Hai tên sát thủ dừng lại nơi chiếc xe máy vẫn còn đang nổ máy nằm trơ trọi bên vệ đường nơi cột mốc phân cách. Cả hai tên nhìn nhau rồi đẩy luôn cả xe máy xuống vực theo kẻ vừa bị chúng sát hại.
Xong xuôi, chúng lên xe rồi rời khỏi khu vực vừa gây ra án mạng, trên đường về tên ngồi sau, cũng là kẻ đã nổ súng giết người lấy điện thoại rồi bấm số, kẻ hắn gọi chính là Trí.
- - Ha ha ha, khá lắm, khá lắm…..Quay về đi, chuyện này giữ kín, không được báo cáo với ai. Tao không muốn các sếp biết được có một thằng từ đâu đến làm náo loạn cả nhà hàng để rồi tao phải tốn công để giết nó như vậy đâu. Nhưng trước khi quay về, cẩn trọng, đừng để lại bất cứ dấu vết gì.
Tên sát thủ đáp:
- - Đại ca yên tâm, chúng em sẽ tiêu hủy tất cả những gì đã sử dụng. Em chào đại ca.
Tắt máy, Trí mở cửa phòng ông chủ Mã, thấy Trí, ông chủ Mã hỏi:
- - Chuyện tối qua sao rồi, tôi nghe nói người của chúng ta bị thương khá nặng…? Rốt cuộc cái gã đến đây tìm tôi là ai…?
Trí mỉm cười:
- - Ông chủ Mã đừng lo, đúng là có một vài người bị thương, nhưng không nguy hiểm. Còn cái gã mà ông chủ Mã hỏi, hắn sẽ không bao giờ quay lại đây được nữa. Mọi chuyện đều đã được giải quyết êm thấm, có tôi ở đây, không kẻ nào, cho dù có là cớm giả danh có thể chạm được vào lông chân của ông chủ Mã. Chỉ cần, ông chủ Mã tận tâm, tận sức vì tổ chức là được. Sắp tới đây, có lẽ bà trùm sẽ có kế hoạch làm việc riêng với khu nhà hàng này. Khi ấy, nơi đây không chỉ đơn giản là một nhà hàng phục vụ ăn uống nữa, nó sẽ thay đổi, kéo theo lợi nhuận khủng khiếp mà có nằm mơ ông chủ Mã cũng không tưởng tượng được.
Ông chủ Mã cũng cười, nhưng nụ cười lại tỏ ra vẻ run sợ. Ông không biết sắp tới đây tổ chức mà Trí đang nhắc đến sẽ làm gì. Nhưng tiếng tăm của tổ chức trong thế giới ngầm cũng như sức ảnh hưởng của nó lên cả tỉnh Lai Châu thực sự rất khủng khiếp. Nửa năm trở lại đây, không hiểu tại sao nhưng có vẻ như phương thức hoạt động của tổ chức đã thay đổi. Bao năm qua, ông chủ Mã chỉ giữ vai trò trung gian, là nơi lưu đến của cả hai mặt xã hội đen và đỏ. Nhưng giờ thời thế đã thay đổi, bà trùm mà Trí nhắc đến, ông chủ Mã mới chỉ nghe quá chứ chưa từng được thấy mặt. Tuy nhiên, ông chủ Mã biết, nếu trái ý, ông ta có thể sẽ chết bất cứ lúc nào. Một sự chuyển mình để thay đổi quyền lực đang diễn ra một cách u ám, sặc mùi máu tanh.
[........]
Một tiếng trước, tại quán trọ…..
- - Ủa, anh vừa nhận phòng mà đã lại đi đâu rồi à….? Giờ mà anh thay đổi là tôi không trả tiền cọc phòng lại đâu đó nhé, vào phòng rồi mà.
- - Không biết trong balo của anh có thứ gì quý giá không…? Vợ chồng tôi xin đền, hức hức…...Lỗi là do chúng tôi…...Anh hãy tin tôi, vợ chồng chúng tôi làm ăn xưa nay không lừa lọc, dối trá ai bao giờ. Chúng tôi không có lấy đồ của anh đâu…..Nhưng cũng do lơ đễnh nên để kẻ gian đột nhập vào lúc nào không hay...Mong anh tha lỗi..
Nãy nóng giận nên Tuấn cũng có quá lời, giờ nhìn lại thì thực sự Tuấn tin chủ quán trọ không phải người ăn cắp. Tuấn thì không phải người biết nhìn người cho lắm, nhưng nhìn hai vợ chồng người đồng bào kia cũng khổ khổ nên Tuấn tin.
Tuấn đáp:
- - Cũng chẳng có gì quý giá, chỉ có đâu 8 triệu tiền đi đường để trong balo với 2 bộ quần áo. Nhưng thằng khốn nào nó lại còn lấy cả quần áo với giày, mũ cối cơ chứ…? Mẹ kiếp, tại tắm trong phòng nên không chú ý…..Bực bội thật.