Hốt hoảng muốn nói gì đó nhưng nghĩ lại khép miệng, Ngôn Thanh Lãng bắt đầu di chuyển chậm nhịp ngón tay, ôn nhu đưa vào rút ra giống như Trạch Tịnh Cơ đã vì mình làm. Tiếng thở dốc của Trạch Tịnh Cơ mỗi lúc gấp bằng với tốc độ ngón tay của nàng, nàng đưa vào chính là khó khăn trút hơi, rút ra chính là không thể thả lỏng cơ thể.
Địa phương nóng ẩm xung quanh, nó đang hút lấy ngón tay của nàng, thấy rõ ràng khuôn mặt động tình của Trạch Tịnh Cơ, thì ra đây là tâm tình tốt của người chủ động... lấp đầy cho người mình yêu, ý nghĩ hiện tại của nàng.
" Trước giờ chỉ toàn chị làm cho em, hãy để em lần này làm cho chị thoả mãn ".
Tiết tấu mỗi lúc mỗi nhanh, dịch thể theo chuyển động ra vào của ngón tay mà đổ ra như suối, cơ thể mẫn cảm của Trạch Tịnh Cơ đang du dương theo nhịp điệu không có trật tự của Ngôn Thanh Lãng, một vũng nước dục vọng đang nhấn chìm cô.
Sự hưng phấn lên cao trào, não bộ sẽ không còn được tỉnh táo, âm lượng của Trạch Tịnh Cơ nâng cao theo những gì Ngôn Thanh Lãng đang làm.
" A a ưʍ... ".
Nhìn bộ dáng mê hồn của cô trong cơn hoan lạc, dù men say vẫn còn nhưng nàng không muốn dừng tay, không ngừng thúc đẩy ngón tay vào. Cố gắng đến phút cuối, để Trạch Tịnh Cơ tận hưởng được cái gì là đỉnh điểm của thoả mãn giống như cô đã cho mình.
Eo nhỏ của Trạch Tịnh Cơ tạo thành vòng cung, một tiếng rên lớn cuối cùng phát ra sau đó hạ ụp xuống, Ngôn Thanh Lãng biết nàng đã làm được điều đó cho cô. Đại sự xong xuôi, phiền muộn trong lòng tan mất, nàng rút ra ngón tay dính nước đục và một ít sợi máu, ngủ một giấc vô mộng.
Trạch Tịnh Cơ nhìn Ngôn Thanh Lãng một cảm giác yêu thương mãnh liệt đập vào lòng, mày đậm mi dày, mũi thẳng môi hồng, cảm giác âm áp khi ở gần chính là người con gái này một đời mang đến cho mình. Cô với lấy cái túi xách ở đâu giường đem ra điện thoại, đánh trước một cuộc gọi.
" Tuần sau ở địa chỉ X giao cho hai trăm cánh hoa hồng ".
"... ".
Gọi thêm một cuộc đến Lãnh Mỹ.
" Gíup tôi thứ tư mang Thanh Lãng đi chơi ".
"... ".
< Một lần đầu tiên em chủ động hôn chị vào bảy năm trước là đủ rồi, những lần khác chị phải mạnh mẽ để làm cho em, cảm ơn em đã dạy chị làm thế nào để dũng cảm chủ động >.
- --------------------------------
BỐN NĂM SAU.
" Chi Tâm à, sao trước giờ tớ không thấy ba của cậu vậy? ".
Một dáng đứa trẻ nhỏ nhắn tươi cười theo sau bé gái tên gọi Chi Tâm, bằng ánh mắt lanh lợi Chi Tâm hưng phấn đáp lại.
" Tớ làm gì có ba a nhưng tớ có hai mẹ mẹ, hai mẹ mẹ lúc nào cũng thương yêu tớ, a! hai người đó đứng ở trước chiếc xe hơi đó đó ".
" Bạn của Chi Tâm à? Hai đứa phải hoà đồng bên nhau nha ".
Chi Tâm nói tạm biệt cùng bạn xong xoay cười tươi rạng rỡ, đôi mắt long lanh chớp chớp nói với Ngôn Thanh Lãng và Trạch Tịnh Cơ.
" Gia đình chúng ta về thôi ".
" Gia đình chúng ta về thôi ".
Mỗi người một bên nắm lấy bàn tay xinh xắn của Trạch Chi Tâm ở giữa, ba người xuất hiện làm cho người nhìn vào phải nhận định đây là một gia đình.
- ---------------------
Xong rồi, ngủ trước đi đã mai tính tiếp truyện thứ hai =))))))