" Mẹ tin Thế Kiệt sẽ làm tròn trách nhiệm của người ba"
Bà Trác an ủi cô. Ông bà Trác biết Hác Thế Kiệt đêm nào cũng đến Trác gia để nhìn lên phòng của cô. Mỗi lần anh đến vệ sĩ gác cửa đều nói với ông bà.
Trác Thạc Hy nghe bà Trác nói thì còn khóc nhiều hơn. Làm tròn trách nhiệm của người ba thì còn với cô thì như thế nào? Anh từng hứa sẽ bù đắp cho cô mà. Tại sao anh lúc nào cũng hứa rồi lại thất hứa. Tại sao nói yêu cô mà không đến tìm cô.
Vậy là cũng đến ngày Trác Thạc Hy vượt cạn. Cô đau bụng vào lúc giữa đêm.
Hác Thế Kiệt được vệ sĩ thông báo thì liền lập tức chạy đến bệnh viện để xem Trác Thạc Hy thế nào?.
Ông bà Hác, Ông Trác, Trác Viễn Phong và hai vợ chồng của Trác Thạc Ly đứng ở bên ngoài lo lắng không thôi. Còn bà Trác thì đã vào phòng sinh với CÔ.
Nhìn thấy Hác Thế Kiệt đi tới, Trác Viễn Phong liền đuổi anh về.
" Cậu về đi, Thạc Hy không cần cậu quan tâm"
"Tôi chỉ đứng ở đây thôi. Tôi sẽ không cho Thạc Hy thấy mặt đầu "
" Aaaa đau quá"
Trác Thạc Hy la hét trong phòng sinh. Cô muốn được gặp Hác Thế Kiệt, cô muốn được nắm tay anh vượt cạn.
Hác Thế Kiệt nghe tiếng hát của Trác Thạc Hy mà trái tim đau nhói. Anh đứng trước cửa phòng mà muốn xông vào với cô.
Trác Thạc Ly thấy như vậy mà kéo Trác Viễn Phong ra, để cho Hác Thế Kiệt lại.
Ở trong phòng sinh Trác Thạc Hy đã đau bụng hơn 2 tiếng như vẫn chưa nỡ đủ phân.
" Aaaa đau bụng quá. Thế Kiệt"
"Thế Kiệt....em đau quá"
Trác Thạc Hy nước mắt nhòe cả khuôn mặt, cô bây giờ cứ hét lên tên anh.
" Thạc Hy...con đừng khóc nữa"
Bà Trác liên tục an ủi Trác Thạc Hy nhưng bây giờ cô chẳng còn nghe được gì. Trong đầu cô bây giờ chỉ có Hác Thế Kiệt và bảo bối mà thôi.
"Aaaaaa "
" Thạc Hy..."
Bà Trác thấy Trác Thạc Hy khóc nhiều như vậy chắc chắn không đủ sức để rặn sinh con. Bây giờ chỉ có Hác Thế Kiệt mới giúp cô có động lực để sinh mà thôi.
Bà Trác buông tay Trác Thạc Hy ra chạy ra ngoài phòng sinh bảo ông bà Hác gọi Hác Thế Kiệt đi đến.
Vừa mở cửa bước ra thì bà Trác đã thấy Hác Thế Kiệt đứng bên ngoài tay chân rung rẫy.
"Thạc Hy thế nào rồi?"
Mọi người đều chạy lại bà Trác hỏi về tình trạng của Trác Thạc Hy, nhưng bà cứ nhìn vào Hác Thế Kiệt.
" Cậu vào với nó đi. Nó đang rất cần cậu "
" Con không cho phép"
Trác Viễn Phong cản anh lại.
" Để Thế Kiệt vào. Thạc Hy đang rất đau"
Hác Thế Kiệt được bà Trác cho vào thì lập tức chạy vào phòng sinh với Trác Thạc Hy. Nhìn thấy cô đau đớn nhìn trên giường sinh mà mắt anh đỏ ngầu lên. Người con gái này vì anh mà làm tất cả. Vì anh mà đau đớn như thế này.
Hác Thế Kiệt chạy lại nắm tay Trác Thạc Hy. Anh đặt nụ hôn lên trán của cô.
" Aaaaa đau quá"
" Thạc Hy"
Trác Thạc Hy nghe tiếng của Hác Thế Kiệt mà quay qua nhìn anh. Cô bật khóc nức nở.
" Kiệt..là anh sao? Em đau lắm..aaaa"
"Là anh. Em cố gắng một chút "
" Đã nở đủ phân rồi tiểu thư. Cô giữ bình tĩnh và thở đều. Tôi điếm 1 2 3 là cô rặn nhé " nữ bác sĩ nhìn cô nói
" Thạc Hy! Anh ở đây với em, em cố gắng một chút"
Trác Thạc Hy gật nhẹ đầu tay thì nắm chặt tay Hác Thế Kiệt.
Sau một lúc cố gắng thì Trác Thạc Hy đã vượt cạn thành công một bé trai rất kháu khỉnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT