Thành công loại trừ suy nghĩ không trong sạch đó đi, khuôn mặt nàng dần dịu xuống, cả hai nhìn nhau, im lặng... được rồi, đây là lí do nàng không muốn im lặng khi có người ở cùng, thật áp lực.
" Em giúp cô sấy tóc " Ngôn Thanh Lãng đi đến tủ lấy ra cái máy sấy, ghim vào ổ điện rồi quỳ sau lưng Trạch Tịnh Cơ. Nàng chậm rãi lấy từng nắm tóc lên sấy, tay chạm vào từng sợi tóc mịn màng của cô, mùi hương nhàn nhạt phớt lên mũi, nàng bất giác đưa lên mũi, cùng một loại dầu gội sao lại thơm nhiều như vậy, nàng chuyển sang nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
Trạch Tịnh Cơ hưởng thụ chăm sóc vô cùng sung sướng, trong lòng nổi lên tâm tình cực kì vui vẻ, khoẻ miệng cong lên như chiếc lá trên cây uốn lại.
" Xong rồi ạ ".
Ngôn Thanh Lãng để máy sấy sang một bên rồi nằm cạnh Trạch Tịnh Cơ. Căn bản Ngôn Thanh Lãng luôn ngủ một mình mà dáng ngủ của nàng không tốt gì, bình thường tắt đèn nằm trên giường lăn lộn một chút sẽ ngay lập tức khép mắt ngủ như chết đi. Đêm nay xem như khác, có người ngủ cùng nhưng mà có chút không được thoải mái bởi vì không thể tự do lăn lộn còn vấn vướng lại một ít tạp niệm trong đầu từ cái khe kia.
Nàng xoay sang nhìn khuôn mặt Trạch Tịnh Cơ, góc nghiêng của cô thật sự đẹp, da mặt cũng tốt, không một chút tì vết, lại còn được phản chiếu từ ánh trăng ngoài cửa sổ cứ như 3 ngàn năm mới có 1 mỹ nữ được sinh ra, xinh đẹp như vậy, Ngôn Thanh Lãng nửa thân trên dựng, trời xui quỷ khiến nàng muốn thử độ mịn của khuôn mặt kia, nàng là người nghĩ liền hành động cho nên nhích người đưa khuôn mặt lại, đem đôi môi của mình đặt nhẹ lên đôi môi của cô, cơn lo sợ lập tức phát tán, sợ hãi làm cô tỉnh giấc nàng liền giật người lui lại một chút nữa là rớt sàn. Ngôn Thanh Lãng ngại ngùng chùm chăn toàn thân, che luôn cả cái đầu, cả đêm trằn trọc có người mặt đỏ suy nghĩ lung tung không chịu ngủ, mắt mỏi quá, mở không lên nữa rồi, cũng đã lỡ hôn rồi, bất quá thì bị xa lánh thôi. Nghĩ như vậy Ngôn Thanh Lãng từ từ chìm trong giấc ngủ... Trong mơ cũng là cảnh đẹp gợi tình, Ngôn Thanh Lãng thấy hình ảnh Trạch Tịnh Cơ thoả thân, uốn cong người vặn quẹo dưới thân đầy nước xuân, mà hình như ở trên cô còn có 1 nữ nhân xoa xoa nắn nắn cặp ngực to tròn chính là nàng, 2 người trông rất đang xxx nhau... không sai, là đang xxx nhau nhưng Ngôn Thanh Lãng dường như cảm thấy có cái gì đó chạm vào ngực mình, cảm giác như thật, nhanh mở cặp mắt nhìn cái tay trắng nõn vác trên ngực, nhìn nữ nhân bên kia đang cười, Ngôn Thanh Lãng trợn mắt.
" A!!! Cô bỏ cái tay ra khỏi ngực tôi!!!! " – Ngôn Thanh Lãng chỉ chỉ Trạch Tịnh Cơ.
" Sao em không tự gạt tay tôi sang một bên? Em hẳn rất thích điều này nhỉ? " – Trạch Tịnh Cơ cười gian hỏi.
" Từ khi nào cô có cái ý đồ bất chính với học sinh mình vậy?!! ".
" What?! Em nói như vậy không thẹn với lòng à? Tối qua không biết ai thừa cơ hội cho tôi 1 cái hôn xuyên tâm nha ~~ ".