học của Từ Trì ở trong cùng, ngăn bàn nhét đầy sách không còn chỗ trống, Lâm Sơ Tinh đành dời vài cuốn mới miễn cưỡng nhét bức thư tình vào.
Cô thở phào nhẹ nhõm đứng dậy, ngay lúc quay lại, sợi gân liên kết não như muốn đứt lìa, Lâm Sơ Tinh đơ ra tại chỗ.
Ngay cửa sau, Từ Trì không biết đứng ở đó bao lâu, hai tay đút vào túi, dựa vào mép cửa, mắt đen láy nhìn cô chăm chú, tóc dài xõa trên trán hơi ướt đẫm, từng giọng nước từ từ rơi xuống đuôi tóc.
Ánh mắt chạm nhau.
Trên mặt anh mang theo nụ cười gian xảo, chậm rãi nói: "Lớp trưởng, đang lén lén làm gì đấy? "
Lâm Sơ Tinh không ngờ Từ Trì đột ngột quay lại, mí mắt hơi giật giật, nhịp tim run lên, ngón cái đặt lên bàn vô thức cong lên cào một đường.
Miệng đắng lưỡi khô, cô liếm môi một cái, nói thẳng ra: "Giúp đàn chị đưa thư tình cho cậu."
"À" Từ Trì cụp mắt xuống, không nhìn ra cảm xúc nào, thản nhiên bước tới đứng trước cô, đôi mắt đen dừng vài giây trên mặt Lâm Sơ Tinh: "Cậu đưa thư tình cho tớ?."
Lâm Sơ Tinh nhíu mày sửa lại lời nói: "Là học tỷ nhờ tớ đưa"
Anh duỗi tay kéo cái ghế ra, ngồi xuống xoay người một lên lôi bức thư tình cô vừa để trong ngăn bàn ra: "là cậu nhét đồ vào đây, làm tròn lên thì tức là cậu đưa thư tình cho tớ rồi."
Lâm Sơ Tinh: "........."
Im lặng một lát.
Tiếng mở phong bì vang lên trong phòng học vắng lặng.
Lâm Sơ Tinh cắm đầu lưỡi: "Cậu xem đi, tớ về học thể dục."
Ngay khi nói hết câu, một bàn tay từ phía sau nắm lấy cổ tay Lâm Sơ Tinh, lòng bàn tay nóng hổi áp vào xương cổ tay cô.
Cô hơi bất ngờ, sau đó mính môi: "Buông tay"
"Ừm" Từ Trì buông cổ tay cô ra, ngón trỏ xoa xoa ngón cái, nhích tới gần cô hơn: "Cậu đi rồi tớ biết giải quyết thư tình này làm sao? "
Lâm Sơ Tinh cau mày không nói chuyện.
Đáy lòng thấm than, có quỷ mới biết cậu muốn giải quyết thế nào.
Anh nhẹ nhàng tặc lưỡi một tiếng, đem phong thư mỏng để lên bàn, vừa định nói thì bên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân ồn ào, đám nam sinh đứng ngoài hành lang nói vọng vào: "A Trì, xuống sân chơi bóng không? "
Từ Trì quay đầu nhìn sang, "lát nữa đi."
Trong đám người có tiếng cười bỡn cợt, tiếng huýt sáo inh ỏi.
Từ Trì mặc kệ, anh đứng từ trên cao nhìn xuống Lâm Sơ Tinh, khóe miệng mang ý cười: "nói với học tỷ, tạm thời tớ không yêu đương."
Cô nhíu mày, mắt hạnh tròn xoe nhìn anh chăm chú, hỏi: "tại sao.... "
Tớ phải đi nói lại.
Còn chưa hết nửa câu, Từ Trì ngắt lời cô, làm ra vẻ lười biếng, cố ý hiểu sai lời nói Lâm Sơ Tinh
"Tại vì, yêu sớm ảnh hưởng đến việc học."
(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ