Sau hơn nửa tiếng chơi đùa, cả Thời Dư và cá voi sát thủ nhỏ đều thở hổn hển, một người một cá voi nằm ngửa trên mặt biển, tận hưởng khoảnh khắc yên tĩnh.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cá voi sát thủ nhỏ hùng hùng hổ hổ hứa hẹn vô số lợi ích cho chính cha mẹ của nó, ví dụ như chủ động giúp dì ba gặm da chết trên lưng, giúp chú tám bắt một con tôm hùm mà ông thích nhất.
Cá voi sát thủ bày tỏ: Quên đi, đứa trẻ nhà mình, mặc dù ngớ ngẩn một chút ngu ngốc một chút, nhưng dù thế nào nó cũng là của riêng họ, nên hãy nuông chiều nó.
Bà mỉm cười mà không nói.
Con người này vừa mới gặp Tắc Dực, khẳng định bị dọa không nhẹ, chúng vẫn không nên đi lên góp vui, để cho cậu và đứa nhỏ nhất chơi một chút thư giãn đi.
Mèo hệ thống đã sớm chịu không nổi đi vào phòng nghỉ ngơi.
Ánh sáng ban ngày, những sợi nắng vàng xuyên qua những đám mây, đột nhiên thắp sáng toàn bộ thế giới.
Thời Dư vốn thoải mái đến sắp ngủ thiếp đi, bị một tia nắng này đánh thức, cậu ngồi dậy, con cá voi sát thủ nhỏ phía dưới vặn vẹo thân thể, vây đuôi cực lớn vẫy vài cái trên mặt biển, giống như hỏi cậu đang làm cái gì.
Thời Dư không nhịn được cười cười, nhưng tinh thần và thân thể của cậu đều đã mệt mỏi đến cực hạn, dường như một giây sau là có thể ngủ được. Cậu xoay người hôn lên hàm của con cá voi sát thủ nhỏ, sau đó nhảy xuống nước bơi trở lại bờ, lúc này mới phát hiện mình ở dưới nước gần một giờ, nhưng làn da không có dấu hiệu trắng bệch.
Hết sức nổi lên mặt nước, cơ thể trở nên nặng nề hơn. Thời Dư lười biếng ngáp một cái, phất phất tay với cá voi sát thủ nhỏ, cá voi sát thủ nhỏ bơi đến gần cậu, nổi lên mặt biển, vẻ mặt đờ đẫn nhìn cậu.
Thời Dư chăm chú nhìn khuôn mặt cá đen trắng rõ ràng kia, nhịn không được cười cười, lại vẫy tay với nó: “Được rồi, tao mệt quá, trở về nghỉ ngơi, mày cũng nhanh chóng trở về nghỉ ngơi đi!”
“Ô ô——” Cá voi sát thủ nhỏ kêu hai tiếng, thấy Thời Dư xoay người đi vào trong phòng, đột nhiên có chút mất mát vẫy đuôi. Đợi đến khi bóng lưng Thời Dư hoàn toàn biến mất, nó mới lặn xuống nước, đi tìm họ hàng của mình.
Thời Dư trở về phòng tắm rửa trước, rửa sạch toàn thân nước muối, cũng mặc kệ tóc không sấy khô, liền nằm lên giường, không đến vài giây đã ngủ thiếp đi.
Khi Thời Dư nằm xuống, mèo hệ thống mở mắt, bước chân tao nhã đi đến bên cạnh Thời Dư, nghe thấy hô hấp vững vàng của cậu, mèo hệ thống thở dài, vung móng vuốt, dùng phương pháp đặc biệt xóa sạch đoạn cảm xúc bất thường kia của Thời Dư.
Kí chủ xảy ra chuyện gì, mỗi ngày cảm xúc đều thay đổi rất nhanh, mèo hệ thống sợ hãi sẽ gây ra thương tổn không thể xoay chuyển đối với Thời Dư, mới bất đắc dĩ sử dụng điểm tích lũy nhân viên của mình đổi lấy một đạo cụ đặc biệt, đạo cụ này sẽ làm cho Thời Dư nhớ tới một đoạn thời điểm mà cảm giác trở nên vô cùng bình tĩnh, giống như là đang xem chuyện xưa của người khác vậy.
Đạo cụ kia rất đắt tiền, kho vàng nhỏ của nó còn phải chuẩn bị lấy ra dưỡng lão, không thể thường xuyên để Thời Dư dùng – quan trọng là dùng nhiều dễ bị chứng mất cảm xúc, đến lúc đó cho dù nhiệm vụ hoàn thành, Thời Dư lại biến thành một người gỗ, có thể trực tiếp đi Thiếu Lâm Tự ứng tuyển vị trí trụ trì, đảm bảo tránh xa tham, si, dục, sân.
Nó nghi ngờ rằng nó trước đó sẽ bị Thời Dư đánh cho đến khi chết tại chỗ.
Thời Dư cũng không phải là chim tốt gì.
Nó nâng móng vuốt gãi gãi lỗ tai mình, dựa vào Thời Dư cũng cùng nhau nghỉ ngơi.
Hôm sau thức dậy, Thời Dư vẫn đi đánh răng rửa mặt như thường lệ, mèo hệ thống hiếm khi không thúc giục cậu đi nấu cơm, mà đi theo bên chân cậu phát cho cậu nhiệm vụ hàng ngày mới nhất: [[Hàng ngày! Súng bắt nạt nhỏ!] được bật, người làm nhiệm vụ cần sử dụng súng để bắt bất kỳ con cá nào, phần thưởng nhiệm vụ cho là token X250, [súng cá sắc bén] X1.]
Thời Dư nghe vậy, ngậm bàn chải đánh răng trợn trắng mắt: “Hệ thống có phải cậu bị bệnh không, nơi này là biển xa, sâu mấy ngàn mét, cậu đặc biệt bảo tôi xuống nước dùng súng cá đánh cá không? Cậu không sợ tôi bị cá mập ăn sao!]
Cái gọi là súng cá còn được gọi là súng bắn cá, chính là một khẩu súng tương tự sử dụng vòng đệm cao su có độ đàn hồi cao để thực hiện bắn tên đánh bắt cá, phía trên có dây an toàn và cò súng, phía sau mũi tên là dây câu cá, sau khi mũi tên chạm vào cá, con cá có thể được kéo trở lại qua dây câu.
Nhưng loại súng cá này hoạt động dưới nước, thường chỉ có những người trẻ tuổi có kỹ năng dưới nước tốt dám chơi trò này. Hơn nữa bình thường khi dùng súng cá đánh bắt ngoại trừ xuống nước, trên thuyền phải có thêm một người khác, như vậy người ở dưới nước một khi gặp nguy hiểm, bị dòng hải lưu cuốn trôi hoặc là bị cá lớn kéo không cách nào tự mình nổi lên, phải dựa vào người trên thuyền kéo dây an toàn kéo người lên thuyền.
Khả năng thủy chung của Shi Yu chỉ có thể coi là chấp nhận được, xa quê hơn mười năm, nhất định không bằng một người chơi bời từ nhỏ, nhưng so với dân văn phòng ở thành phố, kỹ thuật dưới nước là rất tốt.
Nhưng nếu như không có sự giúp đỡ của hệ thống cho năng lực dưới nước, cậu chơi cái này chính là chết.
Emmmm... Cậu bắt đầu hoài nghi lý do của hệ thống khi đổi năng lực cho cậu là đúng hay sai.
Con mèo hệ thống cũng trợn trắng mắt, nói: [Bầy cá voi sát thủ thường xuyên chơi với cậu đóng quân ở phía dưới, con cá mập nào sẽ nghĩ tới cậu mà đi lang thang chứ? Hơn nữa, cậu có thể trở lại bờ biển để bắt cá!]
[Với trình độ bây giờ của cậu, lặn xuống hơn mười mét vẫn dễ dàng, lại không cần lên để thở, cậu cứ ngồi xổm khi nào có đàn cá tới không phải là xong rồi sao.] Mèo hệ thống nói tiếp: [Nhiệm vụ này nhất định phải làm, con trai, trốn tránh không giải quyết được vấn đề - khi ao cá thăng cấp lên cấp ba phải có một đạo cụ then chốt, tỷ lệ rớt vật phẩm nầy rất thấp, chính là ngẫu nhiên rơi xuống trong loạt nhiệm vụ súng cá, hơn nữa chỉ có một cách này, cậu không làm từ bây giờ, chẳng lẽ cậu muốn bị kẹt ở đầu cấp hai sao?]
Thời Dư suy nghĩ một chút rồi hỏi: [Bây giờ còn bao lâu nữa là đến ao cá cấp hai?]
[Còn sớm.] Mèo hệ thống kiểm tra thanh tiến độ một cái: [Cậu cần phải nhanh lên, dựa theo tiến độ hiện tại của cậu ít nhất còn phải chờ bốn năm tháng mới có thể thăng ao cá cấp hai, làm thêm một chút nhiệm vụ, như vậy nhanh nhất hơn một tháng là có thể thăng cấp hai.]
Mèo hệ thống rất hay bỏ qua một câu – nếu cậu may mắn.
[...] Thời Dư vắt khăn che lên mặt, cậu suy tư trong chớp mắt nói: [Được rồi, vậy thì nhanh lên đi, sớm ngày đạt đủ cấp độ tất cả mọi người đều được giải thoát.]
[OK~] Mèo hệ thống đáp một tiếng: [Vậy hôm nay sẽ không cho cậu nhiệm vụ khác, trước tiên cậu làm quen với súng cá này một chút, chờ cậu thuần thục hơn tôi sẽ tìm cho cậu một số nhiệm vụ liên quan...] ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Nó nói đến điều này, tự nhiên tiếp tục hỏi: [Nói mới nhớ, cậu đã gặp chuyện gì ngày hôm qua? Đường tình cảm dao động lớn như vậy, nếu đuổi kịp lần trước cậu sẽ bị giết đấy.]
Thời Dư nhớ lại một chút, nhưng chợt thấy mình bình tĩnh lạ thường khi nhớ lại cảnh đó, không hề gợn sóng, cậu hời hợt như đang nói hôm qua xem một bộ phim như: [Hôm qua tôi thiếu chút nữa bị tam sát - gặp được người cá rồi.]
Con mèo hệ thống trong lòng kêu rên một tiếng - nó! Chỉ có vậy! Biết! Nói!
[Cậu không sao chứ? Cậu ổn chứ? Vậy làm sao cậu thoát khỏi đó?]
Vì sao Thời Dư lại thường xuyên gặp BOSS đẳng cấp thế giới như vậy? Chẳng lẽ là con quỷ của hệ thống chính? Trước đó rõ ràng người cá tổng cộng mới xuất hiện một lần! Số lần anh ta chạm mặt Thời Dư tùy tiện tính toán cũng so với lúc trước cậu làm 9998 nhiệm vụ cộng lại còn nhiều hơn.
Thời Dư nghiêng đầu suy nghĩ một chút, treo khăn mặt lên: [... Tôi không biết? Dù sau khi tỉnh lại, tôi liền nằm trên bụng cá voi sát thủ nhỏ và chơi đùa với đám cá voi sát thủ.]
[... Ồ, vậy thì lần sau hãy cẩn thận.] Mèo hệ thống yếu ớt nói một câu: [Nếu không chúng ta đổi chỗ khác đi? Tôi luôn cảm thấy tần suất xuất hiện của người cá ở đây cũng quá cao.]
Thời Dư nghiêm túc suy nghĩ một chút tính khả thi: [Cứ như vậy đi, vấn đề này lần trước đã thảo luận qua - lần này không giết tôi, có lẽ lần sau cũng sẽ không giết nữa.]
[Hơn nữa lần này tôi hẳn là bị người cá đánh dấu bằng pheromone, thật sự muốn giết tôi, trừ phi tôi vĩnh viễn không tới gần biển, nếu không anh ta có thể làm gì?]
Mèo hệ thống vẫy đuôi, mặc định là Thời Dư nói đúng.
Thời Dư hiện tại rất tự giác cho cơm vào nồi sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ rồi xách xô ra cho cá ăn, đợi đến khi cho cá ăn xong, thức ăn cũng không còn nhiều lắm.
Chờ giải quyết xong vấn đề cá nhân, Thời Dư ngồi xổm bên cạnh tàu cá quan sát vật phẩm nhiệm vụ ban đầu mà hệ thống đưa ra - [súng cá đơn giản].
Các mục trên được mô tả là:
[Đúng như tên gọi của nó, đây là một khẩu súng cá đơn giản và dễ sử dụng, xuất phát từ dây chuyền lắp ráp hệ thống 8848 xuất sắc. Tuy nhiên, bởi vì vật liệu sản xuất là quá đơn giản, dẫn đến chất lượng của nó không phải là rất tốt. Tất cả trong tất cả, đây là một thứ tạm thời tốt để sử dụng. ]
[Đánh giá của hệ thống: Vâng, đó là một sản phẩm dùng một lần, không cần phải quá quan tâm đến chất lượng.]
[Đánh giá của nhà thiết kế: Chất lượng thực sự thực sự rất kém, khi sử dụng nó phải cẩn thận.]
Thời Dư cầm súng cá thử tay, trọng lượng vừa phải, hình dáng đúng là có ý nghĩa của một khẩu súng. Cậu bật an toàn, tay cầm súng bỏ xuống dưới nước, bắn thử một lần, cảm nhận được độ giật phía sau khi ở trong nước một chút, đừng nói, độ giật phía sau thật đúng là không nhỏ, ít nhất lúc cậu cầm súng trong tay cảm giác được khi bóp cò, tay cậu bị giật hơi nhấc lên, rõ ràng độ chính xác cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Cậu thử kéo mũi tên bắn ra về phía sau, dây câu quấn quanh phía sau ước chừng khoảng bảy tám thước, không tính là ngắn.
Bởi vì lần thử nghiệm này xác suất lớn sẽ tương đối dài, cậu nhất định phải mặc áo lặn và chân vịt, quần áo lặn có thể tránh được vết cắn từ một số sứa hoặc động vật khác, mà chân vịt có thể tăng lực đẩy của cậu trong nước.
Cậu buộc dây an toàn vào thắt lưng, đầu còn lại buộc vào cột của tàu cá, dây an toàn ước chừng dài năm mươi thước, đảm bảo cậu sẽ không lặn xuống một độ sâu mà cậu không thể chịu đựng được, hơn nữa mức độ vững chắc của sợi dây thừng đủ để đối kháng với dòng hải lưu bình thường, để cậu không đến mức bị dòng hải lưu cuốn trôi. Cậu thậm chí còn chuẩn bị kính bơi bịt mũi và chuẩn bị cho một cuộc chiến lâu dài.
Mèo hệ thống ngồi xổm ở một bên nhìn cậu thu thập, còn hỗ trợ ngậm tấm xốp lại đây, để Thời Dư buộc vào dây thừng, như vậy vạn nhất trên đường mệt mỏi có thể dựa vào tấm xốp nghỉ ngơi một lát. Thời Dư thu thập xong tất cả, làm động tác ‘Tôi đi’ với mèo hệ thống, dáng người tự nhiên ngửa ra sau, nhảy vào trong biển.
Thời Dư xuống biển, còn chưa đợi bọt nước xung quanh tản đi, đã có một con cá màu hồng phấn giống như tên lửa đụng vào trong ngực cậu, cậu theo bản năng đưa tay ôm lấy cá heo hồng, cá heo hồng phát ra một loạt tiếng kêu hoảng sợ: “Anh anh——!”
Nước biển xung quanh đột nhiên tràn về phía Thời Dư, Thời Dư nhìn theo hướng của cá heo hồng, liền thấy cá voi sát thủ nhỏ lao tới: “Ô ——!”
[Nhân loại cứu mạng a——!]
[Đồ khốn kiếp còn dám trở về! Hôm nay tôi ăn cá heo! ... Uh, uh? Con người, anh xuống chơi với tôi à? Tôi rất hạnh phúc! Anh thật dễ thương!]
Sắc mặt thay đổi trong một giây, cá voi sát thủ thu hồi hàm răng hung dữ lộ ra, tiến lên dùng miệng cực lớn hôn rồi cọ cọ Thời Dư.
Cá heo hồng thấy dáng vẻ của cá voi sát thủ nhỏ nhào vào trong ngực Thời Dư, hơn nữa không dấu vết ăn nó, trái tim vắt ngang, tránh thoát khỏi vòng tay của Thời Dư, sau đó Thời Dư trợn mắt há hốc mồm nhìn cá heo hồng tự động nhảy lên tàu đánh cá, vặn vẹo người nhảy xuống lưới đánh cá gần nhất.
“!”
[Cứu mạng, tôi không muốn ở bên ngoài nữa!]
Cá voi sát thủ nhỏ để lộ hàm răng sắc nhọn về phía cá heo hồng: [Đ.M.M!]
Quay đầu lại: [Nhân loại, hôn một cái!]
App TYT & Ý Hiên Các team