Lúc Chương Thi Vũ đến đón Khuyết Dĩ Ngưng, thì thấy tâm tình nàng rất tốt, nghĩ đến chắc là đồi sống tình cảm đang trôi chảy, cô cười không nói gì lái xe đi.

Khuyết Dĩ Ngưng ngồi ghế sau, mũi hít một cái.

"Đổi phong cách nước hoa? đang yêu?"

Khuyết Dĩ Ngưng vừa chọc ghẹo vừa thuận miệng hỏi, khiến Chương Thi Vũ đỏ mặt.

"Cũng không tính là yêu đương, hắn đang theo đuổi tôi, sếp à, sao chị phát hiện ra vậy?"

Chương Thi Vũ có chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn Khuyết Dĩ Ngưng qua gương chiếu hậu.

"Bình thường cô dùng nước hoa không cố định một loại, nhưng phong cách đều giống giống nhau, nhưng hôm nay cô dùng loại mùi ngọt hơn một chút, đây là biểu hiển của cô gái đang mở lòng yêu đương, xem ra người tặng nước hoa cho cô có học hành bài bản."

Khuyết Dĩ Ngưng vừa mở tài liệu, vừa giải thích.

Trong lòng Chương Thi Vũ lại nể sếp của mình thêm một phần, chuyên tâm lái xe.

Khuyết Dĩ Ngưng đến Khuyết thị, bắt đầu một ngày bận rộn.

Khuyết Lâm Dương cũng không có yên tĩnh, tuy không nhúng tay vào hạng mục mới, nhưng âm thầm phá hoại thì vẫn có.

Chỉ mới vài ngày, trong nội bộ liền có tin đồn xấu.

"Nghe gì chưa? hoàng thái nữ và vị kia quan hệ không tốt như lời đồn đâu nhé, trước kia hoàng thái nữ đến công ty tìm giám đốc thí nói là rất thân á."

"Quan hệ chắc chắn là không tốt rồi, cái này liên quan đến chuyện tranh đoạt mà, hoàng thái nữ vừa vào công ty đã thể hiện thái độ với giám đốc rồi á, giám đốc mỗi lần cười đi vào thì đi ra mặt nhăn mày nhó."

"Không chỉ vậy đâu nha, nàng còn hay làm khó dễ giám đốc nữa đó, mà giám đốc thật ra cũng rất tốt, năng lực giỏi đối với nhân viên cũng tốt mà."

"Nói cũng phải, cô ấy cũng thái quá rồi đó...."

Trong phòng trà nước có người thì thào, Chương Thi Vũ vừa vào âm thanh liền biến mất, Chương Thi Vũ báo chuyện này lại cho Khuyết Dĩ Ngưng.

Vì vậy khi Khuyết Lâm Dương đến bàn luận chuyện kinh doanh với Khuyết Dĩ Ngưng lần tiếp theo, nàng đặc biệt mở rộng cửa, sau đó cười đem Khuyết Lâm Dương tiễn ra ngoài.

"Đại ca à, chúng ta đang kinh doanh, không cần diễn nhiều như vậy đâu, nếu không em sẽ thấy tiếc cho giới giải trí vì thiếu đi một nhân tài biết diễn như anh đó."

Khuyết Dĩ Ngưng khoanh tay, âm thanh vang vọng, toàn bộ nhân viên đang làm việc dỏng tai nghe rõ ràng, có người nhịn không được cười thành tiếng.

Khuyết Dĩ Ngưng vừa nói, lời đồn trong công ty lại nổi lên.

Tiếng ve kêu giữa hè, lại vài ngày trôi qua.

Từ khi Khuyết Dĩ Ngưng đến công ty, thì vẫn luôn đề phòng Khuyết Lâm Dương, khiến hắn không có chỗ trỗng để chui, Khuyết Lâm Dương cố gắng phá đổ nàng từ từ, nhưng mà càng chờ càng không thấy cơ hội, hắn chờ không nổi.

Khuyết Lâm Dương rốt cuộc dự định ra tay.

Khuyết Lâm Dương âm thầm làm chuyện mờ ám, Khuyết Dĩ Ngưng đã biết hắn đang bán tháo cổ phần công ty, lần trước nàng dựa lưng Cố Sơn Tuyết đánh một trận kinh doanh, khiến cho một ít thế lực bại lộ trước mắt Khuyết Lâm Dương, Khuyết Lâm Dương là người cẩn thận, cho nên vừa nghe tiếng gió, Khuyết Dĩ Ngưng liền tìm những thế lực không liên quan đến nàng, để bọn họ phân tán thu mua cổ phần trên tay Khuyết Lâm Dương.

Nhưng Khuyết Lâm Dương rất cẩn thận, liên tiếp nhiều ngày, chỉ quyết định bán một ít.

Cổ phần của hắn không nằm trong tay Khuyết Dĩ Ngưng hoàn toàn, nàng chỉ thu được 4%, còn lại 1% trong tay người khác, nhưng không có gì đáng ngại.

Làm xong mọi chuyện, Khuyết Lâm Dương giữ sắc mặt bình thường đến Khuyết gia.

"Ba, mẹ, Tiếu Tiếu ở chỗ hai người cũng lâu rồi, cũng đến lúc con nên đón về nhà rồi."

Khuyết Lâm Dương nhìn Tiếu Tiếu ngồi trên sofa, vẫy tay với nàng.

Tiếu Tiếu cầm sách trong tay nhìn Khuyết Lâm Dương vẫy tay với mình, không dám chạy đến.

Lúc trước Tiếu Tiếu còn thích về nhà, nhưng mẹ thường xuyên đến thăm nàng hay đưa nàng ra ngoài chơi cũng khiến nàng dần dần không còn mong muốn về nhà, dù sao thì khi đó mẹ cũng bên cạnh nàng.

Khuyết Dĩ Ngưng không biết Hầu Man Ny nói gì với Tiếu Tiếu, ngược lại ít nghe nàng nói đến ba mình, mỗi lần Khuyết Lâm Dương đến thăm nàng, nàng cũng không có nhiệt tình gì.

Tuy tính cách nàng hướng nội, nhưng Khuyết Dĩ Ngưng biết, Tiếu Tiếu nhất định là biết cái gì, bắt đầu xa lánh Khuyết Lâm Dương, có hướng tốt rồi, nên nàng không ngăn Hầu Man Ny đưa Tiếu Tiếu ra ngoài chơi.

"Ba à, con không muốn về nhà, con ở nhà ông bà nội rất tốt, con muốn ở lại lâu hơn."

Tiếu Tiếu ngồi trên sofa nói, ánh mắt sáng ngời chớp chớp, dù tuổi không lớn, nhưng lại trầm ổn hơn bạn cùng trang lứa.

Khuyết Hán Nghĩa cùng Vưu Lan Thanh vui mừng trong lòng, dùng ánh mắt sủng ái nhìn nàng, nhưng khi nhìn Khuyết Lâm Dương thì tiếu ý nhạt đi.

"Lâm Dương à, con cũng thấy rồi đó, đứa nhỏ nhớ chúng ta, dù sao hai chúng ta ở nhà cũng nhàn rỗi, Tiếu Tiếu ở cùng chúng ta cũng không sẽ không cô đơn, con bận rộn công việc, thì cứ chuyên tâm làm việc đi."

"Nhưng mà con cũng nhớ Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu, ba đây nè, con không muốn về với ba hả?"

Khuyết Lâm Dương đến gần, Tiếu Tiếu lắc đầu, từ trên sofa đứng dậy.

"Ba, con đi vệ sinh trước, con muốn ở cùng ông bà nội, con không về đâu."

Tiếu Tiếu như sợ bị Khuyết Lâm Dương bắt đi, tiểu chân ngắn vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.

Khuyết Lâm Dương nhíu mày, nhìn nàng trốn đi xa.

"Vậy được rồi, lần sau con quay lại đón con bé."

Khuyết Lâm Dương nói vậy, nhìn cả nhà Khuyết gia một lần, cuối cùng nhìn Khuyết Dĩ Ngưng, cười nhếch mép với nàng một cái.

Tiếng kèn không tiếng động vào lúc này thổi lên, có gì đó ở trong tối kéo rèm che.

Sáng ngày thứ hai, thông tin bùng bổ, chiếm trang đầu các tờ báo.

"Nhà chúng ta bạc đãi hắn, hắn còn có mặt mũi nói ra những lời này!"

Khuyết Hán Nghĩa tức giận ném tờ báo đi, nhìn di động không ngừng đổ chuông, mặt lạnh nghe máy.

"Khuyết gia vì muốn giao quyền thừa kế cho con gái út, nên tìm mọi cách đuổi con nuôi ra khỏi công ty? làm đại trùng hút máu cũng chỉ như vậy thôi, vạch trần diện mạo ghê tởm của giới tư bản?"

Khuyết Dĩ Ngưng đọc tiêu đề, vẻ mặt cất dấu châm chọc.

Đúng là không ngoài dự liệu của nàng, Khuyết Lâm Dương vẫn đang xây dựng hình thượng mình là người bị hại.

Tất cả các tờ báo lớn nhỏ cùng thông tin nghị luận, không chỗ nào là không đưa tin chỉ trích Khuyết gia vô đạo đức, nhận con nuôi chỉ muốn lợi dụng giá trị của hắn, sau đó thì đá ra ngoài. Không ngừng thổi phồng hình tượng của Khuyết Lâm Dương tốt hơn, hắn đang làm chuyện tốt chỉ hận Khuyết gia toàn là ác nhân.

Khuyết Hán Nghĩa nhận được nhiều cuộc điện thoại, chỉ có một ít là hỏi thăm, phần lớn là chê bai chỉ trích, Vưu Lan Thanh bên này điện thoại cũng không dùng, hai vợ chồng già tức run người.

Khuyết Tử Tịch cũng giải thích với bạn bè trong giới, nhưng cũng không có tác dụng gì, đến cả nàng cũng không tránh được sự dị nghị.

Điện thoại của Khuyết Dĩ Ngưng cũng không có sự yên tĩnh, nhưng nàng chỉ tiếp những cuộc gọi quan trọng.

Khuyết Lâm Dương còn mở buổi họp báo, vẻ mặt tiều tụy, tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với Khuyết gia, hiện trường nước mắt sụt sùi ai cũng nghĩ hắn rất hoàn mỹ tốt đẹp.

Chỉ trong một buổi sáng, danh tiếng Khuyết gia coi như thúi hoắc, trở thành cái đích cho mọi người phỉ nhổ, thậm chí còn có dòng chữ tẩy chay Khuyết gia.

"Không sao đâu, hắn muốn diễn, vậy chúng ta cứ xem hắn ở trên đài làm sao bị nhục."

Khuyết Dĩ Ngưng cũng không lo lắng tức giận, nàng nhìn sắc mặt Khuyết Lâm Dương trên bản tin, cười lạnh một tiếng.

"Ba à, nếu hắn đã ra tay đoạn tuyệt quan hệ trước, vậy thì ba tổ chức cuộc họp gia tộc trước đí, xóa tên hắn khỏi gia phả, không cần vội, dựa theo kế hoạch, chúng ta từ từ đánh."

Khuyết Hán Nghĩa đã dùng sự giao thiệp lên kết của mình lót đường cho nàng rồi, trong khoảng thời gian Khuyết Lâm Dương ẩn mình, nàng cũng đã nhanh chóng nắm quyền, không chỉ quản lí một hạng mục.

Khuyết Hán Nghĩa uống thuốc trợ tim, giữ cho mình được tỉnh táo, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng khi đối mặt vào lúc này, vẫn không nhịn được mà tức giận.

Dù sao cũng là đứa con nuôi do mình nuôi dạy trưởng thành, cứ vậy độc ác mà đâm bọn họ một dao.

Trên đời sao có loại người như vậy chứ? Khuyết Hán Nghĩa sống lâu vậy rồi, cũng chưa từng nghĩ đến.

Ông gọi điện, sắc mặt lạnh lùng ra lệnh.

Khác với lần trước đánh dồn dập trên mạng, với tình huống này, Khuyết Dĩ Ngưng cũng không vội vàng.

Dù sao cũng là người ở định sự nghiệp, có một con hồ ly thấy gió thì sẽ có mưa.

Trước cửa nhà Khuyết gia có phóng viên, Chương Thi Vũ gọi cho Khuyết Dĩ Ngưng, nói trước cửa Khuyết thị cũng có một đám phóng viên đứng chặn cửa, thậm chí bọn họ chặn cửa Khuyết thị xong còn kéo nhau đi đường khác chặn xe của Khuyết Dĩ Ngưng.

Khuyết Dĩ Ngưng vừa ra khỏi nhà thì thấy đám phóng viên vây quanh trước cửa nhà Khuyết gia, đối mặt với câu hỏi của phóng viên, nàng chỉ lắc đầu đi vào xe.

Trước cửa Khuyết thị, theo gió mà đến phóng viên tụ tập rất nhiều, Khuyết Dĩ Ngưng vừa xuống xe đã bị chặn, vệ sĩ đứng trước mặt mở đường cho nàng, bên tai là âm thanh hồn ào truy hỏi.

"Khuyết tiểu thư, xin hỏi tất cả những lời Khuyết Lâm Dương tiên sinh nói có phải thật không? các người thực sự làm chuyện hút máu người xong rồi vứt bỏ như vậy thật à?"

"Khuyết tiểu thư, Khuyết Lâm Dương tiên sinh làm việc ở Khuyết thị mấy chục năm mà chẳng được gì từ Khuyết gia, phải bỏ đi, đối với chuyện này cô có ý kiến gì không?"

"Khuyết tiểu thư, thực sự có phải như lời đồn bên ngoài, cô chỉ coi Khuyết tiên sinh như ván cầu, chỉ hưởng thụ thành quả của ngài ấy?"

"Khuyết tiểu thư, nghe nói nghành cô học không phải là cái này, nếu cô cầm quyền được như ý muốn, vậy cô có nghĩ là mình sẽ gánh nổi cái này một mình không?

"Khuyết tiểu thư....."

Cục diện lộn xộn, đám phóng viên chụp loạn xa máy quay đủ kiểu dí vào mặt Khuyết Dĩ Ngưng.

Khuyết Dĩ Ngưng đứng vững, nhìn màn ảnh, tùy ý chọn một máy quay.

"Toàn bộ mọi chuyện tôi sẽ dùng hành động để chứng minh, tóm lại đều là giả, có một số người vừa sáng sớm đã bắt đầu lừa gạt, sớm muộn cũng sẽ bị vạch trần, đây không phải chuyện quan trọng khiến tôi để ý, nói mình đáng thương bị hại thì mới là kiểu mốt của thế giới." khí sắc Khuyết Dĩ Ngưng nhìn khá tốt, môi mỏng diễm lệ khẽ cong, khí thế nữ vương không hề giấu trút xuống, "những lời này tôi chỉ nói một lần, hy vọng mọi người đừng nhầm lẫn, việc hắn làm khiến cả nhà chúng tôi ghê tởm, từ hôm nay trở đi hắn không còn là người nhà họ Khuyết nữa."

"Hắn không xứng."

Khuyết Dĩ Ngưng nói ra ba chừ nhàn nhạt, mười phần trào phúng, phóng viên chụp ảnh ghi hình thấy vậy càng thêm hưng phấn.

Đám phóng viên còn muốn hỏi thêm, nhưng bị ánh mắt như đao của Khuyết Dĩ Ngưng làm dừng tại chỗ.

Khuyết Dĩ Ngưng xuyên qua đám người đi vào công ty, trên dưới công ty vì biến cố này mà không được ổn định, Khuyết Dĩ Ngưng đi qua bàn tiếp tân, liền chào hỏi.

Khuyết Dĩ Ngưng gật đầu nhẹ với nàng một cái, lên thang máy chuyên dụng, chuẩn bị xử lý bão táp cho Khuyết Lâm Dương bày ra.

Vì chuyện này, Khuyết gia bị ảnh hưởng danh tiếng không nhỏ, thị trường chứng khoán tụt dốc, nhân viên trong công ty tức giận không ít.

Đại hội cổ đông vội vàng tổ chức, mọi người nghị luận ầm ĩ.

"Đại ca, anh làm vậy là có ý gì? anh quyết định để Ngưng Ngưng là làm chủ chính? hiện tại mọi thứ đã thành như vậy rồi, đó không phải là kết quả do quyết định anh làm ra sao? Lâm Dương vì nhà chúng ta không tính công lao thì cũng có khổ lao nhiều năm, anh nói đuổi thì đuổi, đúng là khiến người ta thất vọng lạnh lòng mà!"

Khuyết tứ thúc là người đầu tiên nói chuyện, ánh mắt của hắn oán giận, hiển nhiên không hiểu gì.

"Chú câm miệng cho tôi!"

Hiện tại trở mặt rồi, Khuyết Hán Nghĩa cũng không cần nhịn, vỗ bàn quát lớn.

Khuyết tứ thúc đã có tuổi, đã lâu chưa bị ai nạt vô mặt như vậy, hiện tại còn đang ở trước mặt nhiều người bị quát vô mặt liền tức giận đỏ mặt.

"Chú biết cái gì mà hùa theo người khác nói luyên thuyên hả? nhiều năm qua, tôi để tay lên ngực tự hỏi, Khuyết Hán Nghĩa tôi, Khuyết gia chúng ta không làm cái gì có lỗi với tên Lâm Dương kia, nuôi một tên vong ân phụ nghĩa, hắn độc ác còn quay ngược lại cắn một nhát, người quen biết thì không hiểu, nhưng còn chú, lão tứ, chú dựa vào cái gì mà kêu lạnh lòng, lạnh lòng chú cái gì hả?"

Bình thường Khuyết Hán Nghĩa là người vui vẻ hiền lành, nhưng chuyện này đã khiến cho ông tức giận, lời này người ngoài nói còn không tính, em trai ruột của mình còn nói như vậy, Khuyết Hán Nghĩa tâm còn lạnh hơn.

Tất cả bi thống phẫn hận đều bạo phát lúc này, khiến cho cả phòng im lặng.

"Đại ca, đừng tức giận, giữ sức khỏe là chính."

Khuyết nhị thẩm khuyên, liếc Khuyết tứ thức một cái, trách hắn không hiểu chuyện.

Khuyết nhị thẩm nói: "lão tứ, chú nói vậy là sao? tên Khuyết Lâm..... tên Lâm Dương kia đã không còn là người Khuyết gia rồi, công ty vì hắn mà trở nên như vậy, chú còn muốn thế nào hả? nói tốt rồi mời hắn về hả? để cả thiên hạ cười vào mặt chúng ta hả? chuyện này vốn là hắn không có đạo đức làm sao, chuyện trong nhà đại ca chú thì biết cái gì?"

Khuyết tam thúc nói tiếp: "phải đó, cù chỏ không biết hướng ra ngoài khi nào rồi, cũng chưa từng nghe chuyện như vậy, không nghe người ngoài nói nhưng lai giống như người ngoài để trong lòng. Đại ca đối với tên bạch nhãn lang kia thế nào tất cả chúng ta đều thấy rõ, chỉ là nuôi không được, Ngưng Ngưng từ lúc tiếp nhận đến nay đã có khi nào khinh thường hắn chưa? cũng không có ai hạ chức của hắn, hắn diễn cái bộ dạng đó làm gì chứ?"

"Cái này ai nói không được."

Sắc mặt Khuyết tứ thứ không tốt hừ lạnh, nghiêng mặt qua không tính cãi nữa.

"Nói việc này tôi cũng rất lo lắng, năng lực nghiệp vụ của Khuyết tiểu thư rất tốt, thay đổi nhân sự không có gì đáng trách, nhưng đuổi hắn đi thì thực sự có chút quá đáng, dĩ nhiên việc nhà Khuyết lão đại chúng ta không ai rõ ràng cả, cũng không thể chắc được, nhưng dù sao công ty này cũng không phải của một người đúng không, lần này hắn ra vẻ ta đây thực sự khiến tôi rất phiền, hy vọng chuyện này có thể mau sớm giải quyết."

Cổ đông bị ảnh hưởng ích lợi cũng lên tiếng, bọn họ không thiên bên nào, chỉ không thích việc công lại biến thành việc tư, việc Khuyết gia bọn họ không quan tâm, bọn họ chỉ quan tâm tổn thất của bọn họ có thể lấy lại hay không thôi.

"Lời đồn bên ngoài hiện tại rất khó nghe, hình ảnh công ty bị ảnh hưởng lớn, hơn nữa hắn còn như vậy, sẽ có nhiều nhân viên kỳ cựu đi theo hắn dao động, sáng nay thư từ chức cũng nhiều hơn vài cái rồi."

"Các vị đừng nóng lòng, bình tĩnh trước đã, chuyện này tôi nhất định sẽ giải quyết, chỉ cần một ít thời gian, hy vọng mọi người có thể tin tưởng tôi."

Có nhiều âm thanh lọt vào tai, sắc mặt Khuyết Dĩ Ngưng bình tĩnh không thấy hoảng loạn, đối với chuyện này liền đảm bảo.

Nàng đã sớm chờ đến ngày này, nàng cũng không vội lấy chứng cứ ra đánh nhau giải quyết, nàng nhân cơ hội này, giải quyết luôn những cái hạm ngầm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play