Lữ Đoàn Bóng Ma lấy hình xăm con nhện làm dấu hiệu, lấy số từ 1 đên 13. Là Đoàn trưởng, Chrollo dĩ nhiên lấy số 1, Feitan dành luôn số 2, những người khác không quan tâm lắm, đều rút thăm, Du Quai bốc được số 4.
Trong 3 năm, Lữ Đoàn từ Khu 10 tiến dần vào trung tâm là Khu 1, đồng thời từ một tổ chức nhỏ vô danh thành một thế lực khiến Hội đồng cũng phải kiêng dè tôn trọng. Quá trình này đương nhiên không thiếu máu tươi và chết chóc, những thành viên gia nhập sau khi thành lập lữ đoàn đều chết hết, Chrollo lại phải tuyển thêm 4 người đồng bạn mới.
Kortopi, Bonolenov, Phinks và Shalnark.
Shalnark là thành viên mới tới 3 tháng trước. Cậu ta tự tìm đến, xin vào Lữ Đoàn với thân phận là một bác sĩ, lại còn có bằng cấp thật. Dù Shalnark không mạnh lắm, nhưng vì bác sĩ ở Phố Sao Băng là rất hiếm hoi, Chrollo đồng ý cho cậu ta gia nhập. Dù sao nếu thực lực quá kém, bị giết thì lại thay thành viên mới thôi.
Vậy mà tài năng thực sự của Shalnark không phải là y thuật, mà là kĩ thuật công nghệ điện tử cao siêu và khả năng thu thập tình báo. Chrollo nhanh chóng nâng địa vị cậu ta từ thành viên bình thường lên "não" của nhện. Cậu sẽ được ưu tiên bảo vệ vì là thành viên đặc biệt, Chrollo còn yêu cầu thêm, nếu trong trường hợp không có anh, Shalnark có quyền chỉ huy Lữ Đoàn.
Đương nhiên những điều này chẳng ảnh hưởng gì đến Du Quai. Ba năm đối với nó cũng chẳng có gì khác biệt, hay tối thiểu mà nói thì trí lực của nó vẫn chẳng tăng bao nhiêu. Nó vẫn ngơ ngác ăn cơm, ngủ, đánh nhau, giết người, hết việc lại ngẩn người. Chỉ có điều giờ nó không ngồi ngẩn người trên đất nữa mà đi theo Chrollo, bắt chước anh cầm một quyển sách mở ra nhìn.
Dường như Chrollo thấy rất thú vị, anh chuẩn bị cho nó mấy bộ quần áo cùng loại, cắt ngắn tóc nó cùng kiểu với anh. Nhìn Du Quai mặc bộ đồ giống hệt, cũng tóc đen mắt đen, cầm quyển sách lịch sử dày cộp ngồi trên ghế, đúng là phiên bản mini của Chrollo. Điều này khiến trái tim sắt đá của Chrollo cũng trở nên mềm mại.
Feitan thấy ngứa mắt, hắn liền kiếm cho Du Quai mấy bộ áo choàng giống mình. Những lúc chiến đấu, hai người đều lao lên tiên phong, đều mặc áo choàng xanh, tà áo tung bay, thi thoảng có máu tươi dây vào thành một sắc lam đậm. Feitan cảm thấy tự hào từ tận đáy lòng, đây là cộng sự của hắn, là người duy nhất bắt kịp tốc độ, sánh vai với hắn.
Tiếc là những lúc chiến đấu không còn nhiều, nhất là từ khi họ vào Khu 1, không còn kẻ nào dám khiêu khích lữ đoàn nữa. Vì vậy phần lớn thời gian, Du Quai đi theo Chrollo cầm sách ngẩn người, khi không nói gì quả thật là một Chrollo tí hon.
Nhưng những cái đó không quan trọng, câu chuyện của chúng ta bắt đầu vào một ngày nọ, Shalnark đang bế Du Quai dạy nó viết chữ, bỗng quay sang hỏi Chrollo:" Nhắc mới nhớ, lần đầu tiên tôi nghe danh Huyết Đồng là vào 3 năm trước, theo tin đồn thì mới 4, 5 tuổi. Nhưng giờ Tiểu Quai vẫn trông 4, 5 tuổi như vậy, chẳng lẽ ngày xưa khi em ấy đánh bại Khu trưởng Khu 10 là mới có 1 tuổi?"
Cậu vừa dứt lời liền thấy mọi người bỗng chằm chằm vào Du Quai đang ngồi trong lòng mình, biểu cảm khác thường. Du Quai không thèm để ý, tiếp tục nguệch ngoạc viết chữ lên tờ giấy trắng.
Shalnark nhìn Chrollo:" Xin lỗi, là năng lực đặc biệt sao? Coi như tôi không hỏi."
"Không." Chrollo lắc đầu. "Cậu không nhắc chắc tôi cũng không để ý. Tiểu Quai lẽ ra phải 7, 8 tuổi rồi, nhưng em ấy không thay đổi chút nào so với 3 năm trước........ Tại sao?"
Không nên trách mọi người thiếu quan tâm, ở Phố Sao Băng, riêng việc sinh tồn đã rất khó khăn, nào ai để ý mình lớn thêm được bao nhiêu, dù sao cứ tự nhiên là lớn thôi. Vì vậy không ai để ý Du Quai không không có chút thay đổi nào trong 3 năm qua.
"Có thế thôi mà." Feitan bĩu môi. " Không cao lên được thì cũng có làm sao?"
Chrollo xoa cằm, "Dù tôi không chắc chắn lắm........ nhưng Feitan, cậu không nhận ra sao? Ba năm trước chúng ta không phải là đối thủ của Tiểu Quai. Nhưng bây giờ.........."
Feitan nheo mắt :"Nếu liều mạng, tôi có thể đánh ngang tay với thằng nhóc."
Pakunoda lo lắng hỏi:" Vậy là Tiểu Quai yếu đi sao?"
"Chúng ta mạnh lên, Du Quai không thay đổi." Machi nói.
Chrollo gật đầu:" Vì không lớn thêm nên sức mạnh không tăng lên sao? Có lẽ nếu chúng ta có thể làm Tiểu Quai lớn được, năng lực của nó sẽ tăng lên đáng kể."
"Woa ha ha!" Uvogin hưng phấn:" Đoàn trưởng, làm cho thằng nhóc lớn lên đi!"
Chrollo không buồn nhìn hắn, quay sang Shalnark:" Shalnark, có tìm được nguyên nhân vì sao Tiểu Quai không lớn thêm không?"
"Tôi cũng không rõ." Shalnark nắm chặt cánh tay Du Quai, bé con ngồi yên trên đùi cậu, ngẩng đầu lên nhìn một cái rồi lại cúi xuống. Nó rất ngoan, Shalnark lúc đó rảnh rỗi quá nên không có gì làm, quyết định dạy nó biết chữ, thế là nó rất nghiêm túc học dù có không được thông minh.
"Tôi đã lén kiểm tra cơ thể thằng bé rồi, tất cả bình thường, thậm chí còn rất ưu tú. Nhưng sờ xương tôi lại không xác định được độ tuổi, vì vậy mới hỏi. Rốt cuộc là em ấy bao nhiêu tuổi?"
Câu hỏi này đến Chrollo và Feitan cũng không trả lời nổi, và đương nhiên đừng trông mong vào Du Quai trả lời câu hỏi.
Vả lại, bây giờ quan trọng nhất là tìm cách để Du Quai lớn lên, những cái khác không còn cần thiết. Niệm lực có muôn hình vạn trạng, trên thế giới có rất nhiều loại niệm kích thích sinh trưởng cơ thể, nhưng không chắc là an toàn, có khả năng gây ảnh hưởng xấu đến năng lực của Du Quai. Vì vậy, sau khi bàn bạc với Shalnark, Chrollo quyết định dùng phương pháp bình thường.
Phương pháp đó chính là cho Du Quai ăn uống thêm nhiều dinh dưỡng. Dù Lữ Đoàn không thiếu thức ăn, nhưng trước giờ cũng không cầu kì trong việc ăn uống. Không chừng vì trước kia ăn uống kém thiếu khoa học quá nên Du Quai không lớn được cũng nên.
Quyết tâm xong, Lữ Đoàn chuyển mục tiêu cướp bóc của mình từ châu báu quý hiếm và vũ khí thành cướp thức ăn. Du Quai là một trong những thành viên đầu tiên và cũng từng là chiến lực mạnh nhất của Lữ Đoàn, bây giờ nghe bảo Du Quai có thể mạnh lên nếu ăn uống đủ dinh dưỡng, đến cả Uvogin cũng bỏ qua việc gây sự đánh nhau mà tập trung giành thức ăn.
Vì vậy khi Du Quai ngồi lên bàn cơm, nó thấy thức ăn chất đầy cả cái bàn dài 10m, Uvogin còn cười ha ha vứt cả một con gấu to đùng xuống. "Ê thằng quỷ, ăn hết mình đi, của nhóc cả đấy!"
"Ah."
Du Quai cầm cái thìa nhỏ, nghiêng đầu một cái, rồi ngoan ngoãn ăn cơm.
Ăn hết một đĩa thịt nhỏ, Du Quai đặt thìa xuống. "No rồi." Nó nhảy xuống ghế, lại bị Feitan tóm lấy cổ áo, hung hăng chỉ vào cái bàn:" Ăn hết tất cả cho ta."
Dù Du Quai suốt ngày chạy loăng quăng kêu Feitan em đói, nhưng thật ra lại ăn rất ít, nếu không phải đánh nhau, mười mấy ngày không ăn gì cũng là chuyện thường.
"Ta không bảo ngươi ngồi không như thế!" Feitan giận dữ, nếu có thể hắn đã nhét hết đống thức ăn vào miệng Du Quai, để nó ăn sạch rồi lớn thật nhanh.
"Ê ê, không ăn à?" Uvogin bất mãn đá đá xác con gấu dưới chân:"Thế cái này làm sao giờ?"
Chrollo xoa trán:" Để tôi tìm xem có loại niệm thôi miên nào không."
Chrollo đã từng đọc về thôi miên qua sách, dùng với người thường thì dễ, nhưng đối với một người mạnh như Du Quai thì lại hoàn toàn vô dụng. May là bên cạnh những tên thủ lĩnh ở Phố Sao Băng thường có kẻ dùng năng lực khiến người khác mất đi ý thức, anh nhanh chóng trộm được một cái, làm cho Du Quai tạm thời hôn mê.
Năng lực này không có tác dụng quá lớn với Du Quai, nó chỉ dụi dụi mắt một cái, Shalnark ghé vào dụ dỗ nó:" Tiểu Quai, buồn ngủ rồi phải không, ngủ ngon."
Du Quai liền nói :"Ngủ ngon."
Nó nằm xuống luôn, chỉ một lát liền ngủ thiếp đi.
Chrollo chờ vài phút, lay lay Du Quai dậy:" Chào buổi sáng, Tiểu Quai."
".........Chào buổi sáng, Chrollo."
Du Quai dụi mắt, mơ màng ngồi dậy. Chrollo bế nó ngồi vào bàn ăn, nói: Tiểu Quai ngủ cả ngày, chắc đói rồi, ăn nhiều vào."
"Ah." Du Quai lơ ngơ gật đầu, có người nhét thìa vào tay nó, bắt đầu xúc ăn. Nó chưa đói, nhưng Chrollo bảo ăn, thế là lại ăn thêm một đĩa nhỏ nữa.
"..........." Feitan quay đầu. "Tôi ra ngoài." Hắn cũng không ngờ thằng nhãi này còn có thể ngu ngốc đến vậy.
Du Quai phát hiện dạo gần đây nó toàn ngủ, ngủ dậy lại bị cho ăn, Chrollo cũng không dẫn nó theo để ngồi đọc sách nữa, nó vừa tỉnh đã bị anh bế ngồi vào bàn ăn. Dù Du Quai thấy bụng lúc nào cũng no no, nhưng mọi người cứ bảo ăn nhiều vào, nó cũng nghe theo ăn thêm.
Hôm nay ăn cơm xong Chrollo lại bảo nó đi ngủ, Du Quai không buồn ngủ, liền ngồi trên ghế sofa ngẩn người. Nó nghe Chrollo bảo :"Năng lực này không còn đủ mạnh nữa, tôi đi kiếm cái khác." Nói xong liền ra ngoài. Du Quai ôm quyển sách địa lý dày cộp, ngẩn người, mọi người cũng tản dần đi, chỉ còn Pakunoda ở lại trông Du Quai.
Bổng có người leo vào qua cửa sổ, Pakunoda đứng bật dậy :" Ai? !"
"Tôi nè ~! " Người kia lắc eo, nói.
"Hisoka!" Khuôn mặt Pakunoda lạnh lẽo, cô đứng chặn trước người Du Quai :"Ngươi tới đây làm gì? !"
Dù bị cản tầm nhìn, nhưng Du Quai cũng nhận ra đó là Hisoka, nó ló đầu ra từ sau lưng Pakunoda, lễ phép chào hỏi :" Chào buổi sáng, Hisoka."
"Giờ là chào buổi trưa rồi nhé ~! Trái táo nhỏ ~!"
Hisoka khiêng một chiếc thùng to đùng, đẩy Pakunoda ra, đặt chiếc thùng trước mặt Du Quai. Hắn lấy một trái táo to đỏ rực từ thùng ra đứa cho Du Quai:" Cho em nha ~~ trái táo nhỏ ~~ mau ăn chóng lớn nè ~~!"
Du Quai hai tay cầm táo, ngơ ngác nhìn Hisoka nhảy ra ngoài qua cửa sổ, dù không hiểu, nhưng nó vẫn lễ phép nói :" Cảm ơn."
"Tên khốn!" Pakunoda tức giận mở thùng, thấy nó chất đầy táo tươi. Dù bất mãn, nhưng cả thùng trái cây ngon như vậy ở Phố Sao Băng là vô cùng hiếm hoi, vì Du Quai, cô đành nhẫn nhịn đem cất mà không vứt luôn ra ngoài.
Pakunoda vừa ra khỏi phòng, Du Quai nghiêng đầu, nói :" Chào buổi trưa, Illumi-chan."
Người đến là một thiếu niên tóc đen mắt đen xinh đẹp tầm 11, 12 tuổi, cậu không tiếng động lại gần Du Quai, đưa cho nó cả gói đồ to đùng, nói:"Cho em."
Du Quai nhận, tròn mắt nhìn, không hiểu, lại lễ phép nói :"Cảm ơn, Illumi- chan."
——- Lần thứ hai Du Quai gặp Illumi, nó đã quên mất cậu là ai. Lúc đó cậu đang bị Hisoka chặn đường, Hisoka thấy Du Quai liền vô cùng hưng phấn giới thiệu :"Đây là Illumi ~ chan ~ nha ~~!"
Dù giọng uốn lượn của Hisoka rất quái dị, nhưng Du Quai nhớ được rằng người kia tên là Illumi-chan. Dù sau đó cậu ta cứ nhấn mạnh rằng phải gọi mình là "Illumi", nhưng Du Quai vẫn nhớ cái tên Hisola bảo nó hơn, nên vẫn gọi đến tận giờ.
Illumi cũng đã quen cách gọi này nên cũng không để ý nữa, mặt vô biểu tình noi :"Ăn uống tử tế." Nói xong liền biến mất.
Pakunoda vừa ra khỏi bếp, lại thấy một bao đồ ăn, tức giận xách túi trở vào bếp. Cô không phải hệ chiến đấu, hoàn toàn không làm được gì hai kẻ đột nhập vào nhà này. Du Quai cầm sách, tiếp tục ngẩn người.
Cứ thế nhồi nhét bốn tháng, cơ thể Du Quai rốt cuộc có sự thay đổi. Chỉ tiếc là không phải cao lên như mọi người mong muốn mà là phát triển về chiều ngang.
Bé con vốn thân ba đầu ( tức chiều cao toàn thân bằng 3 lần chiều dài đầu) bé tẻo teo, nhìn mũm mĩm mà thôi, giờ lại càng tròn trịa, trắng trắng mềm mềm.
Lúc đo chiều cao, 1 cm cũng chẳng thấy tăng lên, vậy mà cân nặng đã tăng gấp đôi. Shalnark bị Feitan nhìn bằng đôi mắt âm lãnh, vừa kiểm tra sức khỏe cho Du Quai vừa toát mồ hôi.
Chrollo đọc kết quả, mặt vô biểu tình nói :" Trừ việc thừa cân ra, các cơ năng khác vẫn giữ vững trạng thái tốt nhất. Tốt lắm."
"Tốt mẹ gì!" Feitan tức giận:" Các ngươi bảo cho thằng nhóc ăn là sẽ cao lên, giờ thì sao? Shalnark, giải thích đi ! !"
Shalnark cười khổ, mũi dao đã kè bên cổ. "Tôi cũng đã bảo chỉ là thử thôi mà, không thành thì chịu chứ....... ha ha ha nguy hiểm quá Feitan........" khó khăn tránh thoát đòn tấn công, Shalnark vội vàng nói:" Trừ việc hơi mập ra Du Quai vẫn bình thường mà, chắc chắn không ảnh hưởng việc chiến đấu, tôi đảm bảo!"
Feitan hừ lạnh, nhìn Du Quai, bỗng biến mất tại chỗ :"Du Quai, đi theo ta."
Du Quai cũng biến mất trong nháy mắt. Thấy tốc độ của nó không bị ảnh hưởng thật, các thành viên khác vốn cũng đang rất bất mãn thả lỏng hơn. Shalnark lén thử phào, rầu rĩ nhìn Đoàn trưởng. Rõ ràng là ý tưởng của Đoàn trưởng, sao giờ lại đổ lên đầu mình?
Chrollo nheo mắt mỉm cười :"Shalnark, có chuyện gì muốn nói à?"
"..........Không, Đoàn trưởng, không có gì hết."
Hơn 10 phút sau, Feitan phá cửa lao vào nhanh như một tia chớp, giơ kiếm chém Shalnark:" Chết tiệt, thằng nhóc chậm đi 0.1 giây, ta giết ngươi!"
"Á Á Á ——— Feitan dừng tay....... cứu mạng ! ! !"
Du Quai theo sau Feitan bước vào nhà, ngơ ngác đứng trước cầu thang, nhìn Shalnark chạy trốn quanh phòng khách, thỉnh thoảng lại phải tránh nắm đấm của Uvogin hoặc chỉ Niệm của Machi. Dù Feitan có vẻ rất giận, nhưng không có sát khí, nên Du Quai cũng mặc kệ.
"Á ! Tiểu Quai cứu mạng!"
Shalnark lao về phía Du Quai, không biết bị ai tấn công từ phía sau, vấp ngã, không may đẩy Du Quai một cái. Du Quai không phản ứng kịp, ngã cầu thang. Nó lăn long lóc xuống, lăn mãi qua mấy mét dưới thảm lông dê mới dừng lại.
Vì trong nhà đều lát thảm, không đau chút nào, hơn nữa đây cũng không phải là công kích có chủ đích nên Du Quai cũng không cảm thấy gì. Dù sao cũng chẳng có việc gì làm, nó nằm luôn dưới đất, chẳng buồn đứng dậy nữa.
Căn nhà bỗng yên tĩnh lại, Feitan nghiến răng, tay cầm kiếm nổi gân xanh :"SHALNARK ———-! ! !"
"Đoàn trưởng cứu mạng ! ! !"
Chrollo ho khan một cái, nhìn Du Quai nằm ngơ ngác dưới sàn, trong mắt hiện vẻ áy náy hiếm có :"Dừng lại đi, Feitan."
Thấy mọi người đều nhìn mình, Chrollo mặt rất nghiêm chỉnh:"Xem ra chỉ dựa vào thức ăn là không thể làm Du Quai lớn hơn được. Vừa đúng lúc tôi định dẫn mọi người rời Phố Sao Băng. Thế giới bên ngoài có nhiều loại Niệm, chúng ta có thể tìm một loại có thể khiến Du Quai lớn lên, hoặc có lẽ dùng thuốc hoặc dụng cụ y tế sẽ giúp được cho em ấy.
"Thật không, Đoàn trưởng?" Feitan nghi ngờ hỏi.
"Đương nhiên." Chrollo đứng dậy, nhìn các thành viên Lữ Đoàn:"Nếu không có ý kiến gì khác thì mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng, ngày mai chúng ta sẽ lên đường. Rời Phố Sao Băng!"
*Note Tác giả có nhắc thêm tại có nhiều bạn hiểu nhầm, Feitan không tức vì Shalnark làm Du Quai ngã cầu thang mà vì Du Quai tròn tới mức lăn như bóng được.