Hoàng hôn buông xuống, Shalnark đuổi Gon và Killua về, Gon đoán rằng họ có dự tính gì đó vào buổi tối, cậu nhíu mày nói với Feitan: "Em không quan tâm các anh làm gì, miễn Tiểu Quai không gặp nguy hiểm, nếu không em sẽ cướp em ấy về bằng được dù không đánh lại các anh đi nữa!"
Killua đã kiểm điểm bản thân vì sự nhát gan ban nãy, giờ đây cậu không những không ngăn cản Gon khiêu khích Lữ Đoàn mà còn gật đầu đồng ý: "Tiểu Quai rất dễ lừa, Feitan anh không thể nào ngồi trông cậu ấy 24 trên 7 được, nếu anh không thể đảm bảo, bọn tôi sẽ ra tay!"
Feitan nheo mắt: "Coi chừng ta giết các ngươi."
"Tạm biệt anh, tạm biệt Killua." Du Quay vẫy tay chào.
Sau khi đuổi Gon và Killua, Lữ Đoàn cũng rời tụ điểm, xuất phát tới hội trường cuộc đấu giá dưới lòng đất tại tòa nhà Cementary.
Băng Điệp Vũ lắc đầu không chịu đi: "Em, em không đi đâu, sức chiến của em không mạnh, đi cũng chỉ vướng chân mọi người, em ở lại đây chờ cũng được." Không ngờ Gon và Killua lại quen biết với Lữ Đoàn, thậm chí còn vui vẻ thân thiết với Uvogin và Nobunaga, kế hoạch đánh lạc hướng sang hai đứa nhỏ thất bại, Băng Điệp Vũ chỉ còn cơ hội cuối cùng này để bỏ trốn.
Trong nguyên tác, sau khi đánh bại Thập Lão Đầu, Lữ Đoàn ở lại để truy tìm kẻ điều khiển xích sắt. Bây giờ cốt truyện đã bị con bé Du Quai thay đổi, Lữ Đoàn Bóng Ma không có kẻ thù, sau khi xong việc họ sẽ theo kế hoạch mà quay về Phố Sao Băng, đó cũng là lúc họ có thể xử lý cô — những lời tiên đoán sai, lại hiểu quá nhiều về Lữ Đoàn, Chrollo sẽ không để cô sống sót!
"Câm mồm, bọn ta không hỏi ý kiến ngươi." Machi không kiên nhẫn dùng chỉ quấn quanh cổ Băng Điệp Vũ. "Đi theo, hay chết ngay đây?"
"Ư ư......" Băng Điệp Vũ chật vật bò dậy đuổi theo Machi, nhìn Du Quai thoải mái ngồi trong lòng Feitan ăn kẹo, oán hận trong mắt chực trào.
Nếu không phải tai vì cô ta, nếu không phải vì cô ta thay đổi cốt truyện, chính mình nhẽ ra đã có thể lấy được niềm tin và quan tâm của Chrollo. Tất cả là lỗi của cô ta! Hại mình thê thảm tới vậy, sao cô ta có thể nhàn nhã tận hưởng sự yêu chiều của Feitan cơ chứ, tại sao!?
Đúng rồi, Gon gọi cô ta là em trai, thì ra là nam? Một thằng con trai mà trông như con gái, còn suốt ngày làm nũng, thật kinh tởm....Những sự cưng chiều đó vốn phải thuộc về mình nếu cốt truyện không bị đổi, rõ ràng mình còn xinh đẹp đáng yêu hơn!
Cảnh sát đã phong tỏa xung quanh toàn bộ tòa nhà Cementary, tất cả các thế lực xã hội đen lăm le súng ống vây bốn phía, đồng thời bên trong tòa nhà còn có bao nhiêu sát thủ được thuê tới, trong đó bao gồm hai người đứng đầu nhà Zoldyck. Thập Lão Đầu đã chuẩn bị kín kẽ để tiêu diệt Lữ Đoàn Bóng Ma.
Kurapika nhờ biểu hiện xuất sắc, được người đứng đầu nhà Nostrade coi trọng nên cũng lệnh cậu gia nhập với hội sát thủ. Tuy nhiên, Kurapika không có thù hận gì với Lữ Đoàn, thậm chí họ còn là bạn với phân nửa thành viên nhóm nên cậu hoàn toàn không có hứng thú tham gia tiêu diệt họ.
Sau khi dự hội nghị cho có lệ, nghĩ tới sự nguy hiểm của nhà Zoldyck, Kurapika sau một lúc do dự nhắn tin cho Chrollo. "Thập Lão Đầu mời hai thành viên nhà Zoldyck là Zeno và Silva, anh cẩn thận."
"Cảm ơn." Chrollo trả lời, lúc này anh đã trộm được năng lực tiên đoán của Neon và lẩn vào toàn nhà Cementary.
Đêm đó, khắp nơi trong tòa nhà vang lên tiếng nổ lớn, Gon từ xa nhìn khoảng trời rực lửa đầy lo lắng: "Tiểu Quai đang ở đó, em ấy có sao không?"
"Yên tâm đi, thằng nhóc đó mạnh như vậy." Killua vỗ vai cậu. "Hơn nữa còn có Feitan, dù anh ta rất xấu tính."
"Những sẽ luôn bảo vệ Tiểu Quai." Gon tiếp lời, mỉm cười nhẹ nhõm. "Ừm, đúng là có thể yên tâm."
Du Quai đi theo sau Feitan, sau khi xử lý xong băng đảng xã hội đen, Feitan nhận được cuộc điện thoại từ Chrollo, báo rằng Illumi đã xử lý xong Thập Lão Nhân, nên bắt đầu bước tiếp theo của kế hoạch.
Bước tiếp theo chính là để Kortopi tạo ra bản coppy của Lữ Đoàn, giả thành xác chết để đánh lừa các tổ chức xã hội đen. Du Quai thì không cần vì nó không bị truy nã, trong lúc mọi người đang coppy cơ thể, Feitan gọi Du Quai: "Ngươi đi xem Chrollo chết chưa." Tuy ngoài miệng ngổ ngáo không tôn trọng Chrollo, nhưng trong lòng Feitan cũng rất quan tâm tới Đoàn Trưởng.
"Ưm." Nó chạy dọc bề mặt tòa nhà kiếm tầng có Chrollo rồi nhảy vào từ cửa sổ.
Trước khi nhảy vào nó cũng đã xảm nhận được có hai hơi thở rất mạnh bên trong, nhưng Du Quai chẳng biết trốn tránh, ung dung đạp cửa sổ mà vào, suýt nữa va vào Silva và Zeno đang đi ra cầu thang.
Du Quai mặt không biểu tình nhìn họ, thấy không phải là người quen, không cần chào hỏi nên nó bơ luôn, men theo hơi thở của Chrollo chạy đi tìm anh.
"Đứa bé kia....." Zeno chắp tay sau lưng, nhìn theo nó chạy vào phòng họ vừa đánh với Chrollo, trầm ngâm nói: "Trông quen quen?"
"Ừm." Silva gật đầu. "Giống Illumi hồi nhỏ."
"Con nói vậy ta thấy càng giống." Zeno gật đầu, hai người chậm rãi đi xuống cầu thang. Một lát sau, Zeno không nhịn được hỏi: "Silva, con thất sự không có đứa con rơi nào sao?"
"....Con thật sự không có."
Du Quai men theo hơi thở, tìm thấy Chrollo trong đám đổ nát. Bởi vì cả ngày hôm nay chưa gặp anh, nó lễ phép nói: "Chrollo. chào buổi tối."
"Chào buổi tối, Du Quai." Chrollo ngồi dậy, nét mặt anh lộ vẻ giận dỗi trẻ con hiếm có. "Aizz, thiệt quá, không trộm được gì cả."
"Ah." Du Quai nghiêng đầu, thấy Chrollo quần áo rách rưới, trông rất thê thảm, nó thò tay vào túi áo, lấy một viên kẹo an ủi anh: "Cho anh, kẹo."
"Thật là hiếm có, lần đầu em cho anh cái gì." Tuy Chrollo không hứng thú với kẹo nhưng anh vẫn duỗi tay ra nhận. "Sao chỉ có em ở đây, Feitan đâu?"
"Ở bên ngoài," Du Quai đáp. "Feitan bảo, xem anh chết chưa."
"....A, cảm ơn đã quan tâm." Chrollo đứng dậy, tiện tay bế Du Quai. "Đi nào, xử lý nốt công việc."
Lữ Đoàn Bóng Ma dùng xác chết đánh lừa các tổ chức xã hội đen, đông thời đánh cắp tất cả các vật phẩm đấu giá. Lúc này Kortopi đang tạo các phiên bản giả cho tất cả các vật phẩm trong phòng, Shizuku giúp hắn, Shalnark khống chế người chủ trì, Pakunoda mặc lễ phục đóng giả nhân viên phục vụ, Hisoka và Machi đi giải quyết những tên xã hội đen sau cánh gà. Mỗi người một việc, chỉ có Băng Điệp Vũ co ro trong góc không nhúc nhích.
Đêm nay tham gia với Lữ Đoàn, dù không tự tay giết người, nhưng nhìn thấy cả biển xác chết như vậy cũng đủ khiến cô run rẩy sợ hãi. Yorkshin arc sắp kết thúc, lời tiên đoán của cô không thành hiện thực, Chrollo còn trộm được năng lực tiên đoán của Neon, sau này không cần tới cô nữa, vậy số phận cô sẽ ra sao? Lữ Đoàn, không, Chrollo sẽ xử lý cô như thế nào?
"Xong chưa?" Chrollo bế Du Quai vào, hỏi Kortopi. "Bao lâu nữa mới xong?"
"Sắp rồi." Kortopi trả lời.
Chrollo nghĩ tới tin nhắn của Kurapika, nói: "Đúng rồi, tôi nhớ trong danh sách đấu giá đêm nay có mắt đỏ, nếu tìm thấy thì để riêng ra hộ tôi."
Dặn dò xong, Chrollo tới gần Băng Điệp Vũ đang ngồi trong góc, cúi đầu nhìn cô, khuôn mặt lộ vẻ quan tâm hiếm thấy. "Tiểu Vũ làm sao vậy? Em không khỏe à?"
"....Chrollo!" Băng Điệp Vũ nghẹn ngào, dù biết sự dịu dàng của Chrollo chỉ là bẫy rập dối trá, cô vẫn không nhịn được mà nhào vào vòng tay anh mong được dỗ dành an ủi, hàng đống thi thể đêm nay thật sự đã khiến cô sợ hãi.
Lúc này Du Quai vẫn đang ngồi trong lòng Chrollo, thấy bỗng dưng có người nhào lên, Du Quai quay sang nhìn. Đây là lần đầu tiên nó nhìn thẳng vào Băng Điệp Vũ, đối với nó đương nhiên là không quen biết, vì thế đã văng cô ra. "Không bế." Nó tưởng là người lạ muốn bế nó.
"Nào, không được thiếu lễ phép." Chrollo vỗ mông nhỏ của Du Quai một cái. "Tiểu Vũ là khách của chúng ta đó!"
"Ah." Du Quai dựa lên vai Chrollo, ngáp be bé, sắp tới giờ ngủ của nó rồi. "Chrollo, ngủ ngon."
"Ừ ừ." Chrollo vỗ lưng cho nó, nở nụ cười lịch thiệp đưa tay cho Băng Điệp Vũ. "Tiểu Vũ, chúng ta về thôi chứ?"
Băng Điệp Vũ nắm tay để Chrollo đỡ dậy, khẽ cắn đôi môi hồng phấn, đôi mắt rưng rưng, trông vô cùng yếu ớt đáng thương: "Chrollo....."
Từ khi Du Quai xuất hiện, Chrollo chưa bao giờ lại gần Du Quai khi có cô ở đó, thậm chí đôi khi còn trốn tránh nó. Đây là lần đầu tiên Băng Điệp Vũ tận mắt thấy anh bế Du Quai, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy trong đôi mắt sâu thẳm của Chrollo sự dịu dàng bị che dấu.
Băng Điệp Vũ thích Chrollo, luôn thích anh từ khi ở thế giới khác rồi. Chính vì thích anh tới vậy, nên cô cũng hiểu sự dịu dàng của anh luôn dối trá tới đâu. Cô còn chuẩn bị sẵn tinh thần dù cho có chiếm được trái tim anh sau này, tình yêu đó cũng sẽ luôn trộn lẫn những thứ khác—-ví dụ như những lời "tiên đoán" có lợi cho Lữ Đoàn.
Bây giờ cũng vậy, cô vừa sợ sự tàn nhẫn của anh, lại vừa hiểu anh là người như vậy, cho nên dù sợ hãi, cô lại không oán giận. Vậy mà, cô vừa thấy điều gì thế kia? Một Chrollo dịu dàng tới vậy?!
Nếu Chrollo thật sự có thứ cảm xúc dịu dàng, nếu một người thực sự có thể chiếm được sự yêu chiều của anh, vậy thì tại sao người đó không phải là cô? Cô xinh đẹp không kém gì Du Quai, cơ thể trưởng thành cuốn hút hơn nó vạn lần, cô cũng đáng yêu hơn mà không phải sao?
"Đừng sợ, có anh đây." Giọng nói Chrollo trầm ấm mê người. "Anh sẽ luôn ở bên em."
Mình vẫn còn cơ hội! Băng Điệp Vũ vừa nghĩ vậy, thấy Chrollo lại gần cô, cảm nhận hơi thở ấm nóng của anh phả bên tai: "Anh còn muốn biết những lời tiên đoán sau nữa."
Dù không chính xác, nhưng vẫn có giá trị tham khảo.
Băng Điệp Vũ như rơi vào hầm băng.