Năm sau, Cố Sơn Tuyết đưa Khuyết Dĩ Ngưng đi gặp mẹ cô.

Bà bệnh chết nơi đất khách, cuối đời vẫn không tha thứ cho chồng mình cũng không để chính mình được nhẹ lòng, hình chụp trên bia mộ đều bình tĩnh và hờ hững.

Hình bà rất đẹp, khuôn mặt Cố Sơn Tuyết có vài phần giống bà.

Khuyết Dĩ Ngưng đứng mộ đối diện với bà, vì bà dâng lên một bó hoa.

Cố Sơn Tuyết nắm tay nàng, lộ ra nụ cười nhạt nhẽo, cất giấu chút đau thương.

"Mẹ, đây là Ngưng Ngưng, con đưa nàng đến gặp mẹ."

Cố Sơn Tuyết nhỏ giọng nói, nhìn mẹ mình giới thiệu người yêu, im lặng ngắm bia mộ, trong mắt có chút u tối.

Cô có nhiều chuyện muốn nói với mẹ, nhưng vẫn chưa từng mở miệng, chỉ biết dùng tiếng lòng để nói.

Chuyện tình cha mẹ nhạt tựa chuyện thu, ban đầu thì còn tốt, nóng lạnh có nhau, ngọt ngào triền miên, đáng tiếc không thể giữ được lòng người thay đổi, không thể giữ được tình cảm phôi phai.

Vì ảnh hưởng này, Cố Sơn Tuyết cũng không dám tin vào tình yêu, thậm chí cô không biết làm sao để yêu một người, tựa như có một lớp ngăn vô hình với thế giới, cô không biểu đạt tình cảm ra ngoài, cũng không cho tình yêu tiến vào bên trong.

Cuối cùng nó trở thành lý do để cô từ chối mọi người.

Nhưng khi gặp được Khuyết Dĩ Ngưng cô mới hiểu được, nếu thật sự thích một người, tình cảm sẽ như lũ quét, tuyết lở, biển gầm, nó đến oanh oanh liệt liệt không thể ngăn cản, tựa như dời núi lấp biển phá đi phòng tuyến của lòng người, không thể để ý đến những điều khác, cho dù cự tuyệt cũng sẽ thống khổ vạn phần.

Cũng may người cô yêu minh liệt vang danh, nàng không chút ích kỷ thổ lộ nói yêu với cô, dành cho cô cảm giác an toàn, dành cho cô dũng khí được yêu.

Cô im lặng một lúc lâu, đối diện với bia mộ của mẹ mình, dùng ngón tay khẽ vuốt hình bà, tựa như vuốt từng nếp nhăn trong ký ức của mình.

"Con đã làm rất nhiều việc, những người mẹ ghét con cũng chưa từng tha, bọn họ so với mẹ sẽ sẽ phải thống khổ gấp trăm lần." bỗng nhiên Cố Sơn Tuyết nói tiếp, "từ nay về sau, bọn họ sẽ không tồn tại trong cuộc sống của con nữa, con có chuyện tương lai đáng mong chờ hơn là cừu hận."

"Sự lựa chọn của con không sai, đúng không?"

Khuôn mặt người phụ nữ trên hình đạm bạc, mùa đông gió thổi cành diệp đong đưa, như đang trả lời.

Khi Cố Sơn Tuyết nhỏ giọng nói chuyện với mẹ mình, Khuyết Dĩ Ngưng đi ra ngoài chờ trước.

Lần này các nàng đến thăm mộ mẹ Cố Sơn Tuyết xong còn có chuyện quan trọng cần làm, đó là dời mộ phần.

Mặc dù sống ở nước ngoài hơn chục năm, nhưng Cố Sơn Tuyết biết mẹ mình vẫn muốn về quê hương, nhưng mà ở quê hương còn có kẻ mình ghét cay đắng, nên không muốn quay về, hiện tại phong ba đã dừng, đã đến lúc về cố hương rồi.

Tìm chỗ dời mộ, Khuyết Dĩ Ngưng đặc biệt tìm đến một đại sư xem phong thủy.

Trước giờ nàng không tin thần quỷ, nhưng sau khi trải qua vài chuyện, trong lòng cũng có chút kính sợ.

Nhưng khiến Khuyết Dĩ Ngưng bất ngờ chính là ngày đó đại sư đến theo sau còn có một người.

Dung nhan gầy yếu, tiều tụy đó chính là Khuyết Tử Tịch.

Nàng thay đổi rất nhiều, một chút cũng không nhìn ra là một người có sức sống.

"Mấy ngày nay thân thể không tốt, ở trong miếu tịnh dưỡng, hôm nay muốn ra xem một chút, nên đi theo đến."

Trước khi Khuyết Dĩ Ngưng hỏi, thì Khuyết Tử Tịch đã giải thích trước.

Nàng ho khan vài tiếng, sắc mặt trắng như giấy, khi đông xuân còn giao thoa gió lạnh vẫn còn, băng nổi trên mặt sông dường như sắp tan rã.

"Cô...."

Khuyết Dĩ Ngưng chỉ nói được một chữ đầu, sau đó cũng không biết nói gì.

Khuyết Tử Tịch lắc đầu, ý bảo nàng không cần nói gì cả.

Nàng nhìn Cố Sơn Tuyết cách đó không xa, mở miệng nói: "cô không tính để cô ấy biết sao?"

Đến từ dị thế, mượn xác hoàn hồn, vừa ly kỳ lại khúc chiết.

"Cô ấy nhìn thấy chính là tôi, cô ấy thích chính là tôi, trước đây hay bây giờ cũng đều như vậy, có gì cần phải nói nữa?"

Trong lòng Khuyết Dĩ Ngưng cũng không có khái niệm là nên nói hay không nên nói, vì nàng khuôn muốn làm chuyện này, nếu có ngày nào đó Cố Sơn Tuyết hỏi, nàng sẽ nói, Cố Sơn Tuyết không hỏi, nàng không nói, đối với cuộc sống của các nàng cũng không có gì ảnh hưởng.

Mặc dù yêu nhau, nhưng không nhất định cứ phải phơi bày tất cả trước mặt nhau, không hề ngụy trang lừa gạt, yêu thương là thật lòng thật dạ.

Khuyết Tử Tịch gật đầu, nghiêng đầu nhìn về một phía không nói gì.

Sau khi đại sư rời đi, Khuyết Tử Tịch cũng đi theo.

Khuyết Dĩ Ngưng nhìn bóng lưng nàng xuất thần, Cố Sơn Tuyết đi đến nắm tay nàng bị gió thổi lạnh.

"Làm xong rồi, về nhà chứ?"

"Ừ."

Khuyết Dĩ Ngưng gật đầu, thụ lại tâm tư.

Gió nổi lên, nên về nhà.

Thời gian quay về bình thường là bận rộn, Khuyết Dĩ Ngưng cũng ít đến Khuyết thị, trọng tâm quay về Linh Xa, tìm thêm nhân lực mới.

Ngân Hà Canh Gác sắp kỷ niệm một năm thành lập, cần phải lên kế hoạch cho diện mạo mới, về mặt quyết định, mọi người đều không có ý kiến gì, và đã thống nhất lựa chọn.

Vào ngày kỷ niệm đầu tiên, trò chơi đã ra mắt diện mạo giới hạn của Afra và Hilary Li - Ngôi sao đôi tỏa sáng.

Phong cách Cyberpunk, tạo hình đẹp, poster tinh tế, cốt truyện hấp dẫn, điều quan trọng nhất là nó hoàn toàn miễn phí, bạn chỉ cần đăng nhập để thu thập và làm nhiệm vụ là có được.

@Ngân bạch bạch thiên thiên điệu mạo: hu hu hu nhìn đẹp quá đi à, tôi nghi là đây là tình nhân nha, nhưng tức là Afra và Hilary ở hai đội khác nhau! hai đội đó mấy má! muốn chọn hết cũng không được qwq

@Bạch nhật tố mộng: mặc dù không cùng một đội, nhưng đường nhân duyên ngàn dặm quanh co a, hôm nay tôi mới đi xếp hàng xong, không biết giờ còn nhận được nữa không, nhưng mà cũng lấy được thẻ chơi thử, bên tôi là Afra cùng với liên bang Hilary trực tiếp xem rất đã mắt, nghĩ lại mà đau lòng gà.

@Lại hôn tôi một cái: Afra lại có diện mạo mới rồi, trước kia tôi chê nàng là con gái Thanh Vân, hiện tại tôi biết rồi, nàng là cha Thanh Vân, thiết kế đẹp quá đi!

@Nguyệt hồng is real: bên chính chủ rắc đường nhiều quá, tôi sắp nghẹn chết rồi hu hu hu! cảm giác các nàng là một đôi thật hu hu hu!

@Cầu cầu không thích gầy nữa: Gõ cp thì các chị em tự tin lên, xóa hai chữ cảm giác, các nàng chính là một đôi. Lớp trưởng lớp tui quen với em họ của sếp, em họ có lén nói Cố tổng là của tỷ tỷ hắn, cứ từ từ gặm nhé.

@Nguyên khí thiếu nữ finghting: Ha ha ha ha ha đúng vậy, gõ cp các chị em tự tin lên, đúng là thật đó! chị em của tôi làm ở công ty Cố tổng, có một lần đứng dưới sảnh công ty may mắn nhìn thấy Khuyết lão bản, khoe với tôi cả buổi, người thật so với hình chụp còn đẹp hơn, đại mỹ nhân siêu cấp khí chất, người chị em của tôi cũng bị rụng rời con tim, lúc gọi điện cho trợ lý đầu óc không biết thế nào lại kêu là vợ sếp tới, Khuyết lão bản nhìn thấy cười tán thưởng [ đây là nguyên lời nói của chị em tôi đó ], sau đó quay về ha ha ha ha ha Cố tổng tăng lương cho nàng!

Chuyện Khuyết Dĩ Ngưng và Cố Sơn Tuyết sống chung với nhau ở Lư Tô này không còn là bí mật nữa, trong giới thượng đều đã biết, nhân viên công ty Khuyết thị, Linh Xa và Cố thị không ai không bàn đến, ai cũng được ăn đồ Cố tổng và Khuyết tổng bao.

Thời gian cứ vậy trôi qua, đảo mắt liền đến thất tịch.

Đêm thất tịch, Khuyết Dĩ Ngưng phát quà cho nhân viên công ty, trước giờ tan làm vui vẻ đi đón bạn gái.

"Xin lỗi, chắc là muộn chút, chắc gần 10h, em về nhà chờ chị trước nha?"

Âm thanh Cố tiểu thư cẩn thận, như lo lắng nàng giận.

Nụ cười trên mặt Khuyết Dĩ Ngưng biến mất, hôm qua không phải nói hôm nay phải cùng nhau tan làm sớm đi đón thất tịch sao?

Nàng nhăn mày, buồn bã lên tiếng, đảo tay lái.

Kỳ thực Khuyết Dĩ Ngưng cảm thấy không đúng, vì Cố Sơn Tuyết là người rất tâm lý và cẩn thận, so với nàng thì rất để ý mấy ngày lễ, nhưng sao hôm nay lại như vậy?

Hơn nữa thực sự có người không có mắt vào đêm thất tịch kéo người đi bàn chuyện làm ăn sao?

Dựa theo tính cách Cố tiểu thư, thì sẽ từ chối nha, ít nhất.... thì cũng qua ngày mai.

Khuyết Dĩ Ngưng lái xe đi, nàng cố gắng về sớm để tránh bị kẹt xe giờ cao điểm, đường thông thoáng nhưng tâm tình lại không vui.

Nàng cảm thấy Cố Sơn Tuyết là người không biết nói dối, nàng chỉ đang nghĩ có lẽ mị lực của nàng đối với Cố Sơn Tuyết đang giảm xuống?

Vậy sao được?

Khuyết Dĩ Ngưng thậm chí còn đang nghĩ mình có nên nghỉ công tác một tháng, dùng thời gian bù đắp tình yêu không/

Khuyết Dĩ Ngưng trầm tư về nhà, đứng trước bị pháo bông bay vào mặt.

Từng mảnh giấy lượn lượn trước mặt nàng rơi xuống, lóe ánh quang xinh đẹp

"surprise!"

Kiều Vũ Sơ cười ta, Dư Đào bên cạnh lại nổ thêm cây pháo nữa.

"Sao mọi người lại ở đây?"

Khuyết Dĩ Ngưng vui vẻ kinh ngạc, nhìn bạn bè tụ tập trong nhà, có Biện Kỷ An, Khương Tiêu Oản, Queena đều là bạn cũ, còn có cả bạn mới quen biết, An Đạt, Chương Thi Vũ các nàng cũng có mặt.

Ngôi nhà được trang trí với màu hồng dịu dàng, đèn bong bóng và dây ảnh chụp.

Khuyết Dĩ Ngưng đưa mắt nhìn, mỗi một tấm đều là nàng và Cố Sơn Tuyết.

Nàng liền hiểu là xảy ra chuyện gì, tiếu ý trên mặt dạt dào.

"Cho nên nói, chị thật ra không có đi công tác?"

"Đêm thất tịch sao lại đi làm được? cho dù là cẩu độc thân như chúng tôi cũng có crush nhé, nhưng lại bị cô ấy kéo đến làm việc nhà rồi."

Biện Kỷ An bện cành hồng làm vòng hoa đội đầu, ngẫu hứng cos thành hoa đồng.

Cố Sơn Tuyết ôm bó hồng từ sau đi tới, mặt cô có chút đỏ, ánh mắt vẫn sáng ngời.

"Ai nghĩ ra phong cách cổ điển này vậy?"

Khuyết Dĩ Ngưng nhịn cười nói biểu tình không chút ngại ngùng.

"Tôi nói rồi đi nhảy bungee rồi tỏ tình sẽ lãng mạn hơn mà"

Queena bên cạnh tích cự đề nghị, bị Khương Tiêu Oản túm về.

"Thôi đi, nghe được âm thanh mới lạ, đi du thuyền trên biển tỏ tình mới lãnh mạn hơn."

"Cổ điển như vậy là ok nhất?"

"Cố tổng bị say sóng, cho nên....."

An Đạt cố gắng giải thích cho sếp mình, không phải do sếp nàng không lãng mạn/

Mọi người cười đùa, khi Cố Sơn Tuyết tới trước mặt Khuyết Dĩ Ngưng, mọi người cùng im lặng.

Lòng bàn tay Cố Sơn Tuyết lại đổ mồi hôi, hôm trước cô đã nghĩ đến rất nhiều cách, nhưng vẫn cảm thấy không ổn, sau khi hỏi ý kiến mọi người, mọi người liền cho ý kiến, đến Kiều Vũ Sơ nói thì cách đơn giản nhất chính là cách tốt nhất.

Khuyết Dĩ Ngưng vốn là người đứng chỗ cao, cảnh đẹp gì mà nàng chưa từng thấy qua, không cần dùng nhiều thức sặc sỡ, nhưng có thể làm nàng động lòng, nhất định phải là chân tình của cô, có cái này thì những thứ khác chỉ là nền.

Cố Sơn Tuyết cầm hoa tới trước mặt Khuyết Dĩ Ngưng, tim đập cực mạnh.

"Ngưng Ngưng, đêm thất tịch vui vẻ."

Khuyết Dĩ Ngưng cười tiến lên nhận hoa, còn đang nghĩ đêm thất tịch thôi sao lại làm hoành tráng như vậy, nhưng lại thấy Cố Sơn Tuyết như làm ảo thuật lấy ra một cái hộp nhỏ.

Chiếc nhẫn sáng lấp lánh, dưới ánh sáng chiết xa ra sự vĩnh hằng.

Cố Sơn Tuyết quỳ một gối xuống, ngước nhìn người yêu tỏa sáng lấp lánh.

"Khuyết tiểu thư, em có đồng ý cùng chị qua hết quãng đời còn lại không?"

Cố Sơn Tuyết nghiêm túc và chắc chắn hỏi, đôi mắt chăm chú, từng ánh nhìn đều dành cho nàng.

Bạn bè bên cạnh ồn ào, thời gian tựa như kéo chậm lại, mọi thứ trở thành vật phụ cho cảnh này.

Khuyết Dĩ Ngưng cũng quỳ một gối xuống, trán tựa trán với Cố Sơn Tuyết.

"Em đương nhiên đồng ý, từ lần đầu thấy chị, trong lòng cứ vậy mà đáp lại rồi."

Khuyết Dĩ Ngưng nhìn đôi mắt thâm tình kia, trong mắt chứa đầy tiếu ý.

Nàng hôn môi Cố Sơn Tuyết, bó hoa hồng bị ép ở giữa, mùi hương loan tỏa.

Cùng nhau đi hết quãng đời còn lại, cùng qua rời đi.

*

Khi lần đầu hoa hồng nhìn thấy nguyệt tiểu thư thì đã rơi và bể tình của cô.

Nàng hạ quyết tâm muốn giãn cành lá ra, bỏ xuống sắc hoa ảm đạm, bỏ hết mọi vết sẹo cũ, nàng muốn tỏa ra sự sống, khiến cho mình thêm sáng chói, để gió mang hương đến chỗ nguyệt tiểu thư.

Nguyệt tiểu thư lặng lẽ ngửi thấy, xấu hổ trốn trong mây, tặng hoa hồng một trời đầy sao.

Hoa hồng tường là bị từ chối, nàng rõ đầu xuống, rồi lại càng thêm kiêu ngạo ngẩng đầu lên.

Nàng nghĩ, rồi sẽ có một ngày cành lá của nàng chen đầy mảnh đất này, nguyệt tiểu thư sẽ lại thấy nàng.

Nàng cố gẳng nở rồi lại nở, nhưng chợt phát hiện, mỗi buổi tối, thế giới của nàng lại sáng như ban ngày.

Nguyệt vì nàng làm đèn.

Tự cho là bí mật đến gần, bất quá là ánh trăng trầm mê thêm dung túng.

[ Hoa hồng và Nguyệt ]

TOÀN VĂN HOÀN.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Mong ước bạn gặp được người mình yêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play