Killua còn cảnh giác trước Lữ Đoàn, Gon lại hồn nhiên không chút đề phòng. Trong thế giới HxH, tư tưởng đạo đức và chính nghĩa đều không quá phát triển, nếu Gon không quen biết người bị giết thì cậu cũng không làm điều thừa, cậu chỉ lo em mình bị dạy hư.

Không để ý tới nét mặt tái nhợt của Băng Điệp Vũ, Gon nhìn xung quanh, bất ngờ thấy Hisoka ngồi trên bậc cầu thang. Hisoka liếm quân bài, nở nụ cười biến thái, Gon giật nảy mình quay đi nơi khác.

"Cho em hỏi Chrollo không ở đây sao?" Gon vẫn tưởng Chrollo là anh ruột Du Quai, cho dù bấy lâu nay vẫn luôn là Feitan chăm sóc nó, nhưng khi cần quyết định vấn đề hệ trọng thì vẫn nên tìm Chrollo chứ nhỉ?

"Hửm?" Mọi người nhìn cậu.

"Đoàn trưởng đi vắng rồi." Shalnark nhảy xuống bậc thang, cười hỏi: "Nhóc tìm anh ấy có việc gì?"

"Hả, ra Chrollo là đoàn trưởng cơ ạ?" Gon theo thói quen khen ngợi: "Giỏi quá vậy!"

"Đồ ngốc!" Killua tát vào sau gáy Gon: "Cái này có gì mà cũng khen!"

"Ây da!" Gon ôm đầu, mặt oan ức nói: "Tại tớ nghe chức đoàn trưởng thấy ngầu quá, quên mất đây là đoàn cướp."

"Nhãi con bảo sao?" Uvogin chống tay đứng đằng sau, bóng dáng khổng lồ che lấp cả hai đứa nhỏ. "Sao, tụi bây có ý kiên gì với cướp hả?" Dứt lời, sát khí liền bộc phát.

Xoẹt——!!!

Du Quai đang ngồi trong thùng ăn kẹo, bỗng cảm thấy có sát khí. Trước kia nó chỉ phản ứng khi có sát khí nhằm vào bản thân, mặc kệ người khác sống chết thế nào. Nhưng bây giờ đã khác, thấy có người muốn giết anh trai Gon của nó, nhanh như một tia chớp nó đã nhảy ra phía sau Uvogin, thanh kiếm chém xuống cổ hắn.

Dù cho Kiên của Uvogin rất lợi hại, hắn cũng không dám chống lại trực tiếp với đòn tấn công của Du Quai. Dù nghe bảo nó yếu đi nhiều so với trước kia, nhưng nỗi ám ảnh tuổi thiếu niên vẫn còn đó, Uvogin nào dám tự thân thí nghiệm Du Quai "yếu đi" tới mức nào.

Rõ ràng đã tránh thoát, dùng cả Niệm, nhưng trên cổ hắn vẫn xuất hiện vết thương nhẹ. Uvogin sờ cổ, quay qua lườm Shalnark: "Ê Shalnark, chẳng phải chú mày bảo nhóc con yếu đi rồi sao?"

Feitan nheo mắt nhìn cả hai: "Các ngươi bảo ai yếu đi? Muốn thử không?" Cộng sự của hắn thì chỉ có hắn được quyền chê, kẻ khác không được phép nhiều lời.

"Hả, sao cơ?" Shalnark mặt ngây thơ vô tội nói: "Tôi có nói vậy đâu. Tiểu Quai giờ có Niệm, có khi còn mạnh hơn trước ấy chứ."

"Cái tên kia!" Uvogin không muốn tha cho Shalnark, tiếp tục tranh cãi:"Rỏ ràng là nhà người—A!"

Du Quai thấy một chiêu chưa thành, nó lại xông lên. Kiếm của nó bọc Niệm, dù không thể dễ dàng giết chết Uvogin như trước kia, nhưng vẫn có thể khiến hắn bị thương. Uvogin đương nhiên đánh trả, đã là đánh nhau rồi thì hắn chẳng quan tâm đó là trẻ con hay người lớn. Nhưng Du Quai bé người, tốc độ lại quá nhanh, nắm đấm của Uvogin cơ bản còn chẳng đụng được tới người nó, trái lại còn đánh sụp vách tường, khiến nơi ẩn náu vốn đã đổ nát càng thêm hoang tàn.

"Nhóc con lợi hại phết." Killua nhìn Du Quai nhẹ nhàng tránh thoát những đòn tấn công của Uvogin ngạc nhiên cảm thán. Ban nãy khi bị Uvogin nhằm vào bằng sát khí trong giây lát cậu thậm chí còn không thể cử động.

"Em tớ vốn lợi hại mà!"

Hai người mới chỉ đánh trong chốt lát, nhưng vì tốc độ quá nhanh, chỉ chốc lát mà tòa nhà đã biến dạng. Gon sợ em bị thương vội kêu lên: "Tiểu Quai, đừng đánh nữa!"

"Ưm." Du Quai mới dẫm lên nắm đấm phải của Uvogin, nhảy lên định chém hắn thì nghe anh gọi, nó liền nghe lời thu kiếm, nhón mũi chân lại bay trở về thùng kẹo. Lúc này Uvogin vốn đang đấm móc về hướng mình nhằm tấn công nó, ai dè nhanh quá không kịp kiểm soát, thành ra tự cho bản thân một đấm.

Bốp!

"Ah?" Gon do năng lực yếu hơn so với mọi người trong Lữ Đoàn, từ nãy chỉ thấy như những bóng tàn xẹt qua xẹt lại, còn chẳng rõ chuyện gì vừa xảy ra. Cậu nghi hoặc chớp chớp mắt: "Làm sao vậy?"

"Tớ cũng không biết....." Killua cũng thế, tròn mắt đầy khó hiểu nhìn Uvogin tự đấm mình, cảm giác sợ hãi ban nãy hoàn toàn biến mất. "Chắc hẳn do nhóc Du Quai!"

"Ha ha ha ha ha ha ha!" Nobunaga sung sướng vỗ tay: "Bao năm trôi qua Uvogin vẫn đánh không lại Huyết Đồng!"

"Câm mồm đi Nobunaga!" Uvogin đen mặt, xuay cổ tay. "Thằng nhãi chỉ được cái chạy trốn nhanh thôi, lực yếu đi nhiều, muốn giết nó không khó." Nếu đánh với Huyết Đồng của ngày trước hắn chỉ có đường chết, bây giờ Huyết Đồng lại còn phải tránh né hắn tấn công, quả thật bị yếu đi rất nhiều.

"Ngươi bảo giết ai không khó?" Feitan lạnh lùng rút kiếm, lại xẹt một cái, nơi Uvogin vừa đứng liền chỉ còn hơn mười vết dao sâu hoắm.

"Lên luôn đi, vừa nãy đánh còn chưa đủ đã!" Áo vét khoác da thú và áo ba lỗ của Uvogin đã bị Feitan chém rách toang, hắn cởi trần hưng phấn nắm chặt tay: "Đánh với tôi lần nữa!"

"Được rồi đó hai ông kia." Shalnark ngăn cản: "Uvogin, anh tính dụ thêm Tiểu Quai vào trận nữa sao?"

Du Quai đứng trong thùng kẹo, mắt nhìn chằm chằm Uvogin không chớp, có vẻ sẵn sàng bất cứ lúc nào. Ban nãy nó chém Uvogin vì có sát khi với anh trai, bây giờ nó tính chém Uvogin vì thấy Feitan cũng tấn công hắn – Du Quai lớn rồi, ngoan ngoãn hiểu chuyện, bé đã biết giúp đỡ gia đình.

"Ơ....." Uvogin lập tức cụt hứng. Các thành viên Lữ Đoàn mà đánh tay đôi thì không biết ai thắng ai thua, bởi lẽ mỗi người đều có năng lực đặc biệt riêng. Nhưng từ ngày thành lập thì cặp đôi Feitan và Du Quai đã là khó lường nhất Lữ Đoàn, hơn nữa cả hai đều là dạng tốc độ nhanh tấn công mạnh, không màng đến sống chết của đồng bạn. Chưa tới mưc bắt buộc thì đến cả Chrollo cũng không muốn dây vào họ.

Uvogin quay lại ngồi trên bậc thang, Feitan hừ lạnh thu kiếm, đi lại gần thùng kẹo, vươn tay nói: "Lại đây. "

Du Quai cũng thu kiếm, nhảy vào lòng Feitan. Nó nhai xong kẹo trong miệng, liền kêu: "Feitan, kẹo!" Feitan liền lấy một viên đút cho nó.

"Ây da, rốt cuộc cũng yên tĩnh." Shalnark nhìn nơi ở đã bị phá hoại tan tành, mặt lộ nét khó xử: "Nơi này không thể ở thêm nữa, mai chúng ta di chuyển thôi." Dứt lời quay sang phía Gon cười: "Đúng rồi, Gon em tới kiếm Đoàn Trưởng có chuyện gì vậy?"

"À, là do bọn em nhìn thấy lệnh truy nã mọi người!" Gon cũng cười đáp.

"Gon!" Killua đổ mồ hôi lạnh, đám cướp này liệu có giết người diệt khẩu không?

"Không sao đâu Killua." Gon tỏa nắng như mặt trời nhỏ, "Họ là đồng bạn và gia đình Tiểu Quai mà, sẽ không hại chúng ta đâu."

Dù cho hai đứa nhóc này có đi tố cáo họ cho mafia, vì Du Quai Lữ đoàn cũng sẽ không đụng vào hai đứa. Tuy vậy nghe thấy Gon nói những lời đó cũng khiến các thành viên Lữ Đoàn có thêm có thiện cảm với cậu, Pakunoda và Machi nhìn cậu cũng mang nét dịu dàng hơn. Pakunoda thậm chí còn mỉm cười nói: "Đương nhiên rồi."

Gon mỉm cười, vì là chuyện liên quan đến em trai, cậu cũng mang theo nét nghiêm túc hiếm có. "Nếu Chrollo không ở đây, em nói chuyện vơi Shalnark và Feitan cũng được."

"Em cho rằng môi trường sống trong đoàn cướp là không phù hợp với một em bé tuổi Du Quai, em muốn đón em ấy về nhà."

Shalnark vốn đang ngồi chơi điện thoại ở bậc cầu thang bỗng tắt nụ cười, đôi mắt xanh lạnh lùng nhìn Gon: "Nhóc con, em nghiêm túc ư?"

"Đương nhiên." Gon nghiêm túc gật đầu, Killua đứng bên bỗng giật mạnh góc áo cậu, cắn răng không nói gì,

Đối diện với Killua, Feitan nghiêng đầu nhìn Gon, nhẹ nhàng thả Du Quai vào thùng kẹo và chậm rãi rút kiếm. Chỉ động tác như vậy, Killua đã bị sát khí đè ép tới mức không thở nổi.

Gon cũng cảm nhận được sát khí, nhưng cậu đã chuẩn bị sẵn tinh thần, biết là Feitan và những người khác sẽ tức giận. Nhưng Gon cho rằng đây chỉ là cuộc thảo luận về môi trường giáo dục của Du Quai, không có lý gì phải đánh nhau cả, nên cậu cũng không sợ.

Nhưng Feitan không phải "bậc phụ huynh" bình thường, hoàn toàn không cho Gon cơ hội "thảo luận". Gon vừa gật đầu khẳng định cũng là lúc mũi kiếm của hắn chém tới cổ cậu.

"Gon!" Killua kêu lên sợ hãi, dù không thấy rõ động tác của Feitan, cậu cũng biết chắc chắn là mục tiêu của Feitan là Gon.

Mũi kiếm dừng tới lưng Gon thì khựng lại ngay trước mắt Du Quai. Ngay vừa rồi, Du Quai cảm nhận được sát khí của Feitan nhắm vào Gon, nó ngơ ngác chớp chớp mắt, không biết là nên giúp Feitan giết anh trai, hay vì bảo vệ anh trai mà giết Feitan. Nhưng tốc độ của của Feitan quá nhanh, không có thời gian cho nó suy nghĩ quyết định, Du Quai theo phản xạ nhảy ra chặn sau lưng Gon, kiếm đã cầm trong tay, nhưng vẫn chưa quyết định xong giúp Gon giết Feitan hay giúp Feitan giết Gon.

"Nhóc con!" Feitan nheo mắt. "Đừng chặn lối."

Gon cũng đã nhận ra hành động của Feitan, câu nhanh chóng bế em lùi ra sau, tức giận mắng: "Anh suýt nữa là chém trúng Tiểu Quai! Nếu có ý kiến phản đối thì phải nói chuyện tử tế, không được hở tí là bạo lực, sẽ dạy hư Tiểu Quai!"

"Gon." Shalnark chậm rãi bước xuống bậc thang. "Anh vốn....đánh giá cao nhóc..." Lời chưa dứt, anh ta đã biến mất. Đồng thời Feitan lại tiếp tục tấn công Gon.

Pặc!!!

Tay Shalnark bị Hisoka chặn lại; "Shishishi, không được đâu ~~ không thể để cậu hái trái táo nhỏ trước được~~!"

Điều bất ngờ hơn nữa là kiếm của Feitan bị Nobunaga chặn.

Feitan lạnh lùng nheo mắt lại: "Ngươi đang làm gì?"

"Ha ha ha, bởi tôi rất thích thằng nhóc này!" Nobunaga cười to. "Cứ vậy bị giết thì thật đáng tiếc!"

Bị chê vì là đoàn cướp, là môi trường xấu cho Du Quai, những điều này Lữ Đoàn chẳng quan tâm. Họ thậm chí còn thấy hứng thú hơn về cậu thiếu niên dám nói những điều này ngay trước mặt họ.

"Cút ngay!"

Quây chung quanh Gon, Killua và Du Quai, bốn thành viên lữ đoàn mâu thuẫn căng thẳng. Killua đứng giữa những kẻ nguy hiểm sát khí ngùn ngụt, tức giận lay cổ áo Gon: "Ngu ngốc, cậu muốn chết đến thế cơ à! Não cậu không dùng để nghĩ sao!"

"Bời vì tớ nghĩ như vậy thật mà!" Gon ngây thơ vô tội ôm Du Quai. "Ai ngờ Feitan và Shalnark lại giận tới vậy, rõ ràng trước giờ không như thế mà!"

"Đó là vì trước giờ cậu không đòi lấy mất Du Quai!" Killua giận cá chém thớt dí ngón tay chọt trán Du Quai: "Nhóc con, bọn tôi sắp bị xử lý rồi đây, không giúp sao?"

Du Quai dựa lưng vào Gon, bị Killua chọt lung lay đầu. Nó không hiểu tại sao Feitan bỗng dưng muốn giết anh nó, tới tận giờ vẫn chưa biết nên giúp ai, nhưng có một điểu nó hiểu: "Anh không được chết, Feitan không được giết anh trai."

Tự nói tự gật đầu, Du Quai biết phải làm gì rồi! Nhin Feitan đánh nhau với Nobunaga, nó đẩy tay Gon ra, xách kiếm tiến lên.

"Tiểu Quai?"

Du Quai biến mất, xuất hiện trước mắt Feitan, thay thế Nobunaga tiếp đấu hắn.

"Nhóc con!?" Feitan kinh ngạc thu kiếm, đáp đất.

Du Quai giơ kiếm: "Feitan không được giết anh trai!" Nói xong, xông lên chém Feitan.

"Chẹp, xem ra là "anh trai" thắng rồi." Phinks đứng dậy từ bậc thang, làm động tác để tay lên chân mày làm bộ che nắng nhìn xa, xem Du Quai tấn công Feitan. "Feitan khóc mất, Tiểu Quai theo anh không cần Feitan rồi."

"Ngươi tới số rôi Phinks!" Feitan vừa tranh đòn từ Du Quai, vừa chém hơn mười nhát hướng Phinks. Mọi người khác trong Lữ Đoàn lại vội di chuyển vị trí, toàn bộ tụ điểm đã chẳng còn mấy chỗ nguyên vẹn để đứng nữa.

Du Quai chỉ muốn ngăn cản Feitan giết Gon, khi Feitan chém Phinks nó ngoan ngoãn đứng nhìn, chờ Feitan chém xong rôi nó mới tiếp tục đánh, làm Phinks tức gào lên: "Ê, nhóc con, làm vậy là có ý gì!"

Du Quai hiện tại không phải là đối thủ của Feitan, hơn nữa nó cũng không muốn giết hắn, nên chỉ một lúc sau nó bị hắn đánh bay. Feitan thu kiếm, tay xách cổ áo sau gáy Du Quai, nhấc nó lên ngang tầm mắt như bắt mèo con, đen mặt nói: "Nhóc con, Gon quan trọng tới vậy?" Dám vì thằng nhãi đó mà tấn công hắn, nghĩ tới đây sát khí của hắn lại ngùn ngụt tăng.

" Feitan." Du Quai ngẩng đầu, đôi mắt đen láy bình tĩnh nhìn Feitan. "Không được giết anh trai."

"TSK!" Feitan lườm Gon. "Ngươi nhặt được một mạng."

"Ah.. cảm ơn." Gon mặt đầy bất đắc dĩ, cậu nghĩ rằng Du Quai ở lại trong Lữ Đoàn thì không được tốt lắm, ai ngờ Feitan và Shalnark giận tới vậy, cậu cũng khôn ngoại không đụng tới ổ kiến lửa nữa, thôi thì âm thầm đi nói chuyện riêng với Chrollo vậy!

Khi Du Quai đánh Feitan, Shalnark và Hisoka cũng đã ngừng lại. Shalnark vốn không phải người ham đánh đấm, huống chi đối thủ lại còn là tên biến thái như Hisoka. Thấy Du Quai vì Gon mà chém cả Feitan, mắt Shalnark hơi lập lòe, anh hưng phấn nhận ra rằng, Feitan chưa chắc đã là người quan trọng nhất đối với Du Quai. Chỉ riêng nhờ phát hiện này đã khiến anh xóa bỏ ý định muốn giết Gon.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play