Băng Điệp Vũ đương nhiên không phải là tên thật của cô, nhưng đã tới một thế giới mới, bắt đầu cuộc sống mới, đương nhiên phải chọn một cái tên mình thích, vậy nên cô đổi thành cái tên này.
Người xuyên không thường hay có những đặc quyền riêng, vậy nên khi xuyên không, cơ thể cô được cải tạo, Băng Điệp Vũ xuyên đến không lâu đã học được Niệm. Từ khi ở thế giới cũ, cô đã si mê manga "Hunter x Hunter", bởi vậy cô thuộc lòng hệ thống Niệm và tự mò mẫm ra năng lực Niệm trị liệu.
Cô đến thế giới này, vừa hưng phấn vừa sợ hãi, dù rất rất thích Lữ Đoàn, nhưng lý trí nhắc nhở cô họ tàn nhẫn và thích giết chóc tới mức nào, nên cô cũng không dám chủ động lại gần. Nhưng phải chăng cô đến đây là do định mệnh an bài, chỉ mở một phòng khám nhỏ lại bắt gặp và chữa trị cho Shalnark khi anh bị thương gãy cả hai tay.
Shalnark đi mấy ngày lại quay lại, sau khi ăn những món ngon cô làm thì không chịu đi nữa. Shalnark đẹp trai, lúc ăn vạ không chịu đi trông cũng thật đáng yêu, vậy nên dù khi đọc manga Băng Điệp Vũ thích Chrollo nhất, cũng không khỏi đỏ mặt tim đập trước anh.
Sau đó, trong khoảng thời gian ở chung, cô vô tình tiết lộ nhiều tin tức, hơn nữa do thiên vị Lữ Đoàn, khi nghe Shalnark bảo chuẩn bị có phi vụ ở Yorkshin, cô đã tiết lộ tin về cái chết của Uvogin. Đương nhiên, cô phải lấy lý do rằng mình có năng lực tiên tri. Có lẽ vì thế giới này có nhiều loại năng lực đặc biệt, nên Shalnark không hề nghi ngờ cô, thậm chí vô cùng cảm kích và cẩn thận đưa cô tới gặp Đoàn Trưởng.
Lúc mới gặp Chrollo, Băng Điệp Vũ cũng sợ hãi. Nhưng Chrollo dịu dàng lịch thiệp như vậy, dù biết bản tính của vị đế vương hắc ám này, Băng Điệp Vũ vẫn không kiềm chế được mà chìm đắm. Trước kia khi đọc manga, cô cũng thấy tội nghiệp cho Kurapika, nhưng vì yêu Chrollo, cô quyết tiết lộ thân phận của Kurapika, để cho anh sớm đề phòng. Nhưng không hiểu vì sao, khi cô định mở miệng nói thì không âm thanh nào phát ra. Bởi một thế lực vô hình nào đó, cô không thể tiết lộ ra danh tính thật của cậu ấy.
Băng Điệp Vũ sợ hãi, sợ nếu mình tiết lộ nội dung manga, mình sẽ bị chính thế giới này xoá bỏ. Nhưng nhìn thấy đôi mắt thất vọng của Chrollo, cô lấy hết can đảm, cố gắng tiết lộ thêm. Lần này là nói về Âm Thú và việc Thập Lão Đầu nhận được tiên đoán từ Neon, nên đã chuẩn bị sẵn Âm Thú ở buổi đấu giá. Có lẽ vì đây chỉ là cốt truyện nhỏ lẻ không quan trọng, nên cô có thể nói ra.
"Một lời tiên đoán rất thú vị." Chrollo mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn Băng Điệp Vũ. "Dù buổi đấu giá chưa bắt đầu, nhưng anh tin lời tiên đoán của em, bởi em đã nói đúng ra kế hoạch của anh."
"Dạ, v-vâng, em, em sẽ cố gắng!" Băng Điệp Vũ đỏ mặt, nắm chặt bàn tay. Cô phải cố hết sức giúp Chrollo và chiếm trọn trái tim anh ấy.
Vì chưa đến buổi đấu giá nên các thành viên Lữ Đoàn đều yên lặng tụ tập ở vùng ngoại ô ngoài thành phố Yorkshin. Bỗng điện thoại của Feitan vang lên, mọi người quay sang nhìn, thấy vẻ mặt hắn bỗng trở nên bình dịu hơn hẳn, nghe máy.
"Biết rồi, ngoan ngoãn chờ ở đó cho ta." Dù giọng điệu có vẻ bực bội thiếu kiên nhẫn, nhưng ai cũng nhìn thấy được ánh nhìn dịu dàng trong mắt hắn.
"Tiểu Quai đến rồi à?" Shalnark hỏi.
"Ừ, đến rồi, ta đi đón nó."
"Tôi cũng đi." Shalnark không muốn bỏ qua cơ hội ở gần Du Quai, cũng nhảy lên nóc nhà đuổi theo.
"Ơ, này, Machi, Tiểu Quai là ai vậy?" Băng Điệp Vũ không nhịn được dò hỏi. Feitan dù tuấn mỹ, nhưng ánh mắt của hắn quá lạnh lùng tàn độc, đối diện hắn khiến cô cảm giác như bị hàng ngàn cây kim đâm phải vậy. Vậy nên dù trước kia đọc truyện cũng rất thích Feitan, nhưng cô cũng không dám lại gần.
Lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt Feitan dịu dàng đến vậy.
Dù đã đoán đại khái có một người xuyên không khác tên Tiểu Quai đã làm quen Lữ Đoàn từ trước, nhưng đối phương có vẻ chỉ khá thân quen với Feitan và Shalnark mà thôi. Ở thế giới Hunter, Chrollo mới là trùm cuối, là Boss lớn, là người tuấn tú và mạnh nhất, tôi có được anh ấy là thắng lợi, cô có xuyên tới trước tôi làm quen Lữ Đoàn trước tôi, thì vẫn là thua cuộc mà thôi.
Dù tự nhủ với bản thân như vậy, nhưng nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng đó của Feitan khiến Băng Điệp Vũ không nhịn được mà ghen ghét. Đó là sự dịu dàng từ sâu trong tâm, Feitan thực sự yêu con nhỏ tên Tiểu Quai kia. Khác với Chrollo, dù cũng đối xử dịu dàng, nhưng những ai đọc manga là fan hâm mộ Lữ Đoàn đều biết, sự dịu dàng này dối trá tới đâu. Cô chỉ là không nhịn được, như con thiêu thân lao đầu vào lửa mà thôi.
Machi lạnh lùng nhìn cô: "Ngươi không cần biết."
Băng Điệp Vũ bèn mò sang bên cạnh Chrollo, tiếp tục hỏi: "Chrollo, Tiểu Quai là ai vậy, có thể nói cho em biết được không? Tại sao cả Feitan và Shalnark lại đi đón người đó vậy?"
Chrollo ngẩng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm bình tĩnh nhìn cô, vẫn nụ cười đó, nhưng sao khiến Băng Điệp Vũ cảm thấy rét lạnh tới đông cứng tại chỗ.
"Yên tâm, em không cần phải ghen tị." Chrollo dịu dàng vuốt ve khuôn mặt Băng Điệp Vũ: "Đối với anh, hay đối với Lữ Đoàn, em hữu dụng hơn nó nhiều."
Thằng nhóc đó chỉ giỏi gây thêm phiền toái mà thôi. Dù trong lòng bổ sung câu đó, nhưng trong mắt Chrollo khó dấu được một tia ấm âp. Băng Điệp Vũ cũng nhìn thấy, tưởng rằng mình khiến anh rung động, liền vô cùng mừng rỡ.
Gon và Killua dẫn Du Quai tới Yorkshin, vì mục tiêu của họ là kiếm đủ tiền mua trò chơi Đảo Tham Lam (Greed Island- viết tắt GI), không đủ thời gian chăm sóc cho nó, nên sau khi mua di động liền gọi điện báo cho Feitan đến đón nó. Ở đây, họ còn gặp được Leorio, cả ba cùng nhau cố gắng kiếm tiền.
Du Quai vừa gọi điện với Feitan xong, Feitan bảo nó chờ, nó liền ngồi xuống đất chờ. Gon lo lắng hỏi: "Tiểu Quai sao vậy? Em mệt à?"
"Chờ Feitan." Du Quai ngoan ngoãn trả lời. Trước kia ở Phố Sao Băng toàn vậy, nó bị lạc liền ngồi yên tại chỗ chờ Feitan tìm đến đón mình, nó quen với việc này rồi.
"Không cần phải chờ ở đây." Gon bật cười, bế em lên. "Chúng ta kiếm một cái khách sạn vào nghỉ ngơi, bao giờ Feitan đến sẽ gọi điện."
"Ưm." Du Quai trước giờ nghe lời, ngoan ngoan để Gon bế mình đi—chính sự dễ dãi này khiến cho dù nó luôn chờ Feitan đón nhưng vẫn cứ hay bị lạc với bị bắt.
Feitan tới rất nhanh, họ mới vào khách sạn không bao lâu hắn đã có mặt. Leorio ra mở cửa, thấy Feitan mặt không biểu tình còn Shalnark thì cười tủm tỉm.
"Woa, mấy anh nhanh quá!" Leorio giật mình.
Feitan chỉ liếc anh một cái, bước vào phòng. "Ngươi là ai? Thằng nhóc đâu?"
"Khốn kiếp, tôi là Leorio! Leorio!" Leorio giận dữ: "Chúng ta tham gia kì thi Hunter cùng nhau mà!"
Hiển nhiên, Feitan đã quên, hắn cũng lười quay sang nhìn dù chỉ một cái, không thấy Du Quai trong phòng, nheo mắt lại: "Thằng nhóc đâu?"
"Trong phòng tắm....." Leorio còn chưa kịp nói xong thì cửa phòng tắm bật mở.
Lúc này Killua đang ngâm mình trong bồn tắm, bàn chuyện kiếm tiền với Gon, Gon vừa cười trả lời, vừa gội đầu cho Du Quai. Cửa phòng tắm bỗng xoạch một cái bật mở, Killua và Gon đề phòng chuyển sang tư thế đề phòng sẵn sàng chiến đấu. Sau đó——
"Aaaaa đồ khốn kia làm gì thế hả?!"
Họ hét lên vì bị nhìn thấy khỏa thân khi đang tắm ư?
Không, hai thằng con trai không có lo mấy việc đó.
Tiếng hét đó là do.....cả hai đứa bị Feitan ném ra khỏi phòng tắm!
Gần như chỉ trong một hơi thở, còn chưa kịp phản ứng, đã bị Feitan tóm lấy ném khỏi phòng tắm, quần áo chưa kịp mặc, người thì đang ướt sũng, sao có thể không tức giận cho được!
"Feitan." Du Quai mặc kệ việc anh trai Gon bị ném khỏi phòng tắm, nhìn thấy Feitan liền dang hai tay như lẽ đương nhiên: "Tắm."
"Ngươi....cái đồ ngu ngốc!" Feitan ngoài miệng thì mắng, nhưng vẫn ngồi xuống, động tác thuần thục tắm rửa sạch sẽ cho Du Quai.
Shalnark dựa bản lề cửa phòng tắm, khoanh tay trước ngực bất đắc dĩ nói: "Ê, giờ mới nổi giận cậu có thấy muộn quá không? Nhóc con bấy lâu nay vẫn luôn được tụi nhóc đó chăm sóc như vậy mà."
"Vậy nên ta mới không giết chúng nó." Feitan cầm vòi hoa sen xịt tóc Du Quai: "Nhắm mắt."
"Ưm." Du Quai ngồi trên chiếc ghế nhỏ, chờ Feitan dội sạch bọt, lau khô người, rất tự nhiên ôm lấy hắn, tựa lên vai hắn nói: "Feitan, em nhớ anh."
Feitan khựng lại giây lát, nói: "Ngu ngốc." Đôi mắt nheo lại mang nét cười.