"Tao biết mày si tình, nhưng tao không yêu mày dù cho nhân sinh của tao gần 18 năm hàng ngày nhìn thấy mày đầu tiên vẫn không có nghĩa tao thích mày dù một chút".
Đặt cặp chân thon dài trắng, thân cao 1m70 của bạn năm cuối phổ thông xuống sàn, vươn tay dậy, chuẩn bị quần áo vào nhà vệ sinh, đánh răng, rửa mặt xong bước lại gần kính kéo hộc tủ lấy ít phấn hồng thoa lên mặt choi có lệ, ngũ quan của Ngôn Thanh Lãng rất đẹp, đôi mắt to tròn, hàng lông mi dài cong vút, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng luôn đỏ tươi như thoa mật ong, khuôn mặt kết hợp với mái tóc dài mịn màu hạt dẻ được buộc cao để lộ vẻ thanh tù cả nước da trắng không tì vết.
Do là buổi khai giảng của phổ thông năm cuối nên cả sân trường đều đầy ghế và người, khi Ngôn Thanh Lãng bước vào ai cũng phải đưa mắt nhìn vì vẻ hào quang sáng sủa của nàng, nàng vẫn cứ nghênh mặt bước đi không quan tâm đến ánh nhìn của mọi người, do muốn thoát khỏi sự bàn tán xung quanh, nàng đạp đôi giày sandal đi nhanh hơn, tốc độ di chuyển hơi nhanh, nàng bị vấp chân, mấy cậu bạn trai chuẩn bị tư thế đón mỹ nhân ngã, cho đến khi...