- - Ha ha ha, này là vợ tôi làm đó chứ....Cô ấy là người Hải Phòng, thế nên đặt tên quán như vậy luôn. Đấy, vừa nhắc xong, thiêng thế không biết.....Cô ấy đi chợ về rồi.
Bước vào trong là một người phụ nữ, đúng như lời chủ quán, vợ anh ta vừa đi chợ mua đồ, có lẽ là để chuẩn bị làm hàng cho ngày mai. Nhác thấy chồng, chị vợ quát:
- - Không nhìn thấy người ta đang xách nặng à...? Đứng đấy mà cười.
Quát chồng xong, chị vợ mới nhìn thấy Tuấn, nghĩ khách đang trả tiền nên chị vợ thay đổi thái độ cười trừ được ngay. Ông chồng chỉ vào Tuấn cười nói với vợ:
Nói xong, chủ quán vội chạy ra đỡ đồ cho vợ, chị vợ nhìn Tuấn từ trên xuống dưới, ánh mắt của chị ta có phần dò xét, hơi khác thường với việc hai đồng hương gặp nhau, chị ta hỏi:
- - Anh đi du lịch à...? Thông cảm nhé, chồng tôi cứ hới tí là cười. Mà nhìn anh không giống người đi du lịch lắm thì phải
Mặc dù hơi khó chịu, nhưng khi nãy lúc người phụ nữ này mới xuất hiện, cô ta có vẻ là một người khá gay gắt. Không muốn dây dưa, Tuấn đáp:
- - Vậy sao, tôi đi du lịch, bánh đa cua quán cô làm ngon lắm.....Thôi chào cô, có dịp tôi sẽ quay lại ăn thêm lần nữa. Lên đến đây gặp được đồng hương cũng là may mắn rồi.
Chị vợ chủ quán lúc này mới bỏ mũ áo chống nắng ra, Tuấn khẽ cau mày bởi khi mũ áo được bỏ xuống, Tuấn nhìn thấy một vết sẹo dài kéo từ mang tai tới tận vai của cô ta, đó là một vết sẹo do bị chém.
Khi Tuấn còn đang thắc mắc về vết sẹo thì cô ta lập tức xoay người rồi tung một cú đá thẳng từ dưới lên. Đòn đá nhanh, dứt khoát và có lực, cú đá xé gió nhắm thẳng vào cằm Tuấn. Nhưng tất nhiên là Tuấn né được mặc dù có chút bất ngờ, nhưng Tuấn vẫn kịp ưỡn người về phía sau rồi lùi lại một bước.
Cô ta cũng rất nhanh và lanh lẹ, đá hụt, nhưng lập tức cô ta thu chân rồi chống tay vào bàn bếp, nhảy qua bàn, cô ta tiếp đất rồi rút ngay con dao bầu sắc lẹm dùng để thái thịt đang giắt ở khe, chĩa dao về phía Tuấn, mắt cô ta nhìn Tuấn sắc lẹm, cô ta gằn giọng:
- - Này, cô bi điên à...? Sao tự nhiên cô lại tấn công tôi...?
Mấy người đang ăn trong quán, thấy chủ quán cầm dao thì sợ ẩu đả nên vội vàng buông bát, đặt tiền lên bàn xong bỏ đi luôn. Chồng cô ta vừa để đồ ra sau, quay lại thì thấy vợ mình đang chĩa dao về phía ông khách đồng hương, ông chồng hay cười giờ cũng tắt luôn nụ cười trên môi.
Cô ta nói:
- - Đừng có chối, từ ánh mắt, thân thủ, cho đến cái cách mà mày né đòn......Tao chắc chắn mày là dân xã hội. Hơn nữa không có thằng nào đi du lịch mà lại đi mặc đồ công nhân, đội mũ cối như mày cả.....Nếu mày không phải đi du lịch thì sao mày lại phải nói dối, một thằng giang hồ như mày đến quán của tao, lại là người Hải Phòng.....Nói, mày có phải do thằng Tùng Trọc cử đến hay không...?
Tuấn lầm lì, Tuấn cho tay vào túi trong cái áo công nhân, ngay lập tức cô ta quay lại nhìn chồng rồi hét toáng lên:
Ông chồng nghe thấy súng thì vội chui xuống gầm bàn, còn cô ta thì liều mình lao thẳng vào Tuấn với con dao bầu trên tay. Biết cô ta có ý muốn giết người, Tuấn thay đổi thái độ, vẫn đứng im nhưng khi cô ta vung tay chuẩn bị đâm thì Tuấn nghiêng vai để dây balo hạ xuống tầm tay, quăng cái balo về phía người phụ nữ như bị điên kia khiến cho cô ta bị phân tâm. Nhanh như chớp, Tuấn lao về phía cô ta rồi tung một đòn đá nhắm thẳng vào cổ tay của cô ta, con dao theo đà cánh tay bị đá văng hẳn lên cắm phập vào thanh gỗ ngay phía dưới mái lợp tôn, cán dao khi ấy còn rung bần bật.
Chỉ trúng một đá mà cô ta cảm thấy như xụi hẳn một cánh tay, tay kia ôm lấy tay vừa trúng đòn, cô ta quỳ gối xuống đất, nhưng ánh mắt vẫn hướng về Tuấn đầy căm thù.
Vừa nói, cô ta vừa quay lại nhìn người chồng tội nghiệp vẫn đang run rẩy bên dưới gầm bàn. Hai vợ chồng nhìn nhau, người chồng mếu máo như trực khóc, rồi anh ta không nấp nữa, anh ta bò ra khỏi gầm bàn, lồm cồm chạy đến chỗ vợ, ôm lấy vợ anh ta cầu xin:
- - Làm ơn, làm ơn tha cho cô ấy....Cô ấy thực sự không có lấy cắp tiền của mấy người đâu.....Anh nghĩ mà xem, nếu như cô ấy có được số tiền lớn như vậy thì chúng tôi còn phải sống ở cái quán xập xệ này, bán từng bát bánh đa cua hay sao...? Làm ơn đi, tha cho chúng tôi....
Tuấn nheo mày, hai người họ càng nói thì Tuấn lại càng không hiểu gì, lúc này Tuấn lại cho tay vào túi áo trong, hai vợ chồng chủ quán ôm nhau chờ đợi, có lẽ họ chờ đợi cái chết sắp xảy đến. Nhưng Tuấn lấy ra một cái ví rồi hỏi cả hai vợ chồng: